Editor: Thơ Thơ
Tuyết Vi trầm mặc không nói nghiêng người, dùng không tiếng động cho ra đáp án tốt nhất.
Hai tròng mắt Hoàng Phủ Minh trầm xuống, mạnh mẽ quay lại thân thể của cô: “Trả lời tôi!”
“này, anh làm gì, anh làm tôi đau!” Bị bắt lấy hai tay truyền đến từng trận đau đớn, Tuyết Vi nhíu mày muốn ném tay anh ra.
Lại trong lúc vô tình chú ý tới…… Giờ phút này, ở trong ánh mắt Hoàng Phủ Minh có bao nhiêu đáng sợ.
Phát sinh chuyện gì?
Ánh mắt anh giống như cùng dĩ vãng không giống nhau……
Còn đang nghi hoặc. Thơ_Thơ_diendan
Môi Hoàng Phủ Minh đột nhiên đè ở trên môi Tuyết Vi.
“ưm……” trong lòng cô căng thẳng, mày liễu gắt gao nhăn lại.
Đau……
Đối mặt nụ hôn này, Tuyết Vi chỉ cảm thấy miệng bị anh hôn sinh đau, giống như là bão táp xâm nhập, xâm lược mà bá đạo.
“ưm …… ưm …… Buông …… Buông tôi ra!!” Cơ hồ là dùng hết sức lực mới đẩy anh ra.
Hoàng Phủ Minh giống như là một dã thú, hai mắt phiếm hồng trừng mắt nhìn cô, cấp tốc thở hổn hển.
“Hoàng Phủ Minh, anh điên rồi sao? Bị cô gái khác cự tuyệt, liền lấy tôi tìm thăng bằng?!!”
“cô nói cái gì hả?!!”
“Tôi nói cái gì?” Tuyết Vi nheo lại đôi mắt lạnh, gầm nhẹ nói: “Từ thời khắc anh tới gần tôi, tôi đã nghe ở trên người của anh có mùi nước hoa con gái, không cần hỏi, khẳng định là anh bị người khác cự tuyệt mới đến tìm tôi đúng không?!!!”
Có lẽ do chức nghiệp, khứu giác Tuyết Vi vô cùng nhanh nhạy. Cho nên, từ lúc Hoàng Phủ Minh vừa đi đến trước mặt cô, trong lòng cô liền có một ngọn lửa vô danh bắt đầu khởi động. Thơ_Thơ_diendan
“Đúng vậy, đúng, tôi bị người ta cự tuyệt, tôi bị người ta cự tuyệt……” Hoàng Phủ Minh oán hận cắn răng.
Nếu vừa mới trong đầu không phải anh nghĩ tới cô, cũng sẽ không bệnh tâm thần buổi tối chạy tới nơi này. Kết quả, tới đây, liền đối mặt một mặt người chết, ai có thể cao hứng?
Nghĩ vậy, Hoàng Phủ Minh thô lỗ kéo Tuyết Vi qua, xoay người một cái áp đảo cô ở trên sô pha.
“Hoàng Phủ Minh, anh lập tức buông tôi ra. Anh cho Tuyết Vi tôi là cái gì? Công cụ anh tiết dục sao?!!” Tuyết Vi phẫn nộ giãy giụa.
Tay nhỏ, trong lúc vô tình xả tới ngực anh ……
Hai nút áo sơmi mở ra, trên cơ ngực Hoàng Phủ Minh rắn chắc như ẩn như hiện hiện ra vài vết thương……
‘ ai, kỳ thật lần này Minh không cần bị đám lão già kia làm khó dễ, cũng không biết là kẻ thiếu đạo đức nào, vậy mà tiết lộ tình báo cho các nhà kinh doanh thuốc, làm cho cô bị bắt, minh lại muốn chạy về chịu phạt. ’
‘ Hoàng Phủ Quân Trường sẽ chịu nghiêm trọng xử phạt nhiều ít?? ’
‘ mẹ nó theo lẽ thường mà nói, lần này là minh xúc phạm quân pháp, bị ghi tội là không thể tránh được, có khả năng còn phải bị xử phạt ba mươi trượng sống đi. ’
Thương tích trên người anh…… Thơ_Thơ_diendan
Là buổi chiều bị làm cho đi?
Khi nhìn đến thương tích trên ngực Hoàng Phủ Minh, tầm mắt Tuyết Vi lạnh lẽo phảng phất dần dần hòa tan.
Hoàng Phủ Minh tựa như cũng đã nhận ra cô biến hóa, khẩu khí cũng hòa hoãn xuống theo: “Tôi xem cô là vị hôn thê của tôi.”
“hôn …… thê sao?”
Nâng lên mi mắt, đối diện con ngươi đen nhánh của anh.
Trái tim Tuyết Vi cấp tốc co lại hai lần, mà khi từng đợt nước hoa gay mũi chui vào trong mũi cô, cảm xúc kia mới vừa bình phục xuống dưới lần thứ hai nảy lên đỉnh đầu.
Đáng chết, thật là mùi nước hoa làm người ghê tởm!!
“Hoàng Phủ Quân Trường, anh nên làm rõ ràng một chút, bây giờ tôi chỉ là vị hôn thê dự khuyết của anh mà thôi, anh còn có chị của tôi, còn có vô số cô gái, hẳn là không thiếu một mình tôi đi? Trước khi anh chưa chân chính lựa chọn ai là vợ của anh, tôi có quyền cự tuyệt bất luận yêu cầu gì của anh, đồng dạng…… Cũng có quyền lực, lựa chọn người đàn ông khác!!!”
