Nữ Thần Trở Về

Ngôn ngữ cũng là một môn nghệ thuật, không có người nào sẽ thích một cái miệng nói ngôn ngữ thô tục.

Sau khi Ngụy Tư Kỳ một câu "Tử mập trư" mở miệng,trên người đã bị người ta dán cho nhãn hiệu ngang ngược không nói đạo lý.

Lú Ninh Tây đi ra, Ngụy Đông lung lay một chút, nghe được muội muội mắng cái gì "Tử mập trư", chính hắn cũng lấy làm kinh hãi. Ở trong ấn tượng của hắn, muội muội vĩnh viễn đều là bộ dáng ngọt ngào khả ái, sao lại có thể nói lời nói thô tục như thế? Ngụy gia bọn họ mặc dù là bán vàng bạc trang sức mà phát tài, nhưng cũng đã gần hai mươi năm, vì sợ bị người ta mắng nhà giàu mới nổi, cả nhà bọn họ bên ngoài từ trước đến nay đều cẩn thận, chỉ sợ khiến người nhìn ra chỗ yếu.

"Vị tiểu thư này, lời này là có ý gì?"

Ninh Tây đi về phía trước vài bước, khom lưng Ngụy Tư Kỳ còn ngồi dưới đất.

"Bất kể là béo cũng tốt, gầy cũng được, cũng không có nghĩa là người khác có thể dùng ngôn ngữ tùy tiện đi vũ nhục, cao thấp mập ốm chỉ là hình thể, làm người quan trọng nhất là đạo đức."

Bị té như vậy, Ngụy Tư Kỳ tỉnh táo không ít, nhìn thấy Ninh Tây, đột nhiên lui về phía sau, bởi vì ngồi dưới đất, cho nên chỉ có thể dùng tay chống, hoảng loạn lui về phía sau.

"Quả nhiên là cô,cô trở về!"

Ngụy Tư Kỳ nói năng lộn xộn,

"Cô không phải là xuất ngoại sao, còn trở về làm gì?"

Nếu như không phải là cô ta trở về, Nhất Tuấn đối với cô như thế nào lại ngày càng lãnh đạm, sáng sớm hôm nay lúc ra cửa, thậm chí cô còn phát hiện trong điện thoại tài khoản của Trần Nhất Tuấn, tài khoản này chú ý tất cả đều là người có quan hệ với Ninh Tây.

Cuộc sống của cô bị Ninh Tây phá hủy, tất cả tốt đẹp bị xé ra một cái lỗ thủng rất to, không thể bù đắp lại.

Nhìn thấy cái dạng này của Ngụy Tư Kỳ, Ninh Tây ngược lại không có hứng thú trêu chọc cô ta, đứng thẳng thân thể, giận tái mặt lui về sau một bước, ngẩng đầu nhìn vẻ mặt lúng túng Ngụy Đông.

"Ngụy tiên sinh, xin đem em gái của anh đi đi, nơi này là là nơi tổ phim lấy cảnh, không phải là nơi để cô ấy lấy Ngụy gia ra giương oai."

"Thật xin lỗi, Tư Kỳ uống rượu say không hiểu chuyện, quấy rầy đến các vị."

Ngụy Đông không ngốc, gặp thái độ này của Ninh Tây, cũng biết tính của muội muội, chỉ sợ Tư Kỳ từ nhỏ được cha mẹ sủng thành hư, có lẽ là đã làm ra việc có lỗi với người ta.

"Ngụy tiểu thư không là đứa trẻ, cả đời người này không thể vĩnh viễn nói không hiểu chuyện qua loa là có thể hoá giải sai lầm, "

Ninh Tây trào phúng cười cười.

"Ngụy gia dù gì cũng là phú quý, cần gì ỷ thế bắt nạt một tổ phim nhỏ bé của chúng tôi. Nếu Ngụy tiểu thư đối tôi có bất kỳ bất mãn nào, có thể lén lút tìm tôi, không cần phải làm liên lụy toàn bộ tổ phim."


