Có ai đó phát tình
Vì muốn nhìn thấy La Y sớm hơn một chút nên mua chuyến bay 5 giờ, đồng thời cũng để gây cảm động.
3 giờ sáng, đồng hồ báo thức vừa vang lên, tôi đã bật đèn lên rồi đi rửa mặt, vừa đánh răng vừa cảm thấy, dường như La Y là liều thuốc trị tất cả các chứng bệnh lười ung thư vốn đã kéo dài dai dẳng của tôi.
Sau khi đi ra, tôi bước tới cửa sổ nhìn bên ngoài, lần đầu tiên cảm thấy thành phố này thật trống trải, vừa yên tĩnh lại vừa sôi động, nói vậy thì thấy có chút nực cười.
Tôi nhún vai rồi duỗi lưng eo một cái, bỗng dưng cảm thấy mình quả là một con người kiên cường chính trực, sắp sửa tận mắt nhìn thấy bầu trời vào lúc 4 giờ sáng rồi còn gì.
Lúc tỉnh lại cảm thấy hơi nhức mỏi, nhưng điều này tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng đến tâm trạng hào hứng vội vàng của tôi, vì vậy tôi lôi kéo Trần Linh để đi mua đồ trang điểm, đặt tất cả ở trên bàn, sau đấy những thứ đó chuyển sang ở trên mặt tôi.
Hơn nửa tiếng sau, cuối cùng cũng hoàn thành phần sự nghiệp lớn lao đầy tham vọng này, vừa nhìn mình trong gương, vừa sâu sắc cảm nhận được về khả năng học hỏi trang điểm của mình, cảm thấy rất kiêu ngạo, Tiết Linh Nhất thật không tệ.
Vì bay đến thành phố kế bên, cho nên thời gian di chuyển cũng không lâu lắm, vừa đánh một giấc ngắn ngủi ở trên máy bay đã đến nơi rồi, khi hạ cánh là lúc bầu trời vẫn còn tối tăm mù mịt, người ở sân bay cũng không nhiều, nhưng đám hành khách vẫn luôn vội vã bước đi, và vì tâm trạng của tôi đang nóng lòng muốn gặp La Y, cho nên tôi cũng vội vã theo.
Ngồi trên taxi, vừa mở điện thoại đã nhìn thấy thông báo trên Weibo, lúc nãy trước khi lên máy bay tôi đã đăng một bức ảnh tự chụp mặt mình, cũng gõ thêm dòng chữ, thời tiết thật tốt.
Đúng vậy, tôi chính là muốn đăng ảnh tự sướng, nhưng hành động này sẽ giúp tôi hiểu sâu hơn những người xem không phù hợp với hình ảnh và dòng chữ ở trên, còn ý định đăng ảnh gì đó, đều chỉ là mây bay.
Có bình luận của Trần Linh, cô ấy viết: Ơ, chào buổi sáng, trang điểm khá lắm, sư phụ rất hài lòng, mau chạy đến chỗ người yêu của con đi a.
Tôi vẫn trả lời cô ấy bằng một cái biểu cảm lớn như trước, nhưng lần này tôi gửi cái khác, là biểu cảm cám ơn, nhưng không biết cô ấy có hiểu được lòng biết ơn này của tôi hay không.
Chuyện đến sớm gặp La Y này tôi không nói cho chị ấy biết, dù sao mọi người đều thích sự bất ngờ ngọt ngào, giống như khi tặng quà sinh nhật, mặc cho người ta không thể nhìn thấy món đồ ở bên trong và chưa chắc đã yêu thích nó, nhưng vẫn phải làm màn dạo đầu đầy đủ, nhất định phải lập ra một kế hoạch chuẩn bị không gian từ trước, sau đó mới đưa món đồ đó đến trước mặt người ta, món quà còn phải được đóng gói tinh xảo, gỡ miếng dải lụa rực rỡ, xé giấy đóng gói đi, mở hộp ra, không chừng trong hộp đó còn có một cái hộp khác, cuối cùng mới lộ diện được hình dáng của món đồ đó trước mặt mọi người.
Tuy rằng phần ruột có thể không quan trọng mấy, nhưng mà màn dạo đầu có điểm cộng rất cao, rồi còn thêm điểm hy vọng chờ mong đã được tạo ra nữa.
Qua việc này có thể thấy rõ, quà rất quan trọng, nhưng giấy đóng gói cũng rất quan trọng, cho nên các bạn thấy đấy, các cửa tiệm đóng gói quà khá mắc, cũng có lý do riêng hẳn hoi.