Đúng, trên thế giới này không phải chỉ có Hoàng Phủ Minh mới có quyền lựa chọn con gái, tôi, đồng dạng cũng có thể lựa chọn người đàn ông khác!!
Khẩu khí Tuyết Vi cường ngạnh như vậy, lời cô nói giống như là một cây vô hình hoàn toàn bậc lửa giận trong lòng Hoàng Phủ Minh: “Muốn tôi làm ra lựa chọn đúng không? Tốt, tôi lập tức liền làm ra lựa chọn, lựa chọn chị của cô là vợ tôi, mà cô…… Muốn vĩnh viễn lưu ở bên người tôi làm nhị phòng!!” Thơ_Thơ_diendan
Nhị phòng???
Anh đang nói cái gì đây?!
Có lẽ, người đàn ông khác nói ra lời nói như vậy kêu là cuồng vọng; nhưng Hoàng Phủ Minh nói ra như vậy chính là theo lý thường.
Nhà họ Hoàng Phủ, duy nhất một gia tộc ở ngoài vòng pháp luật.
Vì Nhà họ Hoàng Phủ có thể thành công kéo dài hậu tự, mỗi nam đinh Nhà họ Hoàng Phủ đều có thể cưới nhiều vợ. Hoàng Phủ Dương Vinh chính đại quang minh cưới ba người vợ; nếu Hoàng Phủ Minh muốn nhiều vợ, cũng là đúng!
Đây là lý do duy nhất Tuyết Vi không muốn gả vào Nhà họ Hoàng Phủ!!
‘ như cô mong muốn, tương lai, tôi sẽ cho cô quyền lợi vô tận, nhưng…… Vĩnh Viễn cô đừng nghĩ chân chính có được!! ’
Trong óc, không khỏi quanh quẩn lời Hoàng Phủ Minh đã từng nói qua.
Hóa ra…… Là có chuyện như vậy!!
A, anh làm được, anh thật sự có thể làm được.
Cho cô danh hiệu Quân Trường phu nhân, lại là một vợ lẽ hèn mọn.
Hoàng Phủ Minh, anh thật tàn nhẫn!!! Thơ_Thơ_diendan
Tuyết Vi đau khổ cười, lạnh lùng nói: “Tùy tiện anh. Nhưng, trước khi anh chưa có làm ra quyết định, buông tôi ra!!”
Không để ý đến cô giãy giụa, Hoàng Phủ Minh giống như là điên rồi hôn lên môi cô.
“ưm…… Hoàng Phủ Minh, anh dừng tay, dừng tay!!!”
Môi lạnh băng, theo xương quai xanh vô tình gặm cắn da thịt cô.
Quần áo Tuyết Vi liền bị anh từng cái xé rách như vậy, giờ phút này Hoàng Phủ Minh giống như một con dã thú vô tình đoạt lấy thân thể của cô……
“Không cần…… Cứu mạng!!! Cứu mạng!!!!”
*
Ngoài biệt thự.
Đôi tay Ninh Ninh nâng má, ngồi ở bậc thang nhìn bầu trời đêm.
Mắt cô ngắm đứng ở chỗ cửa, Hoàng Phủ Minh mang đến mấy gia đinh. “mấy vị tiểu ca, Hoàng Phủ nhị thiếu gia tính tình thế nào, các người biết sao?”
Mắt mấy gia đinh nhìn nhau, vẫn tiếp tục duy trì trầm mặc. Thơ_Thơ_diendan
“Các người đừng có không nói lời nào nha, tiểu thư nhà tôi có khả năng lập tức liền phải gả cho nhị thiếu gia nhà các người, dù sao cũng phải gả qua, tìm hiểu trước, hiểu biết tính tình nhị thiếu gia đi?”
Những gia đinh đó trầm mặc như cũ.
Người trên dưới Nhà họ Hoàng Phủ, sớm đã chịu qua huấn luyện, nào dám ở sau lưng đàm luận chuyện Hoàng Phủ Minh chứ?
“Ai……” Thấy không có được đáp án, Ninh Ninh mất mát thở dài.
Tùy theo……
“Cứu mạng!! Cứu mạng!!!”
Trong biệt thự mơ hồ truyền đến tiếng của Tuyết Vi, Ninh Ninh dựng tai nghe: “Là tiểu thư? Tiểu thư nhà chúng tôi đã xảy ra chuyện sao?” Sắc mặt trắng nhợt, vừa muốn xâm nhập biệt thự.
Mấy gia đinh giống như đầu gỗ lập tức gắt gao bắt lấy cô.
“này, các người làm gì nha? Không nghe được tiếng của tiểu thư nhà tôi đang kêu cứu mạng sao??!”
“thiếu gia nhà tôi đang ở bên trong, khuyên cô một câu, không cần quấy rầy.”
“Cho dù nhị thiếu gia ở bên trong cũng không được, tiểu thư nhà tôi giống như đã xảy ra chuyện. Các người buông tay, buông tay ra.” Thơ_Thơ_diendan
Mấy gia đinh giống như là không nghe được, chặt chẽ chế phục Ninh Ninh.
Cho đến khi trong biệt thự cũng không còn tiếng Tuyết Vi kêu cứu, lúc này mấy gia đinh mới buông lỏng tay ra.
Ninh Ninh thấy vậy, không màng tất cả đẩy cửa biệt thự ra, chạy thẳng đến phòng khách.
!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...