Đợi khi không gian lắng đọng, Cầm Hương, Thi Hương rời đi, Triệu Khả Nhiên nằm nghỉ ngơi trên giường, Vân Thử mới kéo cô từ góc tường chui ra, lớp ngụy trang dùng để ẩn trốn khi nãy cũng bị rơi ra ngoài, Vân Thử nhanh tay thu lại cất trở vào trong người.
"Linh Lung tỷ, tỷ ổn chứ?" Vân Thử giữ nét mặt tươi cười, phủi phủi y phục một chút rồi nhìn cô mà hỏi.
Cô không tự chủ lùi cách xa Vân Thử hai bước, đây là thuật nhẫn giả (ninja)? "Vân Thử,.... "
Vân Thử vẫn giữ nét tươi cười: "Linh Lung tỷ, chúng ta giống nhau mà, đều từ một nơi khác tới và cùng đến chung một chổ."
Cô hoang mang nhìn Vân Thử, hỏi: "Vân Thử, chẳng lẽ.... "
"Phải, tôi là xuyên không mà tới, giống cô ấy, cô bạn, à, cách thức xuyên không thì khác nhau. Tôi bị giết nên mới xuyên tới đây." Vân Thử thay đổi cách xưng hô, môi nhoẻn cười tà, ánh mắt sáng lên màu dạ quang.
Cô im lặng một chút, sau đó lên tiếng: "Về phòng rồi nói sau." Trên đường trở về phòng, cô có cảm giác quái dị vô cùng, ánh mắt khi nãy của Vân Thử trông rất quen.
Vân Thử thì vẫn như điềm nhiên hoạt bát như không có việc gì xảy ra, chạy nhảy phía sau cô.
Trở về phòng cho nha hoàn, cô và Vân Thử được sắp ngủ chung. Hiện tại phòng nha hoàn không có ai, cô đóng cửa lại, nhìn Vân Thử đối diện, hỏi: "Vân Thử, cô là người xuyên không tới?"
Vân Thử gật đầu một cái, sau đó lại lắc đầu, môi cong lên: "Đúng một nửa."
Thấy cô im lặng, Vân Thử đành nói tiếp: "Tôi từ thế kỉ hai mươi mốt xuyên tới đây. Tên thật của tôi là Vô Lam Hi, bí danh trong tổ chức là 'Mắt Quỷ'. Tôi bị người ta ám toán nên xuyên tới đây, trở thành Hiểu Thù, sau này tôi thấy tên Hiểu Thù giống con gái quá nên đổi thành Vân Thử, theo thông tin tôi có được thì cô cũng giống tôi, đều xuyên qua, nên tôi muốn tới đây, tìm cô cùng hợp tác để trở về thế giới của chúng ta."
Cô nheo mắt, Vân Thử nói tên Hiểu Thù giống con gái? Trong lòng cô nghi hoặc hỏi tiếp: "Vậy, cô là nam hay nữ?"
"Hỏi thừa, tôi đường nhiên là nam!" Vân Thử mở miệng đinh chính, giọng kiên nghị.
Cô lại tiếp tục nheo mắt, nhíu mày, tên Vân Thử cũng rất giống tên con gái mà.... Nhưng mà cô chỉ có thể để suy nghĩ này im lặng: "Vậy, Vân Thử, cô... " Biết mình nói sai, cô sửa lại ngay, ôi, cái ánh mắt kia liếc cô quá kinh dị: "Anh có cách trở về sao?"
Vân Thử gật đầu, vẻ mặt tự hào lên tiếng: "Tôi đã tìm ra một cách."
Cô vui mừng, bởi vì, mình sắp được về nhà: "Là cách gì?"
"Đây." Vân Thử lấy trong người ra một quyển sách bị cháy xém đưa cho cô.
Cô nhìn một lúc, rồi nói: "Đây là gì thế?" Quyển sách bẩn nhất mà cô từng thấy.
"Công thức phản xuyên." Vân Thử nhẹ nhàng thốt ra từng chữ.
Cô ngạc nhiên, lật xem quyển sách, sau đó hỏi: "Nhưng tại sao chỉ có một phần? Phần còn lại ở đâu?"
Vân Thử im lặng, trầm mặc, cô dáy lên nghi ngờ.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---------
Khuyết Dung Tỷ: Thân phận của Vân Thử đã hé lộ rồi. Tại sao Vân Thử biết cô là người xuyên không, thông tin ở đâu mà ra? Nữa cuốn 'Công thức phản xuyên' còn lại ở đâu được đây?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...