Sau khi tìm được manh mối từ trang báo cũ, Sherry nhanh chóng cho người về nước M điều tra.
Còn cô ở lại nước S tìm hiểu thêm về Jouri-kẻ đã chết ba năm trước.
Trên con phố đông người qua lại, một chiếc ô tô màu đen khác biệt lao như bay về phía trước.
Nhìn qua cửa sổ tay lái, người ta thấy một cô gái xinh đẹp, ngũ quan rõ ràng.
Bờ môi cô căng mọng như trái dâu tây mới chín, đôi mắt sáng long lanh vô cùng có hồn.
Nếu không phải bởi gương mặt kia quá đỗi xa lạ, thì tưởng chừng như cô gái đó chính là một minh tinh nổi tiếng.
Làn gió nhè nhẹ lướt vội qua con đường tấp nập, mơn man mái tóc của những cô gái trẻ mới lớn.
Sherry ngồi trong ô tô cũng chẳng thể tránh khỏi sự tò mò của ngọn gió đối với cô.
Nó nhẹ nhàng len qua cửa sổ, khẽ lay mái tóc Sherry.
Điều đó khiến cô trong thật quyến rũ.
Kéo cửa kinh lên, cô nhanh chóng tới một của hàng sách báo.
Nơi đây lưu trữ rất nhiều loại sách, trong đó có cả lịch sử của các gia tộc lâu đời tại các nước trong khu vực.
Hiển nhiên, Sherry đã tìm được cuốn sách cần tìm.
Cô ở lại tiệm sách, tìn tới một góc khuất mà ngồi xuống.
Trang sách mở ra, mùi giấy thơm thoang thoảng nhưng lại khiến người ta dễ chịu không thôi.
Sherry lật sách, lịch sử về nhà Gemini.
Đây rồi.
Quả nhiên là hắn-Jouri Gemini.
Nếu Jouri thực sự là người nhà Gemini thì Sherry hẳn đã hiểu lý do vì sao hắn còn sống trên đời này.
Lịch sử viết rõ ràng, từ trước tới nay, nhà Gemini chính là gia tộc bí ẩn và quyền lực nhất nước S.
Hơn nữa, gia tộc họ còn có một gen di truyền phi thường lạ.
Đó là, trái tim của thành viên nhà Gemini trước giờ luôn nằm ở bên phải, trái ngược với người bình thường.
Sherry gập sách lại.
Giờ thì cô đã biết vì sao ngày đó chính tay mình bắn xuyên tim Jouri nhưng hắn vẫn còn sống.
Năm đó, có trách cũng phải trách cô điều tra không kĩ, bỏ lỡ một thông tin quan trọng.
Đang mải suy nghĩ, chợt một tin nhắn điện thoại vang lên, đánh thức Sherry ra khỏi tâm trí.
Một đoạn tin nhắn nặc danh gửi tới, yêu cầu Sherry tới một khu nhà hoang.
Sherry cười khinh thường, muốn dụ cô tới đó e rằng bọn chúng đã quá coi thường cô rồi.
Bất ngờ, cô lại nhận được một hình ảnh.
Không thể nào! Sao bọn chúng có thể tìm ra em ấy!
Sherry cả kinh.
Cô ngàn nghĩ vạn nghĩ cũng không nghĩ tới Cherry-người cô cứu một năm trước lại rơi vào tay bọn người này.
Em ấy vốn không biết võ, sao có thể bảo vệ bản thân.
Hơn nữa, lần này, chắc chắn là Jouri bắt người đi.
Ngoài hắn ra, còn ai có thể tìm được Cherry đây?
Hắn là truyền nhân của nhà Gemini, mạng lưới địa bàn của họ đâu phải là ngày một ngày hai.
Đó là gia tộc tồn tại cả trăm năm rồi!
Sherry lo lắng.
Xem ra, vẫn là cô quá tự đề cao bản thân rồi.
Kẻ sống sót qua nòng súng của cô há có thể tầm thường?
Sherry quyết đinh đi tới khu nhà hoang.
Chỉ là, trước khi đi, cô để lại một lời nhắn cho đám Bác Thừa Ngôn.
"Khu nhà hoang đường A.
Mười một giờ."
Xong, Sherry bước vào xe, lao tới nơi hẹn trước.
Ánh nắng xế trưa ngày một nắng gắt.
Nhiệt độ bên ngoài tăng cao khiến người ta nóng đến khó chịu.
Nó giống như tâm trạng của Sherry ngay lúc này, tựa như lửa cháy thiêu đốt mọi thứ.
Cô lo lắng cho Cherry.
Dẫu biết rằng em ấy vốn chỉ là người bình thường, thế nhưng một năm qua, là cô và em ấy nương tựa vào nhau mà sống.
Là em ấy cùng cô gây dựng nên hãng thời trang của riêng mình.
Tình cảm của họ vốn đã thân thiết hơn cả chị em ruột thịt.
Suy cho cùng, Sherry chính là không buông bỏ được đoạn tình nghĩa này.
Cùng lúc đó, tại khu nhà hoang.
Xung quanh vô cùng vắng vẻ, hai bên đường thi thoảng xuất hiện những cọng cỏ dại lưa thưa.
Khu nhà này, vốn là đang thi công.
Nhưng không biết lý do vì sao, đột nhiên liền bị bỏ lại.
Tất nhiên, cũng vì vậy mà nó trở thành khu bỏ hoang không ai dám đến.
Nghe đồn, cứ tới mười hai giờ đêm lại có những tiếng khóc vang lên.
Không chỉ của trẻ em, mà người ta còn nghe được cả của những cô gái trẻ.
Không ai biết, thực chất nơi này biến thành như vậy đã định sẵn là một kế hoạch.
Một năm trước, Jouri trở lại nước S, hắn cho người thu mua lại nơi này, biến nó thành nhà hoang.
Mục đích chính là để giăng bẫy bắt Sherry.
Mà hôm nay chính là ngày định mệnh ấy.
Quả nhiên, kế hoạch đã đi đúng hướng.
Sherry tới nơi, một mình bình tĩnh bước vào phía trong.
Hiện ra trước mắt cô chính là Cherry.
Em ấy hai tay bị trói chặt, miệng bịt một miếng băng kéo.
Khuôn mặt Cherry trông khi thường đáng thương.
Nhìn qua cũng biết cô đã sợ hãi tới mức nào.
Hai mắt đỏ hoe vì khóc quá nhiều.
Nhìn thấy Sherry, như cọng cỏ cứu mạng mình, hai mắt Cherry chợt hiện lên hi vọng.
Cô tin rằng, người đã cứu cô năm đó, hiện giờ cũng sẽ lần nữa cứu cô.
Bởi, chị ấy chính là người đã đem đến ánh sáng cho cuộc đời đầy tăm tối của cô.
Hiển nhiên, mọi chuyện đều giống như suy nghĩ của Cherry.
Chỉ là...Sherry vừa bước vào, đằng sau liền xuất hiện thêm mấy tên lạ mặt..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...