Nhân viên làm việc của tổ phim vốn còn cảm thấy Ninh Tây có chút phiền toái, nhưng Ninh Tây là nhân vật chính, cùng đạo diễn và biên kịch quan hệ tốt, còn giúp tổ phim lôi được tổng tài Thường thị đầu tư không ít,cho dù trong lòng bọn họ có suy nghĩ, cũng không dám lộ ra. Bây giờ nghe Ninh Tây nói lời này, bọn họ lại cảm thấy Ninh Tây người này thật tốt.

Đột nhiên xuất hiện một người mở miệng liền mắng người khác, Ninh Tây cũng chưa cùng cô ta ồn ào, mà là hảo tâm giải thích, việc này nếu rơi trên người bọn họ, không nhất định có thể nhịn được.

Nhất là bên trong tổ phim có vài người hình thể cũng béo, bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đã bị cười nhạo, nghe Ninh Tây nói về dáng người và đạo đức, trong lòng ngọt như ăn mật,nhìn Ninh Tây càng thêm thuận mắt.

"Cô đừng cho là mình thành minh tinh, có thể đứng ra dạy dỗ người, "

Ngụy Tư Kỳ lảo đảo từ trên mặt đất đứng lên.

"Trong mắt ta, cô cũng chỉ là con hát, muốn làm cho cô cực khổ đến chết,chẳng qua chỉ cần vài câu nói."

"Ngụy tiểu thư trong nhà có tiền có thế, đương nhiên có thể thích làm gì thì làm. Chỉ là có câu tôi còn muốn nói rõ ràng, bất kể là diễn viên hay con hát, người người đều bình đẳng. Hiện tại đã là thế kỷ mới,máy suy nghĩ phong kiến cũng nên sớmchết sạch."

Ninh Tây giận quá hóa cười.

"Năm đó cô cùng mấy vị bạn học khác, khóa tôi ở bên trong kho để đồ, tôi liền muốn nói với cô những lời này, tiền tài xác thực rất lợi hại, nhưng tuyệt đối không phải là vạn năng."

Lời này của Ninh Tây để lộ ra tin tức quá nhiều, mọi người ở đây đột nhiên nghĩ đến Ninh Tây đã từng công khai nói qua mình lúc cao trung rất mập mạp, hơn nữa cao trung còn không tốt nghiệp đã ra nước ngoài. Hiện tại đột nhiên có người tìm cô phiền toái, còn mắng cô là tử mập trư, hơn nữa tuyên bố muốn thu thập cô bất quá là vài lời nói.

Thời niên thiếu, trong sân trường coi như xong, bây giờ nhìn người ta trở nên xinh đẹp thành đại minh tinh, lại chạy đến khinh người, như vậy cũng quá không đem người để vào mắt, có tiền có thế cũng không thể thất đức như vậy?

"Cô đã nói được dễ nghe như vậy, có bản lĩnh bắt nạt lại tôi nha, "

Ngụy Tư Kỳ duỗi ngón tay ra chỉ Ninh Tây, cười lạnh nói.

"Tôi liền mắng cô là đồ con hát hạ tiện, như thế nào?!"

"Cút cả nhà ngươi!"

Tiểu Dương nhịn không được nữa, đẩy tay của Ngụy Tư Kỳ đang chỉ vào chóp mũi Ninh Tây, vành mắt đỏ mắng.

"Cô dựa vào cái gì bắt nạt người như thế!"

"Cô là ai, dám đánh tôi."

Ngụy Tư Kỳ lớn như vậy, cho tới bây giờ chưa từng ăn thiệt thòi, gặp Tiểu Dương cũng dám đẩy tay của cô, lúc này liền nhào tới, muốn kéo đầu tóc Tiểu Dương.


Đáng tiếc tay còn chưa đụng đến Tiểu Dương, liền bị Ninh Tây ngăn cản.

"Pằng pằng pằng!"

Ninh Tây níu Ngụy Tư Kỳ lại, chính là ba cái bạt tai liên tục, lúc Ngụy Đông còn không kịp phản, đem Ngụy Tư Kỳ đẩy tới trên người hắn.