Nhưng tôi không có đóng tóc của mình thành gói quà, bởi vì như vậy sẽ không được lên máy bay, mà tôi cài lên một cái nơ con bướm, nếu chị ấy cảm thấy ngứa tay, tôi sẵn sàng để cho chị ấy gỡ nó xuống.
Thật ra tôi rất hồi hộp khi đứng trước cửa phòng chị ấy, con người của tôi rất là tầm thường, cho nên tôi hy vọng thỉnh thoảng La Y có thể phối hợp sự tầm thường đó của tôi, bằng cách khi nhìn thấy tôi thì hơi kích động một chút.
Sau khi gõ cửa, vì không muốn để cho khuôn mặt mình lộ diện hoàn toàn ở lỗ nhỏ trước phòng, tôi lui về phía sau mấy bước để đợi, quá trình chờ đợi nhất định rất vất vả, mà chờ cửa mở như thế này thì vừa vất vả lại vừa lúng túng, đặc biệt là không biết bao giờ người ở trong mới mở cửa cho bạn, loại cảm giác này quả thực thấp thỏm không yên, muốn tìm việc gì đó để làm, nhưng có thể làm gì vào thời gian ngắn ngủi như thế này đây.
Nhưng tôi cũng chẳng cần làm gì, bởi vì La Y đã mở cửa rồi, chị ấy chỉ mở một khe nhỏ tôi đã vọt vào nhanh như chớp, như thể sợ bị người khác phát hiện ra vậy, sau khi vào trong tôi mới nhận ra tóc chị ấy đang ẩm ướt nhỏ giọt, mặc trên mình chiếc áo choàng tắm.
Tôi kéo rương hành lý để ở một bên, nói, "Tắm sớm vậy."
Phản ứng của chị ấy làm cho tôi không hài lòng chút nào, không phải là dáng vẻ chờ mong mà tôi muốn, chị ấy vừa cầm khăn mặt lau đầu vài cái vừa đi qua người tôi tiến vào bên trong, trả lời một tiếng ừ nhạt nhẽo, dường như tôi không phải từ ngàn dặm xa xôi đến tìm chị ấy, mà là từ căn phòng sát vách để đến đây.
Được rồi, đây mới là La Y nha, nếu mà hưng phấn và bắt tay ôm nhau tha thiết nói thật cảm động, vậy người đó chính là Tiết Linh Nhất rồi.
Nhưng tôi không cam lòng a, vì vậy tôi đi theo chị ấy vài bước rồi vượt qua, tiến tới trước mặt ngăn chị ấy lại, nói, "Không cảm thấy bất ngờ sao? Chị nghĩ đi sáng sớm vừa mở cửa nhìn thấy em, phải là, oa, Tiết Linh Nhất a! Sao em tới đây rồi, Tiết Linh Nhất ơi?!"
Nghe xong chị ấy dừng bước lại, cười một tiếng với tôi, nói, "Sao em tới đây rồi?"
Tôi trả lời, "Bởi vì muốn tới gặp chị a."
La Y lại cười, "Em đây là tự hỏi tự trả lời à?"
Tôi:...!
Sau đấy chị ấy nâng tầm mắt lên, đoán chừng là đang nhìn cái nơ kẹp tóc của tôi, và rồi mắt lại hạ thấp xuống một chút, đoán chừng là đang nhìn gương mặt trang điểm của tôi, tôi ngượng ngùng cười ha ha vài tiếng, bỗng dưng chị ấy đưa một tay ôm lấy eo tôi rồi kéo tôi qua, động tác này quá mạnh, dẫn đến tóc chị ấy chưa khô đã lướt tới mặt tôi, khiến tôi vô cùng lo lắng phần trang điểm sẽ bị mất màu.
Và rồi chị ấy hôn lên.
Điều La Y yêu thích nhất chắc chắn là kiểu vội vàng không kịp chuẩn bị.
Vừa mới sáng sớm đã hôn làm cho người ta dễ rơi vào ý loạn tình mê, vào lúc đầu lưỡi chị ấy luồn vào trong, tôi đồng thời lấy tay ôm cổ chị ấy, hôm nay La Y có chút nóng nảy vội vàng, điều này được thể hiện rõ lúc chị ấy dùng sức để mút môi tôi so với trước kia lớn hơn, vì để phối hộp với chị ấy, tôi cũng thể hiện mình đang gấp gáp, không tự chủ được liền cởi bỏ áo choàng tắm của chị ấy, các bạn nói thử xem sao lại trùng hợp như thế này, ghế sofa nằm ngay bên cạnh, vì vậy chị ấy đè tôi lên đó.
