Khi Tưởng Vân nhìn thấy Ninh Tây đi ra, mặt liền đen lại.
Cô ta sao lại ở đây, hơn nữa nhìn có vẻ rất thân với Hoult?
"Ninh Tây đúng là xinh đẹp, làn da tốt quá."
"Ừ, nhìn dáng đi cũng thấy đẹp mắt, rõ ràng tôi là con gái, bây giờ cũng phải nhìn chằm chằm cô ấy?"
"Thật hâm mộ Thường boss, có bạn gái xinh đẹp như thế, trông như nữ thần, tớ cũng muốn bẻ cong giới tính mình luôn."
Nghe được những lời khen ngợi Ninh Tây xung quanh mình, Tưởng Vân càng nghe tâm tình càng xấu. Nếu như biết Ninh Tây hôm nay cũng ở đây, cô nhất định sẽ không tới.
"Ninh Tây, có thể nói một chút cảm tưởng khi hợp tác với đạo diễn Joseph không?"
MC nhìn ra được Ninh Tây và mấy diễn viên có vẻ rất thân thiết, không giống như quan hệ xã giao bình thường, vì vậy cũng kéo đề tài nói chuyện với Ninh Tây.
"Đạo diễn là một người tốt lại hài hước".
Ninh Tây nói đến đây, dừng lại một chút, quay đầu nhìn về phía Joseph.
"Đương nhiên, nếu như ông ấy không nhớ kỹ nồi lẩu tôi làm thì sẽ tốt hơn."
Joseph nghe không hiểu Ninh Tây và MC đang nói gì, người phiên dịch bên cạnh dịch lại nói cho ông ấy biết, khi đó ông mới dùng vẻ mặt cảm khái nói:
"Cái này không thể trách chúng tôi, Ninh, là do cô nấu lẩu ăn quá ngon."
MC dĩ nhiên hiểu đạo diễn Joseph nói gì.
"Đạo diễn nói, là do Ninh Tây nấu lẩu ăn rất ngon. Hoá ra Ninh Tây dùng mỹ thực của Trung Quốc chinh phục đạo diễn."
Hội trường lập tức bộc phát ra tiếng vỗ tay nhiệt liệt, hiển nhiên mọi người đối với hành động dùng đồ ăn nước mình chinh phục người nước ngoài của Ninh Tây rất tán thưởng.
"Xem ra người Trung Quốc cũng rất thích Ninh nhỉ, "
Julianna nói khẽ với Hoult.
"Bọn họ lúc nhìn Ninh, hai mắt phát sáng."
Hoult nhìn xuống dưới khán đài, cười như hoa đào nở đầu mùa xuân:
" Mình vẫn luôn biết, cô ấy là cô gái tài ba."
Lúc này, MC đã hỏi Ninh Tây và vài diễn viên chính khác cảm nhận khi quay phim.
"Rất tốt, "
Ninh Tây đi đến bên cạnh Hoult và Julianna, sau đó vỗ vỗ bả vai Hoult,
"Mọi người đừng nhìn Hoult là một mỹ nam như thế này, trên thực tế mỗi lần ăn lẩu, giành ăn được nhiều nhất là hắn đấy."
Ở hội trường lập tức vang lên tiếng cười, vốn cảm thấy Ninh Tây chỉ cố làm ra vẻ thân thiết với diễn viên chính, không ngờ lại thân đến mức đã có thể nói xấu nhau thoải mái như thế.
Ninh Tây là diễn viên Trung Quốc duy nhất trong đoàn làm phim, một bên kể chút chuyện mà người hâm mộ hứng thú, một bên nói các hoạt động chung của đoàn làm phim, không hề có một chút thời gian nhàm chán.
MC đứng bên cạnh cũng cảm thấy thừa thãi.
Có Ninh Tây ở giữa điều hòa, mấy diễn viên ngoại quốc lại phóng khoáng, cũng không có cảm giác câu nệ.
