Thời gian trôi qua đại khái nhanh, rất nhanh thì đã tới ngày mà Triệu Khả Nhiên và Triệu Khả Nhân tuyển chọn nha hoàn.
Cô chậm rãi suy nghĩ, khi cô xuyên qua ngày đêm hầu hạ Triệu Khả Nhiên, nàng ấy không ngược đại cô, cũng chẳng la mắng cô, điều này cảm thấy không có gì lạ. Nam chính đã xuất hiện, Tư Đồ Húc cũng thổ lộ với Khả Nhiên. Triệu Khả Nhân vẫn là như thế không biết tỷ tỷ trọng sinh đang báo thù mình, lúc nào cũng khinh thường Khả Nhiên, nàng không biết bản thân đã bị đạp trúng hố gai rồi.
"Lung nhi, đi thôi." Nghe thấy tiếng Khả Nhiên gọi, cô bừng tỉnh bước theo sau.
Trên đường đi cô hỏi: "Tiểu thư, người định chọn nha hoàn thế nào?"
"Hoạt bát, trọng ổn, làm việc tốt là được." Triệu Khả Nhiên nói: "Tốt nhất là không giống Lung nhi nhà ta."
Cô giả vờ xụ mặt, bất mãn lên tiếng: "Tiểu thư, người ghét bỏ nô tì, nô tì sẽ khóc đấy."
"Vừa hay ta đang muốn nghe thấy tiếng khóc đấy." Triệu Khả Nhiên cười đùa, tay búng nhẹ vào mi tâm của cô.
"Tiểu thư, hình như người thay đồi rất nhiều." Cô hỏi, cô muốn dò thử xem, Triệu Khả Nhiên sẽ nói gì.
"Ta cũng cảm thấy ngươi thay đổi rồi." Triệu Khả Nhiên nói
Cô ngạc nhiên, chẳng lẽ Triệu Khả Nhiên nhận ra cái gì rồi sao? Không, không thế nào: "Tiểu thư, nô tì làm sao có thể thay đổi được cơ chứ." Cô cười xòa, không nói gì tiếp.
Cả hai người im lặng bước tới chổ tuyển chọn nha hoàn.
Triệu Khả Nhân uống một ngụm trà xong thì nói: "Tỷ tỷ, lần này cả hia ta đều phải lựa chọn kĩ lưỡng, tốt nhất là tuyển chọn người thông minh thành thật một chút."
Sau đó cả hai người Khả Nhân và Khả Nhiên cùng đối đáp như tỏng truyện, cô ở một bên xem màn diễn đặc sắc này. Đang lúc hai người đang nói chuyện Trần ma ma bước tới cúi người hành lễ: "Nô tì là Trần mama, thỉnh an hai vị tiểu thư. Hôm nay tiểu nhân dẫn hai vị tiểu thư tới chọn nha hoàn cho mình."
Triệu Khả Nhân nghe xong phất phất tay: "Vậy cho người vào đi."
Tiếp theo mọi tình tiết đều giống trong tiểu thuyết, hàng nữ bán mình phía trước được cho lui ra ngoài. Hàng thứ hai tiến lên, Trần mama định mở miệng giới thiệu liền bị Khả Nhiên ngăn lại: "Để các nàng tự nói đi."
Một vài nữ hài giới thiệu, nhưng khả nhiên không chọn được ai, cô nhìn tấy dáy mắt khả nhân lóe lên tia đắc ý, chỉ là nàng ấy hẳn không biết rằng tia đắc ý đó sớm sẽ thành tia hận ý mai sau.
Triệu Khả Nhiên chú tới nữ tử áo lam nhạt, nàng nhìn thế nào cũng không giống nha hoàn, xinh đẹp, lại có khí chất, như thế nào lại cam tâm tình nguyện làm một nha hoàn vô danh?!
"Nô tì là Cầm Hương, diện kiến hai vị tiểu thư." Cầm Hương mở miệng tựa hoàng oanh xuất cốc, khiến Triệu Khả Nhiên dừng động tác uống trà một chút, sau đó liền khôi phục mà không ai để ý tới.
Cô nhìn Cầm Hương chăm chú, quả thật là một người đẹp, khí chất cũng rất tốt, cô tán thưởng trong lòng, mong mỏi cô bằng một chút của Cầm Hương
Đợi khi cô thoát khỏi suy nghĩ thì Thi Hương cũng đá được nhận làm nha hoàn cho Khả Nhiên.
Khả Nhân ngạc nhiên mở miệng nói, tiếp đó lại cũng chẳng được gì, cô quan sát kĩ lưỡng hai người này, Khả Nhân thì bảo tỷ tỷ mình giữ lại nha hoàn Thanh Trúc, còn Khả Nhiên lại một mực chối từ, dù thế nhưng Khả Nhiên lại không nhìn ra ý tứ vì sao, thế là liền giữ lại nha hoàn nhỏ tuổi nhất, kế hoạch của Khả Nhân bị sụp đổ, vốn Khả Nhân định lợi dụng Thanh Trúc trà trộn vào Xuân Huy viện để quan sát Khả Nhiên, giờ thì không được rồi.
Sau khi Triệu đại nhị tiểu thư tuyển nha hoàn xong thì trần ma ma đã man các nha hoàn đó đi ký khế ước bán thân.
Triệu Khả Nhân về Hạ Vũ viện tức giận tới nổi đập vỡ ly trà, nhưng may mắn sau đó tâm tình cũng bình ổn, sau đó Nhàn Vân liền khuyên chủ tử không nên bán biệt viện để đổi ngân lượng mua quà mừng thọ, đáng tiếc, Khả Nhân vốn không nghe theo.
Ở Xuân Huy viện Khả Nhiên cũng đang rơi vào trầm tư, nàng suy nghĩ liệu hai nha hoàn kia có phải là người do Tư Đồ Húc phái tới hay không?
Nguyệt cô nhìn thấy Khả Nhiên và cô thì đã lên tiếng: "Tiểu thư, hai người rốt cuộc cũng đã về."
"Hôm nay tiểu thư chọn được ba nha hoàn, trong đó có hai người rất đẹp, tên là Cầm Hương, Thi Hương, để các nàng làm nha hoàn thật tiếc." Cô cũng không phải Linh Lung thật sự nên việc gọi tên sai hay quên mất tên người ta là không thể.
"Tốt quá rồi, tiểu thư, Linh Lung màu vào trong đi thôi." Nguyệt cô lên tiếng nói.
Khả Nhiên ừm một tiếng rồi bước vào trong phòng, vừa ngồi lên ghế Nguyệt cô đã vôi vã rót cho nàng một tách trà.
Nguyệt cô hỏi về mấy nha hoàn mới tới, Khả Nhiên trả lời xong bảo nàng hãy an bài cho tốt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...