Hiện trường buổi đấu giá thần bí ở kinh đô.
Buổi đấu giá hội chỉ mời giới thượng lưu, người có được thư mời đều là những nhân vật có uy tín nổi tiếng trên thương trường.
Nhưng buổi đấu giá này còn có một quy định bất thành văn, đó chính là vật phẩm bán đấu giá sẽ được đặt trong một chiếc vali bảo hiểm đóng kín suốt từ lúc trưng bày đến khi buổi đấu giá kết thúc.
Hơn nữa trước khi tiến hành đấu giá mọi người cần phải đeo mặt nạ, không cho phép các người mua trao đổi, chỉ tính sau khi tiếng chốt giá vang lên, giao tiền trước kiểm hàng sau.
Tuy rằng các vật phẩm bán đấu giá hơi chút đều có giá lên đến vài tỉ, nhưng mà người đến tham gia kiểu đấu giá này đều là không thiếu tiền, cho nên vài tỷ cũng chỉ như là một ván cược đánh chơi cho chui mà thôi.
Đoạn thời gian trước Cố Chi Bác thu được vé vào cửa của buổi đấu giá, nhưng anh ta chẳng có chút hứng thú với chuyện này, cho nên liền quăng cho Cố Chi Văn.
Cố Chi Văn vốn dĩ cũng không hứng thú gì mấy, nhưng mà sắp tới là sinh nhật của ông cụ rồi, hơn nữa anh ta cũng định thăm dò bản lĩnh của Tô Khanh Từ đến đâu, cho nên bèn dẫn theo cô cùng đi tham dự buổi đấu giá.
Hôm nay chủ đề của mặt nạ là “Sơn Hải Kinh”, Tô Khanh Từ từ ánh mắt đầu tiên đã thích mặt nạ “Cửu Vĩ Hồ” treo trên cao.
Cố Chi Văn đã đeo xong mặt nạ “Bạch Trạch”, thoáng nhìn sang em gái đang nhón chân với lấy mặt nạ, không nhịn được mà nhếch môi cười.
Dựa vào ưu thế chiều cao, anh ta duỗi tay dễ dàng gỡ xuống mặt nạ, cười hả hê mà đưa mặt nạ cho Tô Khanh Từ.
“Nấm lùn, đừng mãi ăn đồ ăn vặt như thế, em phải ăn thêm những đồ ăn khác đi.
”Tô Khanh Từ nghe vậy, theo bản năng giấu kẹo mút vào trong làn váy, sau đó cầm lấy mặt nạ trong tay Cố Chi Văn.
“Em sẽ còn cao lên.
” Vẻ mặt Tô Khanh Từ nghiêm túc nói.
Tuy rằng không thể cao đến 1m89, nhưng đến 1m7 hẳn là còn có thể.
Chỉ có điều là diện mạo của cô thật sự quá mức non nớt, cho dù có khoác trên mình lễ phục dạ hội cũng có vẻ đáng yêu, Cố Chi Văn càng nhìn càng cảm thấy trái tim mình sắp tan chảy đến nơi.
Nhưng mà sau khi đeo lên mặt nạ che khuất dung mạo, thì vẻ trong sáng đáng yêu đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là cảm giác thần bí và uy thế bức người.
Cố Chi Văn theo phản xạ lắc đầu, em gái chỉ là một cô bé cái không rành thế sự, làm sao có thể khiến cho người ta khiếp sợ chứ?Nhất định là chính mình đã nghĩ nhiều!“Đi thôi nào, công chúa của tôi.
”Khi cô gái mặc bộ váy cao cấp khoác tay một người đàn ông mặc vest đen sang trọng bước vào, tất cả mọi người đều ngoảnh đầu nhìn về hai người.
Mọi người đều mang mặt nạ, ai cũng không quen biết là ai, Cố Chi Văn đã quen với tình huống này, chưa từng rụt rè, nhưng điều khiến cho anh ta tương đối kinh ngạc chính là cô em gái thế mà cũng không có một chút sợ hãi!Để phối hợp với chiếc váy sang trọng, hôm nay Tô Khanh Từ xỏ một đôi giày cao gót, theo lý mà nói một cô bé đến từ nông thôn chắc chắn sẽ không biết đi giày cao gót mới đúng.
Suốt quãng được Cố Chi Văn theo bản năng giữ lấy bàn tay đang khoác tay anh ta của Tô Khanh Từ, nhưng mà Tô Khanh Từ đi rất ổn định, thậm chí bước đi của cô còn uyển chuyển trông rất thu hút.
Cho dù có đeo mặt nạ thì cũng không thể che hết vẻ đẹp yêu kiều của một cô gái, khiến cho tất cả đàn ông có mặt ở đây phải tò mò muốn biết đây là quý cô nhà ai?Trong một căn phòng riêng trên tầng hai, một người đàn ông đeo mặt nạ “Chúc Long” đang nghe thuộc hạ báo cáo công tác.
“Mọi thứ đều đã sắp xếp thỏa đáng, tin tức cũng truyền ra ngoài, ông chủ yên tâm, chỉ cần bọn chúng dám đến, bảo đảm sẽ khiến cho bọn chúng có đến mà không có đi!”Người đàn ông đeo mặt nạ Chúc Long giống như đang suy nghĩ điều gì đó, đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, khóe mắt thoáng thấy một bóng hình màu xanh biển lướt quá, anh ta hơi sửng sốt, đợi đến khi anh ta lấy lại tinh thần nhìn theo thì buổi đấu giá đã khai mạc, ánh đèn chiếu sáng trên thính phòng đều dập tắt, chỉ để lại một chùm đèn chiếu xuống khán đài.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...