Chúng tôi nhìn nhau, lúc chị ấy đặt đầu gối vào giữa hai chân tôi thì hai tay chống hai bên đầu tôi, tóc nửa khô nửa ướt chạm vào vai tôi, tôi thấy trong mắt chị ấy dường như có nước, áo choàng tắm bởi vì lỏng lẻo mà xộc xệch, hơn nữa đã bị tôi kéo vài cái, nên đã xuống dưới vai, nhìn qua đầu vai mượt mà, khiến cho người ta rất muốn cắn một ngụm.
Nghĩ thế tôi làm ngay, ôm lấy cổ của chị ấy kéo xuống tới vị trí thích hợp rồi cắn lên, bởi vì động tác quá bất ngờ này, nên chị ấy không kịp phòng bị dẫn đến cả người ngã xuống, tôi nhân cơ hội đó dùng chân ôm lấy chị ấy, rồi nghe thấy chị ấy hít một hơi lạnh.
Âm thanh đó rất là lớn, làm tôi sợ đến nỗi buông ra, vào lúc này đầu chị ấy đang chôn ở vai tôi, tôi vuốt vuốt tóc chị ấy, hỏi, "Đau lắm hả?"
Chị ấy không trả lời, tôi hoảng hốt cúi đầu nhìn xuống, quả nhiên trên vai chị ấy có vết răng cắn rõ ràng, đỏ lên một mảnh, tôi lại hỏi, "Có phải rất đau hay không?"
Đầu chị ấy vẫn chôn ở chỗ cũ khiến cho tôi không nhìn thấy được biểu cảm, khi tôi cho rằng chị ấy đau đến nỗi không thể nói được thì bỗng dưng chị ấy ngẩng đầu lên, trên mặt nhìn tôi đầy ý cười, lấy tốc độ sét đánh không kịp mà đem hai tay tôi đặt ở hai bên, câu lại hay chân tôi, nói, "Em xong đời rồi, Tiết Linh Nhất."
Dứt lời, cằm chị ấy đối diện với cằm tôi, sau đó đầu tôi bị ép nâng lên, chị ấy nhằm vào cổ tôi gặm xuống, thậm chí còn vừa dùng hàm răng để mài da tôi vừa nói, "Có đau không?"
Đau nhưng thực ra khá được, chẳng qua là cảm thấy ngứa, hơn nữa dường như bị chị ấy đụng vào chỗ cười, cười đến nỗi cả người đều run rẩy.
"A ha ha, đừng đừng a, đau đau, ngứa a, a, cứu mạng a."
Tôi giãy dụa không ngừng, nhưng dưới tình thế chị ấy đang đè tôi làm cho tôi dù vùng vẫy như thế nào cũng đều vô ích, huống hồ chị ấy còn đang chế trụ tứ chi của tôi, một loại cảm giác bị cưỡng hiếp bỗng dưng được nảy sinh, ấy vậy mà tôi lại cảm thấy vừa kích thích lại vừa hưng phấn, vừa sợ hãi vừa vui vẻ lại vừa hạnh phúc, muốn cứ ôm chị ấy như thế này, rồi bay thẳng lên đến tận chân trời.
La Y hỏi, "Còn dám làm thế nữa không?"
Chị ấy vừa gặm tôi vừa nói, phát ra âm thanh nhấm nháp khá mơ hồ.
"A ha ha ha, không dám nữa, tha cho em đi mà, thật sự ngứa quá đi."
La Y cắn xương quai xanh tôi vừa sâu vừa cạn, hỏi, "Nếu như có lần sau thì sao?"
Tôi cười a ha ha, "Vậy chị cứ đem em trói lại, quật em một cách tàn nhẫn!"
Dường như La Y rất hài lòng với câu trả lời này của tôi, không biết là hài lòng vì thái độ ngoan ngoãn này, hay là hài lòng vì có cơ hội quật tôi vào một ngày không xa, tóm lại cuối cùng cũng dừng đùa bỡn tôi.
Đứng dậy buột áo choàng tắm đàng hoàng lại, xỏ chân vào dép lê rồi kéo tôi lên, nói, "Lát nữa phải đi ra ngoài, không cùng em náo loạn nữa."
Náo loạn?
Tôi có thể đem hai chữ náo loạn ở trên chuyển nghĩa thành chị ấy đang coi trọng tôi không nhỉ? Bởi vì đang gấp rút, nên mới vội vội vàng vàng nhấm nháp một chút, ha ha ha, sao tôi lại không biết xấu hổ thế này.
Nhưng nếu như không phải ý đó, chẳng lẽ chỉ là nằm trên ghế sofa chơi trò gặm nhắm nhau thôi? Vậy thà cứ nằm lên tôi luôn cho rồi.