"Cút!"

Xung quanh một mảnh tĩnh mịch, không ai nghĩ đến Ninh Tây sẽ động thủ, hơn nữa là ba cái bạt tai...

Nghe cái tiếng kia, bọn họ cũng cảm thấy đau.

Hiển nhiên Ngụy Tư Kỳ bị đánh bất ngờ, nửa điểm cũng không kịp phản ứng, bụm mặt, sững sờ chỉ chốc lát mới thét chói tai nhào tới muốn đánh nhau với Ninh Tây.

"Tiện nhân!"

"Chỉ có loại con gái ngu ngốc, mới có thể lúc nào cũng đem mấy tính từ vũ nhục người khác đem đặt ở trên người,bất cứ lúc nào cũng có thể đem ra sử dụng ".

Ninh Tây quay người né tránh, trở tay lại đánh cho Ngụy Tư Kỳ một bạt tai.

"Ba mẹ cô không dạy cô cái gì gọi là tôn trọng, vậy tôi liền cho cô biết tùy tùy tiện tiện mắng chửi người có kết cục gì."

"Ninh tiểu thư, "

Ngụy Đông tới bắt cổ tay Ninh Tây, trầm mặt nói.

"Cô như vậy, chỉ sợ cũng không xong."

Muội muội của hắn cho dù có nhiều chỗ không đúng, cũng không phải do người ngoài khi dễ.

"Làm nhân vật công chúng,động thủ đánh người như vậy, không sợ rước lấy phiền toái sao?"

Trương Thanh Vân nhìn Ngụy Đông là đàn ông nhúng tay vào tham gia, sợ Ninh Tây thua thiệt, vì vậy tiến lên đem Ngụy Tư Kỳ cản ra, không cho cô ta đụng đến Ninh Tây.


"Ngụy công tử, "

Ninh Tây trên mặt cười lạnh nhìn Ngụy Đông.

"Bảy năm trước, em gái anh cùng những người khác giấu di động của tôi, nhốt tôi trong kho chứa đồ suốt cả một đêm, cô ta có sợ rước lấy phiền toái?"

Một đôi mắt xinh đẹp nhìn thẳng vào hắn như vậy, Ngụy Đông không hiểu sao lại có chút chột dạ, mặc dù hắn căn bản không biết chuyện xảy ra bảy năm trước.

"Anh biết không?"

Ninh Tây đột nhiên hạ thấp giọng, dáng tươi cười mang theo một tia ác ý.

"Bởi vì không gọi được vào di động cho tôi, ba tôi tìm tôi cả đêm."

Trong tiềm thức Ngụy Đông nói cho hắn biết, đằng sau kết quả không phải là thứ hắn muốn biết.

"Cha tôi bị xe đụng phải, máu chảy đầy đất. Lúc được đưa đến bệnh viện, tôi vẫn còn bị khóa ở trong kho chứa đồ, "

Giọng nói Ninh Tây có chút run run, nhưng khóe miệng như cũ cười cười.

"Ngụy công tử, anh đoán một chút, năm đó là ai đem điện thoại di động tôi giấu đi?"

Ngụy Đông há to miệng, hắn nhìn em gái đang khóc lóc om sòm hồ nháo, lại nhìn Ninh Tây, cảm thấy trong cổ họng mình như bị rót vào vô số hạt cát, vừa đau vừa ngứa.

Giọng nói Ninh Tây hạ xuống rất nhỏ, nghe được lời này trừ Ngụy Đông, cũng chỉ có Trương Thanh Vân cùng thư kí của Ngụy Đông.

Thư kí vốn đem Ninh Tây tôn sùng là nữ thần nghe những lời này cả người đều bối rối, ngây người thật lâu, hắn cảm thấy đau lòng thay cho nữ thần, thời niên thiếu gặp chuyện như vậy, cô ấy phải chịu khổ sở cỡ nào?

