“Có chuyện gì mà náo nhiệt thế ạ?”Tô Khanh Từ bước vào, giống như cô không cảm nhận được bầu không khí im ắng trong phòng khách.
Thấy Tô Khanh Từ, sắc mặt của ông cụ lập tức trở nên tốt lên.
“Bé con, tối qua cháu ngủ có ngon không?”“Cũng không tệ lắm ạ.
” Tô Khanh Từ khó được mà nở nụ cười, sau đó nhìn chú cún nhỏ nằm bên chân Cố Chi Văn: “Woa, con chó này trông đáng yêu quá!”Tối hôm qua chính là con lắm lông này suýt chút nữa đã khiến cô bại lộ!Có điều Tô Khanh Từ lại ở trong hội thích mấy thứ bù xù này, không thể chống cự lại cái bọn vừa lắm lông vừa đáng yêu như này, thế nên ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy chú chó phốc này, tất cả lỗi lầm đều tan thành mây khói.
Khoảng thời gian cô còn ở trên Tiên giới, tất cả các thần thú có lông đều tránh cô thật xa.
Bởi vì có lần cô không cẩn thận đã tuốt trọc Bạch Trạch và Thừa Hoàng, thế là hai thần thú trở về liền bắt đầu cảnh báo cho các thần thú khác: Tất cả sinh vật có lông nhất định phải nhớ lấy: Tránh xa hạo thiên tiên tôn! Tránh xa hạo thiên tiên tôn!Nếu không, đầu hói thân trọc sẽ cùng bạn đi hết cuộc đời!Thực lòng Tô Khanh Từ rất muốn giải thích, cô thật sự không phải cố ý, chẳng qua là pháp lực của thần thú đều quá thấp, không chịu nổi tiên khí của mình, gia tốc rụng tóc, chuyện này có thể trách cô được sao?Nhưng mà hiện tại cô mang thân thể của người phàm, không hề ảnh hưởng đến việc tuốt lông, quả thực là quá hạnh phúc rồi!“Anh hai, có thể cho em chơi với cún một chốc được không ạ?Tô Khanh Từ thật sự quá muốn được sờ một chút bộ lông trắng muốt bù xù kia, ngay cả trái tim cũng bắt đầu không kìm được mà đập bình bịch!Nhưng mà lần đầu tiên nghe thấy Tô Khanh Từ gọi là “anh hai”, cả người Cố Chi Văn đều ngây ngẩn.
Nếu như anh ta nhớ không lầm thì Cố Tam trước khi đi còn nói, tính cách em gái hơi bướng, từ lúc gặp đến nay không chịu gọi anh ta một tiếng “anh ba”.
Nhưng mà ngay vừa nãy thôi, em gái lại kêu chính mình là “anh hai”, còn nhìn mình bằng đôi mắt to long lanh, lại còn chớp chớp.
Bộ dạng làm nũng này của cô, còn đáng yêu hơn con cún nhỏ này gấp mấy trăm lần!“Từ Từ, em lại gọi anh một tiếng anh hai có được không?”Tay phải giấu sau lưng cũng đã bắt đầu làm động tác nhỏ, click mở di động ghi âm, chuẩn bị ghi lại thời khắc lịch sử này, để cho thằng nhóc Cố Tam tứ chi phát triển kia tức chết!“Dạ?” Tô Khanh Từ lập tức hoàn hồn, vừa nãy cô buột miệng à?Sao có thể chứ, tại sao chính mình có thể gọi một tên người phàn là “anh hai” chứ!“Thích ăn đòn hả? Em gái thích con chó kia thì đưa cho con bé! Cả ngày chỉ biết chó với chó, mày sắp ba mươi tuổi đầu rồi đấy, còn không đi ra ngoài tìm cháu dâu về!”Cố ông cụ tức giận đến mức tiện tay vơ lấy hộp kính mắt bên cạnh, ném vào người Cố Chi Văn.
Bảy anh em nhà họ Cố từ nhỏ đã sống với ông nội, đã quá quen thuộc với cái tính dễ nổi nóng của ông cụ.
Cố Chi Văn nhẹ nhàng tránh thoát sự công kích của ông cụ, thậm chí còn dám phản bác lại.
“Ông nội! cháu mới 27 thôi, cách tuổi 30 còn có mấy năm nữa cơ.
Lại nói ông phải lo cho anh cả trước chứ, anh cả còn lớn hơn cả cháu, bây giờ cũng vẫn còn độc thân ấy.
”Hễ nhắc tới mấy anh em nhà họ Cố, ông cụ vừa thương lại vừa tức, về cơ bản thì đứa nào cũng có sở trường, có tiền đồ, nhưng mà chỉ mỗi chuyện tình cảm thì ai cũng không thông suốt, cháu nhà người ta đều có con chạy đầy đường rồi, lũ nhà này còn không dẫn nổi cháu dâu về nhà!“Thôi, ông đây già rồi mặc kệ chúng mày! Còn may có cháu ngoan của ông nghe lời.
Hôm nay trời đẹp, đi, cùng ông nội ra ngoài câu cá!”Bây giờ ông cụ Cố thương nhất chính là Tô Khanh Từ, vừa ngoan ngoãn lại nghe lời!Mọi người đều rời đi rồi, Cố Chi Văn vẫn còn ngồi tại chỗ, nhẹ nhàng vuốt ve lưng chú phốc nhỏ.
“Con nó thử xem, mẹ con đúng là không lương tâm mà, sao lại nhẫn tâm như thế? Nói đi là đi, cũng không trở lại thăm hai bố con chúng ta lấy một cái.
”Tô Khanh Từ đi đến cửa bỗng sững lại, thính giác nhạy bén khiến cô ngoảnh đầu lại nhìn thoáng qua vẻ mặt cô đơn của Cố Chi Văn.
Hóa ra tình sử của Cố Nhị đã bị giấu rất giỏi đâu.
Nhưng thế thì sao, cô chả có chút hứng thú nào với chuyện này, bây giờ chuyện cô hứng thú là đi câu cá.
Bởi vì ông cụ nói câu được cá sẽ nấu theo ý cô, cho cô ăn thỏa thích.
Nào là cá hấp, cá sốt chua ngọt, cá kho tô, cá hầm cải chua, cá nướng, cá nấu chao, đầu cá hấp tiêu cay, tất cả đều làm!Thật vất vả khôi phục lại vị giác, mấy ngày hôm trước còn bị Cố Nhị quản chế cái này không được ăn, cái kia cũng không được ăn, khoang miệng sắp bị nhạt nhẽo chết rồi.
Hôm nay phải câu được tám mươi một trăm con cá, làm một bữa tiệc trăm kiểu ăn cá!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...