Nữ Vương, Hành Hạ Anh Đủ Chưa ?
****Quá khứ****
__________________ Bảy năm trước tại biệt thự Kiều gia __________________
Tiếng người phụ nữ khóc nấc nghẹn ứa cả căn phòng khách .
- Đừng khóc nữa , em mới sinh con xong , cả người không cón sức , nên nghỉ đi .
- Nghỉ , em nghỉ thế nào được , con vừa sinh ra đã mất tích , bệnh viện đó sao có thể tắc trách như thế , con em nếu có mệnh hệ gì chắc chắn em sẽ khiến cái bệnh viện đó sống không yên . - người phụ nữ vừa khóc vừa hét lên .
- Được rồi , anh đang rốc hết sức điều tra , em yên tâm .- người đàn ông an ủi
Từ ngoài , một đám người chạy vào cúi đầu chào hai người kia .
- Kiều tiên sinh , Kiều phu nhân , đã dốc toàn lực tìm , nhưng ......không mấy khả quan - một người áo đen cúi mặt nói.
- Không khả quan .. ta không muốn nghe những lời này , bằng mọi giá phải tìm được đứa bé .- Kiều phu nhân hét lên , trên mặt hiện rõ sự lo lắng .
- Thuộc hạ hiểu , chỉ có điều , tìm một đứa bé không có dấu hiệu gì đặc biệt quả thực như mò kim đáy bể.
-Đáy bể chứ đáy biển cũng phải tìm được cho ta .- Kiều tiên sinh ra lệnh.
- Dạ ! - người áo đen cúi đầu chào rồi cùng lui ra ngoài với những người khác .
**** Hiện tại *****
_____________________Bảy năm sau tại biệt thự Kiều gia____________________
7h30' sáng
- Thưa tiên sinh, phu nhân , về chuyện của đứa trẻ năm đó ....đã có thông tin rồi ạ. - một người áo đen bước vào
- Mau nói !!! - cả 2 người đồng thanh , vẻ mặt ánh lên nét vui mừng.
- Thưa , là ở cô nhi viên Angel ạ. Còn phải xét nghiệm ADN mới có thể nhận ạ.
- Được , chúng ta đi ! - cả 2 người nóng vội bỏ ra khỏi nhà.
******Tại cô nhi viện Angel******
-Chào ông, bà ! -giám đốc cô nhi viện đã đứng chờ sẵn.
- Đứa bé đâu !- Kiều phu nhân nóng ruột .
- Dạ đây ! - giám đốc dẫn 2 người đến trước một cô bé kháu khỉnh.
- Là đứa bé này ? - ông Kiều hỏi.
- Đúng vậy!- bà giám đốc trả lời
Đứa bé trước mặt 2 người lúc ấy , rất xinh đẹp , có lẽ giờ phút này 2 người họ chẳng cần xét nghiệm gì nữa . Đứa bé sở hữu gương mặt thanh tú giống bà , đôi mắt đen tuyền long lanh giống ông. hai người vui sướng ôm đứa bé vào lòng , giọt nước mắt hạnh phúc cứ thế trào ra.
- Việc xét nghiệm cần bao lâu ? - ông quay sang hỏi người đàn ông áo đen .
- Cần khoảng 1 tuần , nhưng vs chúng ta chỉ mất 3 ngày ạ.- người đó cung kính.
***Ba ngày sau tại cô nhi viện***
-Con gái chúng ta về nhà thôi ! - bà hạnh phúc ôm cô bé vào lòng
-Đi thôi !- ông dìu bà cùng đứa con gái lên xe.
______________________Tại biệt thự Kiều Gia_________________
- Từ nay đây là nhà của con ! - bà ngồi xuống cạnh nó mỉm cười xoa đầu nó.
-Con gái , mau gọi mẹ đi . Đây là mẹ con , còn ta là ba con .- ông cười hiền
-Mau gọi đi ??- bà nhắc
-M.....ẹ .....mẹ , B..a ! - nó ấp úng
- Đúng rồi , là mẹ và ba của con . Bao nhiêu năm vất vả kiếm tìm , cuối cùng chúng ta cũng tìm được con .- bà cười , nhưng còn rơm rớm nước mắt.
______________________Nhân vật____________________________________
-Kiều Minh Lâm (ông) ; Chủ Tịch Tập Đoàn Bất Động Sản nằm trong top 10 thế giới , ngay thẳng chính trực.
-Hoàng Anh Thư ( bà ) : Bang chủ của Vampire ( Lúc đó ). Bang Vampire là bang hùng mạnh nhất thế giới ngầm , tuy mang tiếng là xa hội đen nhưng làm ăn luôn chân chính , dĩ nhiên là trừ việc giết người thì không kể là chân chính được
-Kiều Thiên Nhi ( nó ) : Là đứa con gái thất lạc 7 năm của nhà họ Kiều , xinh đẹp , ngây thơ , thuần khiết , cũng chính là người kế nghiệp mẹ ( chỉ mẹ thôi nha ) .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...