Tôi bị khiêu khích đến nỗi cổ họng phát khô, sau đó ngồi xuống, tôi trầm giọng nói, "Hoá ra chị còn mặc quần áo ở bên trong a.
Nghe xong chị ấy cười vài tiếng, tôi lập tức đã hiểu, thanh âm này giống như khi đã trải qua cơn kích tình mãnh liệt, giọng nói sẽ trở nên khàn khàn, biến đổi rất lớn, tựa như là đang mở ra một câu chuyện xưa thả thuyền khác.
Chị ấy trả lời, "Đề phòng có ai đó phát tình, nên đã mặc trước rồi."
Hai chữ ai đó, tôi nghe ra ẩn dụ của nó rất rõ ràng, tuyệt đối không thể nhầm lẫn vào đâu được.
Trong khi chị ấy thay quần áo, tôi mở rương hành lý ra, chờ đến lúc chị ấy bước ra thì tóc đã khô rồi, tôi ngồi dưới đất bảo chị ấy tới đây, lấy ra một thứ từ đám đồ trong rương, như thể đang hiến dâng bảo vật.
"Cái này dùng để đuổi muỗi, sắp tới mùa hè rồi, chị thường xuyên quay phim ở bên ngoài, lại rất dễ hút muỗi, thứ này hiệu quả rất tốt, em đã dùng thử rồi, giờ làm thành một cái bình nhỏ, rất thuận tiện, phun một tí là được." Nói xong tôi để thứ đó ở trước mặt trên sàn nhà, rồi lấy ra một thứ khác, "Đây là quạt điện mini, không giống trên thị trường đâu, em đã tìm người thay phần lõi rồi, công suất đặc biệt lớn, gió rất mạnh, còn hình dáng là một con khỉ con đó nha, rất đáng yêu, khi quay phim, nếu chỉ quay ở nửa người trên, chị có thể dùng thứ này để quạt ở dưới chân, siêu cấp mát mẻ, không lớn cũng không nặng."
Sau khi bày ra hai thứ, tôi lại ra vẻ thần bí mà lấy một cái túi nhỏ từ trong rương ra.
"Ting ting ting ting."
Ha ha ha, âm thanh tự tạo ấy mà.
"Thứ này dùng để kích thích thần kinh đấy, so với cà phê thì hữu dụng hơn nhiều, hơn nữa rất dễ chịu, có mùi hoa nữa, nếu chị đang mệt mà nghe, lập tức sẽ lên tinh thần!"
Giới thiệu xong tôi cầm ba thứ đó lên, cưỡng ép dữ lắm mới nhét được vào trong túi xách chị ấy, sợ chị ấy ném đi nên kéo khoá kĩ càng lại, quay đầu thì thấy chị ấy vẫn bày ra dáng vẻ chăm chú nhìn tôi như ban đầu.
Bây giờ mới phát hiện chị ấy đã đổi sang bộ áo sơ mi tay ngắn và quần dài, vào lúc này đang bỏ hai tay vào túi quần, dáng vẻ này khiến cho tôi nhớ đến bộ phim hiện đại mà chị ấy từng diễn, nhân vật chị ấy đóng là một người phụ nữ tài giỏi, chiếu trên TV chỉ vài ngày thì rất nhiều người ở cộng đồng mạng Weibo nói chị ấy có khí chất công đến mười phần, còn nói La Y hãy cưới em đi.
Đối với phong trào trên cộng đồng mạng hễ tí là đòi kết hôn, tôi bày tỏ thái độ ái ngại sâu sắc.
Nhưng còn chuyện chị ấy có khí chất công đến mười phần ấy à, tự dưng tôi lại liên tưởng đến lời Trần Linh nói, cô ấy bảo tôi ở trước mặt La Y rất là mạnh mẽ cứng rắn đấy, nghĩ thế tôi ngồi thẳng lưng lại, bắt đầu có suy nghĩ không tốt.
Nhưng ý nghĩ xấu xa vẫn chưa được hình thành trong đầu, bỗng nhiên La Y bước nhanh về phía trước, ôm tôi bằng một vòng tay lớn, chị ấy nói, "Sao em lại nghe lời thế này."
Ủa? Nghe lời?
Đừng tưởng rằng nói như vậy em sẽ không có ý xấu với chị!
Chị ấy chỉ ôm trong chốc lát rồi buông tôi ra, trên mặt mang theo ý cười, nói, "Ngủ một giấc đi, hôm nay đã thức quá sớm rồi, chờ tới giữa trưa chị về rồi ăn cơm." Nói xong chị ấy sờ đầu tôi như sờ thú cưng, rồi cầm túi xách đi ra ngoài..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...