Khi gặp được O’Connell chân chính Aisha cảm thấy mình sai lầm rồi, kỳ thật hắn cũng có một mặt trầm tĩnh, tỷ như hiện tại hắn đang cầm vũ khí hướng về phía cô, hai ngươi tương đối vô ngôn, rối rắm trong một thời gian rất dài. Nếu hắn là một người có tích cách nóng nảy, cô hiện tại người đã nằm trong vũng máu.
Đương nhiên, nếu viên đạn có thể xuyên qua người cô.
O’Connell bên người còn mang theo một người đàn ông vóc dáng nhỏ, theo Aisha quan sát hắn hẳn chính là tên phản đồ đi theo Imhotep.
Hắn lôi kéo tay O’Connell nói: “Chậm đã chậm đã, cô gái nhỏ này tựa hồ không phải người xấu, buông súng xuống đừng dọa cô ấy.”
O’Connell thu súng lại, nói: “Cô thế nào chạy đến trong quân đội, lạc đường hay vẫn là theo quốc gia khác đi tìm thành phố chết?”
Aisha đến bây giờ còn không biết bộ dáng mình như thế nào, cô nghe được người đàn ông vóc dáng nhỏ trong miệng gọi cô là cô gái nhỏ hơn nữa trong miệng O’Connell còn phán đoán cô là người ngoại quốc, ít nhất hiện tại cô nhất định là không phải là hình dáng của cô gái Ai Cập.
“Ta là du khách Ai Cập, lạc đường.” Trời ạ, có ai nói cho cô vì sao những người này nói tiếng anh, mà tiếng anh của cô thật là không quá tốt.
O’Connell ngồi xổm xuống, Aisha cũng ngồi xổm, chỉ nghe hắn nhỏ giọng nói: “Một ít bạo dân nơi này thật sự lợi hại, cô vẫn là không cần ở đây lập tức rời đi đi!”
Nhìn trước mắt Aisha biết được, đây là kịch tình mở màn. O’Connell đang lúc này chiếm được chìa khóa, cũng ở ba năm sau gặp được nữ nhân vật chính, làm sống lại Imhotep.
Còn đến ba năm, cô thật sự không chờ được. Người đàn ông của cô bị áp chế ở sang mạc này, cô còn đứa nhỏ vẫn còn là một quả trứng….
Vì thế, cô cảm thấy mình nên cho hắn vài lời tiên tri. Muốn trước ba năm phải đem Imhotep từ trong cát lôi ra.
Cái gì?
Các người hỏi tại sao cô không đi tìm Imhotep?
Bằng năng lực của bản thân trong vòng một năm rưỡi có thể khai thông các cạm bẩy? Sẽ có người giúp cô lấy ra sách bóng tối? Sẽ có người thay cô đọc kinh sách? Sẽ có người thay cô đọc ra, có thể đọc được hoàn toàn chú ngữ để Imhotep sống lại? Nếu vạn nhất cô đọc thì thật bi thương, vì Imhotep sẽ không thể hấp thu huyết nhục của cô để sống lại đi!
Cho nên, cô hiện tai bị nói là tàn nhẫn cũng tốt, xem là ích kỷ cũng được, chỉ cần có thể để cho người đàn ông của cô sống lại cô cái gì cũng sẽ làm.
Vì thế Aisha đem cái chìa khóa đưa ra, cũng đối O’Connell nói: “Rick. O’Connell”
“Đúng vậy…..Không phải, cô sao lại biết tên tôi?” O’Connell ngạc nhiên hỏi.
Aisha nói: “Cầm cái này đi Cairo, đến thư viện quốc gia đi tìm một người phụ nữ tên Evelyn, anh sẽ nhận được tài phú cùng chân ái.” Nói xong những lời này, cô cảm thấy chính mình thực thích hợp làm thần.
Rick. O’Connell đương nhiên không tin, hắn cười nói: “Tôi cũng không tin tưởng thần tiên ma quái.”
Aisha tự nhiên là có cách làm hắn tin tưởng, cô đem chìa khóa đặt vào lòng bàn tay hắn, sau đó cố tình thần bí nói: “Khi mặt trời lên cũng là thời điểm anh phải đối mặt với sự sống cái chết, tử thần sẽ là ân nhân cứu mạng của anh. Nhưng, nếu không nghe theo lời nói của tôi sẽ bị nhốt vào bên trong địa ngục. Tất cả đều ở bên trong này.” Nói xong cô nhắm hai mắt lại, thật sự một bộ dáng thần thánh.
O’ Connell nhìn sang Beni Gabor, mà hắn cong khóe miệng gầy cười nói: “Xem ra, dường như thật đáng sợ.”
Lúc này Aisha chỉ vào hắn nói: “Người này, sẽ phản bội anh, O’Connell.” Tin ta, tin ta đi anh càng sớm cưới được vợ ba năm, tin ta ngươi còn có thể sinh con sớm ba năm.
Mà O’Connell nhìn chiếc chìa khóa liếc mắt một cái: “Cô gái này, tôi thật sự không tin, bất quá vật tôi sẽ nhận.” Xem ra là đã rất cũ, nhìn rất đáng tiền.
Aisha không nói gì, dù sao sau khi rời đi sa mạc hắn cũng chỉ có thể đi tìm nữ nhân vật chính, bất quá nếu hắn thật sự làm kịch tình đi xuống, cô cũng chỉ có thể trộm mang về rồi lại nghĩ biện pháp.
Ba năm, cô khẳng định chờ không nổi.
Imhotep đã chịu khổ ba ngàn năm, cô không muốn hắn chờ thêm ba năm.
Dù sau, hiện tại quân đội cùng nhóm linh mục bản địa đang có tranh chấp. O’Connell về đến quân đội, hắn bên trong làm gì, Aisha bên này sẽ thấy hết, Beni cũng nhỏ giọng hỏi hắn: “Cô gái ngoại quốc đó không biết từ đâu đến, bị ngươi dọa sợ đến mức ngu chưa kia, thế nào vẫn ngồi đó không nhúc nhích?”
O’Connell quay đầu lại liếc mắt nhìn cô gái đó, tóc đen dài, một đôi mắt đen lúng liếng xem ra rất sáng ngời. Dáng người thấp bé, thoạt nhìn chọc người trìu mến. Hắn từng đi sang đất nước phương đông, biết cô là hơn phân nửa là khách đến Ai Cập du lịch.
Nhưng là vì sao cô lại nói hắn những lời kỳ quái đó, sẽ không là bị phơi đến hồ đồ đi?
Buổi tối trong sa mạc có rất nhiều nguy hiểm, mà người địa phương chắc chắn sẽ không đi, không bằng cho cô chờ đến ngày mai rồi bảo rời đi đi!
Trong quân đội bắt đầu phát bánh mì cùng nước, hắn lấy một cái đưa đến cho cô nói: “Ăn đi, không cần nhìn chằm chằm tôi, tôi đối với các cô gái nhỏ không có hứng thú.”
Aisha hạ lông mày, nói: “Phải không, tôi đối với người đàn ông như anh cũng không có hứng thú.” Cô tiếp nhận rồi bỏ nó vào túi nhỏ bên người không ăn.
Đêm rất dài, Aisha cứ như vậy nằm trên đất cát ngủ một giấc.
Thời điểm mặt trời lên, cô biến thành rắn. Rất xa nhìn thấy O’Connell cùng quân đội tựa hồ thật khẩn trương, muốn đánh nhau sao? Cô mang theo túi nhỏ, quần áo Ardeth cũng không cầm theo núp vào một bên.
Kết quả là O’Connell nhớ tới còn một cô gái ở bên kia, muốn bảo cô trốn đi tị nạn, phát hiện nơi đó chỉ còn lại duy nhất quần áo.
Một cái người sống như thế làm sao lại không cánh mà bay? Nếu cô là tránh đi thì ít nhất hắn phải phát giác, cho dù hắn không thấy được nhưng người khác cũng sẽ chú ý.
Hơn nữa cô còn bỏ lại quần áo, tin tưởng sẽ không một cô gái nào sẽ trần truồng như vậy mà biến mất vô căn cứ đi!
Nhưng thật sự cô biến mất, Beni cũng nói: “Cai cô gái này không phải u linh đi?” Chỉ có u linh mới xuất hiện vào buổi tối, ban ngày đã không thấy tăm hơi, có thế này mới giải thích được chuyện xảy ra.
O’Connell vỗ sau đầu Beni nói: “Nói bậy, u linh làm sao lại xuất hiện trước mặt tôi được?”
Beni trêu nói: “Đúng nha, O’Connell là người đàn ông mà u linh phải e ngại. Hiện tại, chúng ta phải làm sao giờ?”
O’Connell nói: “Đương nhiên là…..” Hắn cầm lên vũ khí trong tay.
Mà hắn không biết, cô gái mà hô nói là u linh hiện đang tránh né tại một góc bên trong. Cô đang chờ đợi thành phố chết xuất hiện, phải nói là đã xuất hiện nhưng do nhiều người quá nên cô chưa thể đi.
Cứ như thế, nhiệt huyết chiến đấu bắt đầu. Như kịch tình O’Connell còn sống, trong lòng hắn có chút dao động, hắn tin lời cô gái kia.
Xem bóng dáng hắn chậm rãi rời đi, Aisha ở đây trườn đi trong sa mạc liền phát hiện một khuôn mặt quen thuộc. Khuôn mặt kia thật giống với Imhotep, cô tựa đầu dán vào mặt hắn dùng xà ngữ nói: “Imhotep, chờ em, rất nhanh em sẽ đến cứu anh.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...