Nữ Tiên Tôn Lạnh Lùng Vô Tình Xuyên Đến Thế Giới Hiện Đại


Đừng thấy bây giờ người ra người vào nhiều như vậy, chứ thực ra người chân chính mua đồ cũng chẳng có mấy ai.

Ngẫm lại tổ tông để lại cơ nghiệp, bây giờ truyền tới tay mình còn phải âm thầm trộn lẫn cả hàng giả, thậm chí còn kề cận nguy cơ đóng cửa, quả thực chính là thẹn với tổ tông mà!Tô Khanh Từ nghe vậy thì gật gù: “Một khi đã như vậy, một tiếng sau tôi lại đến.

Xin ông chủ giữ lại cho tôi một vị trí.

”Ông chủ nghe vậy vội vàng gật đầu: “Đó là tất nhiên rồi, nhất định sẽ!”Nhìn theo bóng dáng Tô Khanh Từ rời đi, ông chủ càng nghĩ càng kích động, nhưng mà niêm vui sướng này lại không có ai để chia sẻ, cuối cùng chỉ có thể giãi bày với cư dân trên diễn đàn ngày thường hay xem nhất.

Anh đây chỉ là truyền thuyết: Kính thưa các quý vị, hôm nay nếu là vận khí anh đây tốt, về sau sẽ không bao giờ tiếp đơn đua bảng xếp hạng nữa, anh quyết định rửa tay gác kiếm!Có con heo đang bay: Ôi chao, anh Cửu ở bảng đơn chẳng lẽ là con riêng của vị đại lão nào, chuẩn bị trở về kế thừa gia sản trăm tỉ sao?Anh đây chỉ là truyền thuyết: Không đến mức đó, miễn cưỡng xem như là sống tạm đi.


Huống hồ đi đêm lắm có ngày gặp ma, chung quy không phải là việc yên ổn, dù sao thì cũng phải yên bề gia thất mà.

Ta là đồng đội heo: Hu hu hu! Anh Cửu có tin vui, hóa ra không phải là về kế thừa gia sản, mà là có người yêu!Giọt lệ sầu bi: Quý tộc độc thân đá bay bát cẩu lương, ném cho bạn một đống cứt chó!Anh đây chỉ là truyền thuyết: Cũng không phải là người yêu, các cậu tin tưởng nhất kiến chung tình sao? Chính là liếc mắt một cái, liền…liền rơi vào.

Có con heo đang bay: Thấy sắc nổi lòng tham thì nói mẹ đi cần gì phải văn vở thế?…Tô Khanh Từ không có thói quen mang điện thoại di động bên người, vừa nãy chuyển khoản là trực tiếp đọc số thẻ, cho nên lại lần nữa mất liên lạc với Cố Chi Văn.

Cô cân nhắc dù sao vẫn còn thời gian nhàn rỗi, Cố Chi Văn to đùng như vậy cũng không đi lạc, chính mình có thể thuận tiện đi dạo, sau đó mua chút đồ ăn.

Chính là đứng ở trước quầy hàng ăn vặt, Tô Khanh Từ lẳng lặng nhìn mã QR, có chút khó khăn.

Có thể quét face id không?Không thể…“Cô bé, bánh kếp dì bán mười bảy nghìn một cái, cháu có muốn thêm chà bông không? Thêm trứng gà không? Thêm chân giò hun khói nữa không?” Cô bán hàng vừa hỏi, hai bàn tay thoăn thoắt không dừng lại.

Ngửi thấy mùi hương của đồ ăn, cô nuốt một ngụm nước miếng, sờ túi quần, hai túi trống trơn“Đều thêm.

” Phía sau truyền đến một giọng nói trầm thấp quen thuộc.


“Ô, sao anh biết em ở chỗ này?” Tô Khanh Từ xoay người nhìn về phía Cố Chi Văn, trong lòng có chút mừng rỡ.

Cô cũng chuẩn bị từ bỏ, cũng nghĩ cùng lắm thì nhịn đói một bữa mà thôi.

Nhưng mà Cố Chi Văn lúc này lại không hề dịu dàng thoải mái như trước, cả người anh giống như bị mây đen bao phủ vậy, con ngươi đen ngòm nhìn chằm chằm Tô Khanh Từ, cứ như vậy mà chiếu thẳng vào cô.

Tô Khanh Từ còn chưa từng thấy Cố Chi Văn như thế này, anh đang tức giận sao?“Cô bé xinh đẹp, xong rồi đây!”Cô bán hàng kêu lên, Tô Khanh Từ lập tức xoay người cầm lấy bánh kếp.

Cố Chi Văn móc ra di động ra quét mã trả tiền, nhưng tầm mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm Tô Khanh Từ, lo sợ chớp mắt một cái, cô lại chạy mất tăm!Tô Khanh Từ ngước mắt nhìn Cố Chi Văn một cái, sau đó lại cúi đầu nhìn thoáng qua cái bánh kếp trên tay mình.

Sau khi làm thần tiên không ai dám nổi giận với cô, ngày xưa những tiểu thần thú kia mà tức giận thì phải dỗ dành như thế nào nhỉ?“Anh ăn không?” Tô Khanh Từ giơ cao bánh kếp trong tay, tiến đến trước mặt Cố Chi Văn: “Rất thơm, thoạt nhìn có vẻ rất ăn ngon.


”Cố Chi Văn vẫn là không nói gì, nhưng là dùng một chiếc túi nilon sạch sẽ bẻ đi hơn phân nửa bánh kếp, đáng ghét nhất chính là đổ hết luôn chà bông ngọt mặn vào túi của mình!“Ai ai ai! Chà bông! Chừa chút chà bông cho em nữa!” Tô Khanh Từ nhỏ giọng cấp hô.

“Em không cần răng nữa hả? Ngày mai anh bảo thằng tư nhổ hết cho em nhá.

”Cố Chi Văn trả lại non nửa chiếc bánh cho Tô Khanh Từ, nhìn thấy cô nhíu mày, lập tức há mồm ăn hết sạch chà bông.

Càng nghĩ càng tức giận, nhóc con không lương tâm này!Chính mình vừa nãy lo lắng gần chết, chỉ suýt chút nữa thì gọi điện cho ông nội và anh cả để thỉnh tội!Kết quả cô lại chạy đến quán ăn vặt, mua bánh kếp!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận