Nữ Tư Tế

Pharaoh thật sự thích vũ đạo vừa rồi của Aisha, nhưng hắn lại càng quan tâm về người thừa kế. Đã rất nhiều năm rồi mà cũng chưa có người nào sinh hạ con cho hắn, hắn rất mong thần linh có thể ban cho hắn một đứa con.

“Nói cho ta biết, làm sao để nữ thần Watoda lần nữa xuất hiện?”

Aisha cung kính nói: “Pharaoh tôn kính, chỉ cần để nô tỳ ở tại thần điện Watoda ngày ngày vì ngài và toàn thể Ai Cập cầu nguyện, như vậy nữ thần Watoda sẽ nghe được lời cầu khẩn của ngài mà xuất hiện một lần nữa.”

Vua Pharaoh tất nhiên là cao hứng, nhưng lại có chút không tin: “Aisha, ngươi thật sự có thể vì ta và Ai Cập mà cầu nguyện sao? Cha của ngươi là phản thần.”

Aisha nói: “Cha nô tỳ là tội thần, chắc chắn phải chịu khổ tại địa ngục, nô tỳ muốn thay ông ngày ngày cầu nguyện cho bệ hạ để chuộc lỗi.”

Pharaoh nói: “Nếu như ngươi đã trung thành với ta, vậy hãy mau đem vòng tay của tử thần đại đế bò cạp giao ra cho ta.”

Aisha đến bây giờ mới biết được bọn họ là muốn cô giao ra vòng tay bọ cạp, trong phim nó là một vật có sức mạnh to lớn, nó có thể cho chủ nhân của nó thần lực của tử thần. (@Thoa: Cái này là trong the mummy return đấy)

Thứ này thế mà bị người cha trên danh nghĩa của cô trộm mất, nhưng lại không biết vì sao lại trong tay cô.

“Pharaoh tôn kính, xin tha thứ cho Aisha, bởi lúc quyết đấu đã bị thương đến đầu, có một số việc thực không nhớ rõ lắm. Bất quá khi nô tỳ nhớ ra, nhất định sẽ giao nó cho ngài.”


Pharaoh nghe cách nói của cô cùng những gì Imhotep thuật lại giống nhau, chính là hắn còn do dự một chút: “Tốt lắm, ta liền tin tưởng ngươi một lần, ta hi vọng vào đêm trăng tròn có thể nghe được ý chỉ của nữ thần Watoda. Đương nhiên, cũng hi vọng ngươi đem vòng tay giao ra cho ta. Đây là lần khoan dung cuối cùng của ta, mong rằng ngươi sẽ không làm ta thất vọng.”

“Vâng, thưa bệ hạ.” Aisha nhẹ thở ra, điệu vũ này quả nhiên công hiệu.

Imhotep lúc này đối với Aisha có vài phần kính trọng, cô gái này quả là thông minh. Lúc nàng đi rời đi, hắn thấy nàng xoay đầu lại nhìn về phía hắn mỉm cười, tươi cười kia giống như có phần hoạt bát, khiêu khích, như nói với hắn: Ta làm được rồi.

Sau khi Aisha rời khỏi đó, Pharaoh nói với Imhotep: “Nàng đúng là một cô gái có sức hấp dẫn lớn đúng không? Một điệu vũ sống động tươi trẻ tuyệt vời, đáng tiếc ta không thể giữ được tâm của nàng.”

Imhotep nói: “Nàng đã nói sẽ nguyện trung thành với bệ hạ, hết thảy cũng không cần lo lắng.” Tuy rằng biết rõ đối với tình cảm của nàng không thể đáp lại, thấy nàng vì mình mà cố gắng như thế, hắn vẫn nhịn không được mà vì nàng nói mấy câu.

Pharaoh lại nói: “Hi vọng thật sự là vậy, bằng không trừ phi trở thành nữ nhân của ta thì nàng phải chết.”

“Bệ hạ anh minh, quyết định của ngài luôn luôn đúng.” Imhotep quay đầu liền thấy Anck-Su-Namun hướng bên này đi đến, dáng người của nàng rất tốt, tràn ngập sức sống.

Hắn hướng nàng gật đầu một cái, rời khỏi hoàng cung.

Mà bên này, Aisha sau khi trở về lại phải tiếp tục với mớ lông dê, cô đang nhớ lại những tình tiết của bộ phim xác ướp, bộ phim thứ nhất và thứ hai cũng không có nói cái vòng tay kia được giấu ở đâu, khoảng hai mươi ngày nữa là đêm trăng rằm, xem tình hình này cô có khá nhiều việc phải làm.

Ngẫm lại vài tình tiết nhỏ lúc Imhotep cùng Anck-Su-Namun ở bên nhau, có thể giúp ít nhiều.

Buổi tối, Aisha thấp sáng đèn trong điện, cố gắng làm cho xong cái áo ngực màu trắng. Mặc thử nó vào người, tương đối là tốt đi. Ngực cô không lớn, không nhỏ, mặc chiếc áo ngực vào có phần mê người.

Trách không được gần đây lưu hành kiểu áo trễ ngực, nhưng mà cho người khác nhìn, như vậy, có phải hay không rất gợi cảm?

Đối với chuyện này Aisha cũng chỉ rối rắm chừng ba giây rồi quyết định, chỉ cần có thể khiến Imhotep để ý đến mình, hi sinh một chút cũng không sao. Chỉ cần hắn còn là đàn ông, cho hắn ôm vài cái cũng được, dù gì thân thể này cũng không phải của mình.

Được về nhà là quan trọng nhất, cứ thế Aisha quyết định. Nhiệm vụ này cũng không khác gì một bài tập cả, nếu như ngươi nghiêm túc xem nó là của ngươi, ngươi liền thua.


Quyết định xong, ngày thứ hai cô liền bắt đầu mặc nó. Tất nhiên phía dưới cô vẫn mặc vải bố màu trắng nhưng gọn gàng từ thắt lưng, gắt gao ôm lấy mông. Toàn bộ đường cong xinh đẹp đều hiện ra, ít nhất giờ phút này cô nhìn rất quyến rũ.

Nhưng là mặc thế này làm việc, giặt quần áo, quét rác, đếm lông dê, nhưng vẫn không thấy Imhotep đâu, điều này làm cô rất buốn bực. Hắn không phải nói mỗi ngày đều sẽ tới sao, tại sao giờ lại không thấy đâu?

Không nhịn được nữa, cô tìm a mẫu, a mẫu liếc cô một cái nói: “Tiểu thư, dù ngài có cái ý tưởng gì thì ngài phải hiểu rằng, đại tư tế là sứ giả của thần.” Nàng ấy đã nhìn ra được mục đích của Aisha.

Aisha nói: “Ta tất nhiên biết.”

A mẫu nói: “Trong thành có chuyện, ngài ấy đang bận rộn giải quyết chuyện đó.”

Aisha có chút thất vọng, Imhotep không đến thì một ngày của cô không phải là uổng phí? Nghĩ kĩ cô quyết định đi tìm hắn, liền hỏi a mẫu: “Ta có thể đi ra ngoài không?”

A mẫu nói: “Tuy rằng Pharaoh đem ngài ở tại thần điện, nhưng ngài đã nhận được ý chỉ nữ thần Watoda, hiện tại có thể tự do ra ngoài.”

Aisha cảm ơn nàng ta, a mẫu lại nói: “Đương nhiên là sau khi ngài làm xong công việc đã.”

Cô ho nhẹ một tiếng, xoay người vội vàng đi phơi quần áo. Sau khi xong việc, Aisha liền dùng một cái khăn trùm đầu đi ra khỏi thần điện.

Xem ra trong thành đang có chuyện xảy ra, chỉ có lẻ tẻ vài người trên đường, hơn nữa đều là đàn ông. Bọn họ thấy Aisha liền kêu lên: “Cô gái mau về nhà đi, đại tư tế có lệnh bất luận là ai cũng không được ra ngoài.”


Aisha gật đầu hỏi: “Xin hỏi đại tư tế ở nơi nào?”

Người đàn ông đó nói: “Ở phía trước, ngài ấy đang bảo vệ toàn bộ thần dân Thebes.”

Aisha giả vờ như đi về nhà, sau khi bọn họ rời khỏi thì hướng nơi người đàn ông vừa rồi chỉ. Hiện tại trong thành đang xảy ra vấn đề, lẽ ra là phải tìm chỗ ẩn nấp, nhưng cô càng muốn cùng Imhotep có một cái chuyện xưa.

Không có chuyện xưa thì làm sao có quen thuộc, mà không quen thuộc làm sao có tình yêu?

Đầu tiên, phải khiến cho hắn thấy rằng cô rất quan tâm hắn. Nghĩ thế cô càng đi nhanh hơn, từ xa đã nhìn thấy đại tư tế cùng một đám đàn ông đầu trọc đứng ở giữa đường cái, một người đầu trọc chạy đến báo với hắn: “Đại tư tế, chúng ta đã đưa người rời đi.”

Imhotep trong tay đang nâng một quyển sách, là kim hoàng sắc, Aisha chỉ liếc mắt một cái là nhận ra cuốn sách này khả năng là quyển sách linh hồn trong phim.(@Thoa: Chả biết nên gọi là gì cho thích hợp nên gọi là quyển sách linh hồn nhé. Đây là quyển sách dùng để hồi sinh Anck-Su-Namun đó.)

Hiện tại Imhotep không phải là đại tư tế tà ác, hắn vẫn là sứ giả bảo hộ của Pharaoh, cho nên quyển sách này hiện trong tay hắn cũng không có gì kì lạ. Kì lạ là bọn họ sẽ chống lại cái gì, vì sao nó lại ở trong thành Thebes?

Tác giả có chuyện muốn nói: Vòng tay là thứ nguy hiểm ở bộ phim thứ hai đó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận