Tô Yến từ từ tỉnh dậy,cô dụi mắt nhìn xung quanh,cô hiểu rõ đây không phải là nhà mình,những vết thương ngày hôm qua cô cắn răng chịu đựng cũng đã được ai đó xử lý,thậm chí quần áo trên cơ thể cô cũng đã được thay luôn.
Tô Yến nhíu mày,cô đang nghĩ là liệu hôm qua mình có say quá rồi lên giường với ai luôn không,nhưng nghĩ mãi cô vẫn không thể nghĩ ra là có chuyện gì đã xảy ra cả.
Lưu Phong bước vào phòng,thấy Tô Yến tỉnh dậy,hắn cũng lịch sự chào hỏi một câu“Chị tỉnh rồi à,dì Hoa có làm bữa sáng rồi,chị xuống ăn gì đó đi”“Là cậu ?”Tô Yến đáp lại Lưu Phong bằng 1 giọng điệu đầy nghi vấn“Tôi làm sao”Lưu Phong cũng thắc mắc không kém“Cậu là người lên giường với tôi ngày hôm qua à”Tô Yến hỏi 1 câu khiến Lưu Phong phải phun hết đống cà phê đang uống ra.
“Tại sao chị lại nghĩ tôi lên giường với chị” Lưu Phong hỏi lại 1 cách thật bình tĩnh nhưng trong lòng hắn lại nghĩ đến nụ hôn tối qua.
Hắn cũng không đợi Tô Yến trả lời liền đáp ngay“Nếu là về quần áo thì dì Hoa thay cho chị,không phải tôi,tôi cũng không lên giường với chị”Tô Yến cũng cảm thấy mình đã hiểu lầm Lưu Phong nên cũng thành thật“Xin lỗi”.
Cô nói 1 cách khá tự nhiên,sau đó bước ra khỏi phòng,tiếp đến cô lại cảm thấy bản thân như quên thứ gì đó,cô quay lại nói với Lưu Phong“Cảm ơn”Lưu Phong dường như không nhịn được nắm chặt lấy tay Tô Yến“Chị thực sự không nhớ bản thân đã làm gì tối qua sao”Tô Yến nhìn vẻ mặt khó coi của Lưu Phong,cô liền biết chắc mình làm gì tên nhóc này rồi,cô quay sang nói với giọng nghiêm túc“Tôi có thể bồi thường cho cậu”Nghe thấy giọng nói muốn bồi thường nghiêm túc của cô gái trước mặt này,hắn cũng chợt cảm thấy cô có nét gì đó đáng yêu,thế rồi hắn không nhịn được hôn lên đôi môi của nữ tổng tài bá đạo kia.
Tô Yến thấy tên kia hôn mình cô cũng vội đẩy ra,cô quát Lưu Phong“Cậu đang làm cái quái gì vậy”Khuôn mặt Lưu Phong chợt hiện lên sự đáng tiếc,sau đó hắn cũng nhanh chóng trả lời vị tổng tài hung hăng kia“Tối qua chị cưỡng hôn tôi,chị nói bồi thường nên vừa rồi tôi đòi bồi thường không phải sao”Tô Yến còn tưởng mình nghe nhầm,cô cưỡng hôn hắn sao,công nhận hắn cũng đẹp trai nhưng hắn là em trai bạn cô,cô không nghĩ mình thiếu hơi ấm của đàn ông đến vậy chứ.
Lưu Phong không đợi Tô Yến nữa mà hắn cũng bỏ xuống dưới nhà luôn,lỡ đột nhiên cô nhảy lên đánh mình thì dở.
Sau khi ăn bữa sáng xong,Tô Yến cũng không nói thêm cái gì trực tiếp rời đi,Lưu Phong thấy vậy cũng không nói gì.
Hắn định quay trở lại phòng thì tình cờ hắn nhìn thấy chiếc túi màu đen nằm ở trên bàn,nếu hắn nhớ không nhầm thì chiếc túi màu đen là túi của Tô Yến thì phải,xem ra cô đã bỏ quên nó rồi.
Hắn liền cầm lấy chiếc túi và nhìn thấy một tập danh thiếp,trên tấm danh thiếp ghi rõ“Chủ tịch hội đồng quảng trị Yến Thị,Tô Yến”Hắn thở dài 1 câu,xem ra hắn phải làm người tốt cho trót rồi,thế là hắn cầm lấy chiếc túi đen mang đến công ty Yến Thị.
Tại công ty Yến Thị,mọi người đều nhìn chằm chằm vào Tô Yến,bởi cô đã làm mất tập tài liệu vô cung quan trọng,lúc này cổ đông lớn thứ hai của Yến Thị Mạc Trung cười lạnh lên tiếng“Nếu chủ tịch Yến thực sự đã làm mất tập tài liệu đó thì liệu cô có nên chịu trách nhiệm cho sai lầm của mình không nhỉ.
”Tô Yến vẫn khuôn mặt bình tĩnh nhìn ông ta nhưng trong lòng cô đã bắt đầu có chút hoảng loạn.
Những người trong phòng họp cũng không dám hó hé gì bởi họ biết đây là cuộc chiến của 2 cổ đông lớn nhất Yến Thị,đắc tội bất kì ai trong 2 người cũng không phải là sáng suốt.
Khi Tô Yến đang bắt đầu nghĩ tất cả cách dự phòng trong trường hợp này thì đột nhiên cánh cửa phòng họp chợt mở ra,thư ký của Tô Yến là Linh Linh bước vào,cô nói với giọng gấp gáp“Thưa chủ tịch,bên ngoài có anh Lưu Phong nói muốn đưa cho chủ tịch tài liệu quan trọng,anh ta cũng yêu cầu là anh ta sẽ đưa tận tay cho chủ tịch nên mong chị ra nhận lấy”Tô Yến đứng bật dậy,cô biết mình lại nợ tên nhóc này rồi,cô nhanh chóng bước ra khỏi phòng họp đi nhận lấy tập tài liệu.
”Dưới đáy mắt của Mạc Trung bắt đầu hiện rõ sự hoảng loạn,hắn nhớ mấy ngày hôm trước hắn đã nhờ 1 tên xã hội đen tấn công Tô Yến nhưng hôm đó tên xã hội đen đã gọi cho hắn rằng phi vụ đã thất bại tuy nhiên hắn vẫn thành công phá hủy chiếc xa nên hắn khá tự tin rằng tập tài liệu đã đi đời với chiếc xe của Tô Yến,thật không ngờ vậy mà hôm nay nó lại xuất hiện ở trong tay tên nào đó tên Lưu Phong.
Phía bên ngoài,Lưu Phong nhìn thấy bóng dáng Tô Yến không nhanh không chậm đi đến.
Hắn mỉm cười nói“Lần này chị lại nợ tôi a”Tô Yến dường như cũng nhìn ra sự đắc ý trên khóe mắt hắn nhưng cô không trách hắn bởi cô biết lần này cô nợ hắn thật.
“Bao nhiêu tiền?”Tô Yến bình tĩnh nhìn Lưu Phong nóiLưu Phong khóe miệng có chút nhếch lên"Thứ tôi cần chưa bao giờ lên tiền nhưng nếu được ăn 1 bữa với chị thì có lẽ là đủ bồi thường rồi đó"Thế rồi hắn trực tiếp đọc địa chỉ“8 h tối tại nhà hàng Tây Hồ”Nói xong hắn cũng không đợi Tô Yến từ chối trực tiếp rời đi.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...