Nữ Tử Thần Băng Giá
Chương 1.11:
Theo lời lão HT thì tụi nó sẽ học khối Một, ở lớp A1 khối A. Cái trường này rộng kinh khủng! Tụi nó đã xem sơ đồ lớp học rồi mà đi lòng vòng nửa tiếng đồng hồ mà vẫn chẳng thấy cái khối A ở đâu huống hồ chi là cái lớp.
Mò từ dãy này qua lớp kia sang khối nọ rã cả cặp chân mà tụi nó chỉ mới tới khối B. May mắn là lúc đó gặp Ngọc Di đang đi về lớp thì gọi hỏi. Di chỉ nói một câu là đi theo tui rồi phắn trước.
Đứng trước cửa lớp A1, tụi nó thậm chí nghe rõ tiếng ruồi muỗi vo ve. Nhưng đó là khi Ngọc Di chưa mở cửa. Và chỉ sau một khắc thôi, những tiếng động chói tai đập thẳng vào màng nhĩ của cả đám đến nỗi muốn never see you again em ấy. Những người tạo ra mấy cái âm thanh không mấy yên lặng (Âm thanh mà đòi im lặng thì mày bảo tụi nó nín hết cho rồi! – Quỳnh Anh. Tg: - A a… Dạ.) đó thì ngoài 5 người con gái ngồi ở góc lớp, chỉ có thể là 4 ông tướng nhà ta. Mấy ổng thù dai, đi làm mấy trò hù con nít để hù tụi nó. Ví dụ: lấy mấy con côn trùng mà phái nữ rất sợ như gián, sâu bọ, rắn rết… bỏ vào hộc bàn tụi nó; xác chuột chết, máu giả… bày trước cửa lớp. Và đặc biệt là có 3 chậu bùn phía trên cửa lớp đang chờ đợi tụi nó.
“Đúng là… Không phải ngay lúc ngoài sân trường tụi nó đã nói tụi nó là người đứng đầu của L&D rồi sao? Những người trong thế giới đêm như tụi nó phải có giác quan cực nhạy. Mấy trò mèo này mà không phát hiện thì tao đây chôn đầu xuống đất cũng cam lòng.” Quốc Anh mặc dù nghĩ thì nghĩ vậy nhưng vẫn theo đàn đi làm mấy việc trẻ con đó. Trừ hai đứa đang đọc sách, nghe nhạc (chính xác là ngủ) ra thì 3 đứa con gái còn lại ngồi cười như chưa bao giờ được cười. Cười là vì mấy tên này ngu quá, cười là vì tụi đấy ngu quá hoá đần. (Ồ! Dám nói anh ngu ư? Còn đần nữa? – Hắn tức tối lườm tg. Tg: - … Tay em không cưỡng lại được nên phải đánh ra văn bản anh ơi!)
[Tg nói thêm: L&D là bang phái mạnh nhất nhì thế giới đêm. L&D là sự kết hợp giữa hai từ life và death, có nghĩa là sự sống và cái chết. Sau ngày đó vài ba năm, cả đám đã thành lập nên bang hội này. Người đứng đầu lại là 4 cô gái nhà ta.]
Và theo bộ luật hình sự quốc tế về việc cài bom cài mìn trả đũa người ta, “bị cáo” sẽ phải lãnh hết số bom mìn mình cài cộng với mấy cú đá của dân võ chuyên nghiệp. Bằng cách dụ dỗ bằng sắc đẹp, Quỳnh Anh và Bảo Như đã lôi ba tên tụi hắn lại mà không cần sử dụng tay chân và dụng cụ. Kết quả có một và chỉ một, đó là cả ba tên vấp dây. Trước khi “môi chạm môi” với mẹ đất, cả ba còn được “hưởng thụ” thêm mỗi người một xô bùn. Hai nhỏ thấy thế cười ha hả, ba chị đang cười kia thấy thế cười còn vang dội hơn. Thế mà IQ 3 tên này hơn 295 luôn cơ đấy!
Thế này là sao? Oan uổng oan uổng! Sao cái thằng cầm đầu trò này là Quốc Anh lại không lãnh cái gì cả? Oan ức, oan ức quá đi!
Thấy cái vẻ cộc cằn của ba tên này, cộng thêm 6 tia lửa chiếu về ông anh hai là đủ để Quỳnh Anh hiểu tất cả. Bước qua sợi dây, Quỳnh Anh hiên ngang bước tới chỗ Quốc Anh. Anh dường như không sợ mà còn kênh kiệu hếch mặt lên nhìn Anh Anh. Nhếch môi một cái, nhỏ đưa tay gạt hai sợi chỉ cực mảnh ra. Hai sợi chỉ mắc hai cái li nhựa, một li chứa côn trùng nhỏ, một li chứa nước muối trộn với cát. Xin lỗi, để bẫy được Quỳnh Anh này thì ngoài hai chị em nó và ba người cao tay khác, còn lại thì miễn nói. Đi qua cái bẫy một cách nhẹ nhàng, Quốc Anh có hơi bất ngờ nhưng vẫn chưa rút cái bản mặt ban nãy. Còn bẫy sao?
Quỳnh Anh chợt thấy một vũng dầu bóng loáng dưới mặt đất. Hừ! Đôi giày chống trơn trượt hàng hiệu này không qua nổi bãi dầu này thì dẹp thương hiệu đi! Thật sơ hở đấy Quốc Anh!
Lại qua màn thử thách thứ hai. Ồ! Vũng keo siêu dính dưới đất! Thà rằng Quốc Anh xịt vũng keo trước rồi dầu sau thì ít ra còn cản được nhỏ, nhưng xịt dầu trước là tiêu rồi! Với lớp dầu dưới đế giày, dư sức giúp Anh Anh vượt qua bãi keo dưới đất.
Quốc Anh mặt tái xanh. Sao lại đần tới cái nông nỗi này? Dầu chống dính cơ mà! Ashiiiii… Đúng thật!?! Não có lúc co bóp, cũng có lúc nằm dài thẳng đuột ra. Lần này không bị xử thì ta thề sẽ không bao giờ uống C2 nữa!
Nó bước vào lớp với khuôn mặt lạnh tanh. Cái trường bẩn thỉu này! Tám giờ rưỡi hơn mà chưa có mặt giáo viên nào cả! Bây giờ mới thấy câu “luật lệ được sinh ra để phá (này thì tg chỉ nhớ ý chứ không nhớ câu, với lại nó cũng được rút gọn một chút)” đúng thật. Hầu như giáo viên nào cũng phá luật cả mà vẫn không bị kiểm điểm. Cái trường vô kỉ luật!
Cô gái ngồi cuối lớp bất ngờ nhìn nó. Nó cũng quay lại nhìn và cũng bất ngờ theo. Chị ấy… học ở đây ư?
- A… Aries…?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...