"Buổi họp báo sắp kết thúc, các bạn phóng viên nếu còn có vấn đề gì muốn hỏi, xin sớm đưa ra câu hỏi, chúng tôi dành cho các bạn nửa giờ để đưa ra câu hỏi phỏng vấn."
Chờ mãi, cuối cùng cũng đến phần đưa ra câu hỏi phỏng vấn, phóng viên đều hưng phấn hẳn lên.
"Ninh Tây, vì sao cô tham gia bộ phim ( vũ trụ vô địch 2) này nhưng trước đó một chút tin tức cũng không hé ra cho mọi người biết?"
"Thời gian quay bộ phim này đã lâu, khi đó tôi còn chưa về nước. Mà bộ phim này khi nào công chiếu tôi lại không nắm rõ được."
Ninh Tây trên mặt mang theo vài phần ngại ngùng.
"Tôi cũng mới biết đoàn làm phim sẽ đến nước ta tuyên truyền cách đây hai ngày. "
Phóng viên: Nghe có vẻ có lý, nhưng vì sao cô lại có thái độ ăn phận như vậy? Bình thường nếu nghệ sĩ tham dự phim điện ảnh, không phải là sẽ ra sức tuyên truyền, hận không thể khiến cả nước đều biết đến sao?
Ninh Tây mặc kệ phóng viên nghĩ như thế nào, tỏ vẻ hết sức an phận, hết sức khiêm tốn, hết sức cố gắng, từ tốn trả lời các câu hỏi của phóng viên.
Ninh Tây, Julianna, Hoult, ba người bị đám phóng viên vây vào giữa, lúc phóng viên hướng hai diễn viên chính ngoại quốc đưa ra câu hỏi, Ninh Tây còn có thể giúp phiên dịch cho hai bên, Ninh Tây nói ngoại ngữ linh hoạt, lưu loát đến phóng viên cũng không bì được.
"Trong đoàn làm phim tôi thích ai nhất sao?"
Julianna trừng to mắt, nhìn người phóng viên đưa ra câu hỏi.
"Trời ạ, câu này còn phải hỏi sao, đương nhiên là Người rồi."
Julianna ôm Ninh Tây, cọ má Ninh Tây.
"Có thể cùng Ninh ở một chỗ, thật sự quá tốt."
Khi hai mỹ nữ kia mặt kề mặt cạnh nhau, đèn flash bốn phía nháy liên tục đến mức chói mắt.
Thường Thời Quy đi đến đến lầu hai khách sạn nơi diễn ra buổi họp báo thì thấy ngay cảnh một cô gái tóc quăn vàng ôm chặt Ninh Tây, hí khuôn mặt còn dán sát với nhau, không biết vì sao, Thường Thời Quy chợt nhớ tới năm ngoái, ở bên ngoài một khách sạn, vô tình nghe được cuộc trò chuyện của Ninh Tây và Trương Thanh Vân, lời của Trương Thanh Vân bây giờ hiện rõ trong đầu.
"Ông chủ?"
Từ Châu đầu tiên là đang thưởng thức hình ảnh hai mỹ nhân ở cùng một chỗ, nhưng sau đó phát hiện sắc mặt ông chủ cực kì khó coi, lập tức thu hồi ánh mắt, cúi đầu xuống cõi như không thấy.
Thường Thời Quy cũng thu hồi ánh mắt, trầm giọng nói:
"Ở đây phóng viên nhiều, chúng ta tới bãi đậu xe."
"Vâng, vâng."
Từ Châu lập tức đi theo, trước khi đi, vẫn không quên liếc mắt nhìn hai mỹ nhân một lượt nữa.
"Cậu đi đâu vậy?"
Một cô gái thấy Tưởng Vân chuẩn bị rời đi, ân cần hỏi.
"Tôi về nhà."
Tưởng Vân có chút không kiên nhẫn đẩy tay cô gái ra, vội vã đi ra ngoài.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...