Hiện tại nhìn lại Ngụy Tư Kỳ, thư ký đột nhiên cảm thấy, tính nhẫn nại của Ninh Tây quá tốt, chờ Ngụy Tư Kỳ nháo lâu như vậy mới động thủ.

"Thực xin lỗi..."

Ngụy Đông cũng cảm thấy ba chữ này nói ra cũng vô lực, hắn xoay người níu Ngụy Tư Kỳ đang làm càn.

"Ninh tiểu thư, không để ý dạy dỗ muội muội, là trách nhiệm của Ngụy gia."

Ninh Tây trào phúng cười một tiếng, không nói gì.

Những người khác còn không kịp phản ứng, như thế nào người đến tìm phiền toái đột nhiên chuyển biến thái độ, bọn họ vốn còn lo lắng Ninh Tây động thủ sẽ đem mâu thuẫn đẩy lên, nào biết ngọn lửa mâu thuẫn chưa kịp bốc cháy lên, đã được dập tắt.

Ngụy Đông biết rõ mình bây giờ nói cái gì, đều chỉ làm bầu không khí lúng túng hơn.

"Lý Hạo, giúp tôi đỡ Tư Kỳ."


Thư ký Lý Hạo do dự một chút, quay đầu nhìn Ninh Tây đang cúi đầu, đỡ Ngụy Tư Kỳ bằng một cánh tay.

"Ninh tiểu thư, về chuyện này,tôi sau đó sẽ cùng cô nói chuyện, xin lỗi."

Ngụy Đông dùng sức, cưỡng chế đem Ngụy Tư Kỳ rời đi.

Đem Ngụy Tư Kỳ dìu vào bên trong xe, Ngụy Đông mới nói:

"Lý Hạo, đi vào tổ phim hỏi thăm một chút, chú ý không để video chuyện vừa rồi truyền ra."

Hắn biết rõ, chuyện này nếu như lộ ra, người bị khiển trách không phải là Ninh Tây động thủ đánh người, mà là Ngụy Tư Kỳ.

"Vâng, thưa quản lý."

Lý Hạo gật đầu, đem cửa sau xe đóng kín. Chờ anh em Ngụy gia lái xe rời đi, hắn xoay người nhìn vào tổ phim, do dự một lát, mới bước chân đi.

"Ninh Tây..."

Trương Thanh Vân biết rõ cha mẹ Ninh Tây cũng đã không có ở đây, nhưng không nghĩ tới ba cô vì như vậy qua đời, hắn trong lúc nhất thời không biết nên mở miệng an ủi như thế nào.

"Tôi không sao, "

Ninh Tây quay đầu, không nhìn vào đáy mắt đồng tình cùng quan tâm của Trương Thanh Vân, bước vài bước nói với Khổng Ngọc Hằng.

"Khổng đạo diễn, thời gian quay phim đã tới rồi?"

"A?" Khổng Ngọc Hằng mờ mịt gật đầu, một hồi lâu mới phản ứng.

"Ninh Tây, có muốn nghỉ ngơi một chút?"

"Không cần, tôi không sao, "

Ninh Tây đối với đạo diễn cười cười, xoay người hướng về mọi người trong tổ phim khom người,

"Thực thực xin lỗi, chuyện hôm nay đã quấy rầy mọi người."

Ninh Tây hiện giờ đang lúc có tiếng, lại có hậu thuẫn, nhưng từ khi bắt đầu làm việc cùng tổ phim tới nay, không tự cao tự đại, bất kể là đạo diễn hay là diễn viên quần chúng, thái độ đều thân thiết lại lễ phép. Cho nên hôm nay gây ra hai việc như vậy, mọi người mặc dù ngoài ý muốn nhìn người ôn nhu như cô, thế nhưng cũng sẽ động thủ đánh người, nhưng từ trong tâm đến nói, vẫn đứng về phía Ninh Tây.

Vừa rồi người nữ kia thái độ kiêu ngạo như vậy, còn đã từng bắt nạt Ninh Tây, cũng khó trách Ninh Tây sẽ đối với cô ta động thủ.

Chính là... Khụ... Động tác vung bàn tay quá lưu loát rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận