Con người vốn kỳ quái như thế, nếu như Ninh Tây và Thường Thời Quy không công khai chuyện tình yêu, lấy thân phận nữ nghệ sĩ mới nổi dẫn theo hai hộ vệ nhất định sẽ có người phía sau nói cô khoe khoang.
Nhưng cô có một bạn trai có tiền, có thân phận, tất cả mọi người không chỉ cảm thấy đó là đương nhiên, còn sẽ cảm thấy cô còn an phận khiêm tốn.
Cũng vì việc Ninh Tây và Thường Thời Quy công khai yêu nhau, khiến thái độ của mọi người trong tổ phim có biến hóa lớn, nhưng lúc Ninh Tây quay phim vẫn như trước, không hề có thái độ tự cao, cảnh nên khóc thì khóc, bị sẩy chân thì sẩy chân, vẫn chuyên nghiệp như trước, người nhìn vào vừa chua xót vừa bội phục.
Buổi sáng quay phim thuận lợi, buổi chiều Ninh Tây chỉ có hai cảnh diễn, buổi trưa có thể nghỉ ngơi nhiều một chút. Nên khi một người tự xưng là Trần Khải Nhiên gọi điện thoại cho cô, cô rất thanh thản nói chuyện vài câu với người ta.
"Hẹn thời gian gặp mặt?"
Ninh Tây lật kịch bản trong tay, khẽ híp một con mắt.
"Trần tiên sinh, anh không hiểu tôi rồi."
"Tôi ghét Trần Nhất Tuấn không phải giả, nhưng không có nghĩa là tôi muốn hợp tác với con của tiểu tam, "
Ninh Tây cười nhạo một tiếng.
"Mẹ anh biết Trần Quan Vinh đã có vợ, lại cao hứng làm tiểu tam chen chân vào, còn muốn cướp đi hết mọi thứ của mẹ con vợ cả, mẹ con hai người, còn có cha con Trần gia, trong mắt tôi, cũng đều giống nhau."
"Làm người nhớ để cho mình chút mặt mũi, "
Ninh Tây nghe bên kia có tiếng chửi bậy, nhưng vẫn không ngừng nói.
"Không phải là tôi cố ý châm chọc mấy người, nhưng mà, anh, mẹ anh, Trần Nhất Tuấn, Trần Quan Vinh, đều không phải là đồ tốt."
Lười phải nghe đầu bên kia điện thoại chửi bậy, Ninh Tây cúp điện thoại, ném điện thoại qua một bên.
"Cái □□!"
Trần Khải Nhiên nghe trong điện thoại truyền tiếng tút tút, tức giận thiếu chút nữa đem di động ném vào tường.
"Làm sao vậy, Ninh Tây không muốn hợp tác với chúng ta?"
Xa Kiều Kiều thấy sắc mặc con trai nhìn không tốt, cảm thấy có chút không đúng.
" Không phải là Ninh Tây với Trần Nhất Tuấn có va chạm sao, vì sao lại không muốn hợp tác với chúng ta?"
Kẻ địch của kẻ địch chính là bằng hữu, định luật đặt trên người Ninh Tây, lại có thể sai sao?
Trần Khải Nhiên không thể để Xa Kiều Kiều biết Ninh Tây coi thường hai mẹ con mình, đành phải áp chế sự tức giận trong lòng, giải thích với Xa Kiều Kiều:
"Ninh Tây chưa quen với chúng ta, lại có Thường Thời Quy đứng đằng sau, không muốn hợp tác với chúng ta cũng bình thường."
"Nếu như cô ta không có Thường Thời Quy làm bạn trai, mẹ cũng không bảo con nghĩ biện pháp liên lạc với cô ta, "
Xa Kiều Kiều khinh thường hừ nhẹ.
"Một diễn viên như cô ta, có thể làm được gì?"
Trần Khải Nhiên nghe mà không nói gì.
"Phụ nữ thông minh, chỉ cần bắt lấy cổ tay đàn ông thật chắc là được rồi, "
Xa Kiều Kiều nhìn bàn tay trắng nõn của mình, phát hiện móng tay mới làm có bông hoa bị hỏng, lập tức nhíu mày.
"Bây giờ còn vào công ty làm việc, phải chú ý Trần Nhất Tuấn, mẹ sợ hắn ở sau lưng cố ý kéo chân con."
"Mẹ yên tâm đi, Trần Nhất Tuấn hiện tại gây ra chuyện mất mặt như vậy, cha đối với anh ta đang bất mãn,anh ta giờ muốn kéo con cũng không kéo nổi."
Chỉ cần nghĩ hiện giờ Trần Nhất Tuấn đang sứt đầu mẻ trán, hắn đã cảm thấy hả hê.
Những năm nay Trần Nhất Tuấn làm đại thiếu gia cao cao tại thượng. Mà hắn cùng với mẹ lại thường bị người ở sau lưng nói xấu, những người kia mặc dù bên ngoài nhiệt tình, nhưng hắn biết rõ, những người này trong đáy lòng vẫn coi thường hắn.
Đều là con trai của ba, dựa vào cái gì Trần Nhất Tuấn cao quý hơn hắn.?
"Vậy cũng đúng, mẹ con bà ta bây giờ cũng không được ba con yêu thương gì, "
Xa Kiều Kiều có chút đắc ý giơ cằm lên.
"Nếu như không phải nhà mẹ đẻ bà ta có chút quyền thế, ba con sớm bỏ bà ta từ lâu rồi."
Trên mạng Trần Nhất Tuấn công khai hướng Ninh Tây xin lỗi, ngôn ngữ thành khẩn, nhưng Ninh Tây thủy chung không trả lời. Ngụy Tư Kỳ có thái độ ác liệt, còn thái độ của Trần Nhất Tuấn tỏ ra mười phần thành ý cả mười, bắt đầu đã có người cảm thấy hắn ít nhất biết sai, biết sửa, còn có thể cứu vãn, Ninh Tây lại không lên tiếng đáp lại, Ninh Tây Như vậy có chút quá đáng.
Đi ngang qua mà thôi: Hắn có nên được tha thứ hay không, không phải do chúng ta định đoạt, mà là do Ninh Tây quyết định. Các người không phải Ninh Tây, không trải qua cực khổ mà cô ấy phải trải qua, cho nên ngậm miệng đi, đừng làm thánh mẫu sau bàn phím.
Bài viết này đăng lên khiến tất cả mọi người tỉnh táo lại. Trần Nhất Tuấn lời xin lỗi hết sức thành khẩn, nhưng cha mẹ Ninh Tây cũng không thể trở về được, thời gian cũng không quay lại được, một câu thực xin lỗi có thể đền bù tất cả tổn thương sao?
Giải trí bát quái tiểu ca: Nếu thực sự có thành ý, trực tiếp đến trước mặt Ninh Tây chịu đòn nhận tội. Ở trên mạng viết mấy lời xin lỗi này, là viết cho mấy người ngồi sau màn hình đọc mà thôi?
Giải trí bát quái tiểu ca chính là người lúc trước đào ra bằng cấp của Ninh Tây, blog của người này có lượt theo dõi không ít, đăng bài viết vừa rồi, được không ít người đồng ý.
Đúng rồi, nếu quả thật có thành ý, ở trên mạng nói nhảm nhiều như vậy có ích lợi gì, trực tiếp đến trước mặt Ninh Tây xin lỗi đi.
Ninh Tây sống trong cùng một thành phố, còn sợ tìm không ra người.
Kết thúc một ngày quay phim, Ninh Tây vừa ngồi vào xe, ngày lập tức có vài phóng viên đến vây quanh, rất nhanh phóng viên đến càng ngày càng nhiều, nửa bánh xe cũng khó lăn.
Nhìn thấy tình huống này, hai hộ vệ đi theo Ninh Tây lập tức xuống xe, muốn đem mấy phóng viên cản ở trước xe kéo ra.
"Ninh Tây, Trần Thiếu gia công khai xin lỗi cô, xin hỏi cô có tiếp nhận lời xin lỗi của hắn không.?"
"Ninh Tây, Thường tiên sinh đã công khai tình cảm của hai người, hai người có kế hoạch sẽ kết hôn không?
"Xin hỏi, cô lúc học cao trung đã thầm mến Trần Nhất Tuấn sao?"
Ninh Tây kéo cửa xe xuống, nhìn phóng viên bên ngoài cố gắng duỗi dài micro và máy ghi âm muốn phỏng vấn cô, tháo khẩu trang xuống:
"Đến hiện tại, chưa có ai đứng trước mặt tôi nhận lỗi với tôi về việc trước kia."
"Ý của cô là, những bạn học năm đó bắt nạt cô, vẫn không chủ động liên lạc với cô?"
Ninh Tây không trả lời vấn đề này, ngược lại nhắc tới chuyện tình cảm của cô và Thường Thời Quy:
"Tôi và Thời Quy vẫn chỉ đang trong giai đoạn yêu đương tìm hiểu, vẫn chưa suy tính tới việc sẽ kết hôn trong tương lai gần đây, cảm ơn mọi người quan tâm đến việc này của tôi.."
"Vậy chuyện năm cô thầm mến Trần Nhất Tuấn, là thật hay giả?"
Nghe còn có phóng viên kiên trì không ngừng hỏi vấn đề này, Ninh Tây thiếu chút nữa tức cười, nói khó nghe một chút, cô năm đó không hề coi trọng Trần Nhất Tuấn, còn có thể thầm mến anh ta?
"Tôi năm đó chỉ tập trung vào thị cử, cả ngày đều lo nhớ công thức, nhớ cách giải bài, nào có tính lực nhớ thương thầm mến người khác. "
" Lớp chọn trường điểm của thành phố, đề kiểm tra rất khó đấy."
Phóng viên: Mặc dù Ninh Tây nói rất ôn nhu, nhẹ nhàng, nhưng trong ý tứ rõ ràng là "Trần Nhất Tuấn là ai, to sao phải coi trọng anh ta"?
Nhưng mà... Lớp chọn trong trường điểm của thành phố, đề kiểm tra cực kì khó là thật đó.
Trên thực tế, có thể thi được vào trường này, chắc chắn đã không phải chuyện dễ, còn chưa kể thi được vào lớp chọn của trường.
Ninh Tây nói như vậy cũng coi như hợp lý, chỉ tập trung cho học hành rồi thi cử, cô ấy còn lòng dạ nào đi thầm mến hot boy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...