Nhờ phúc Quý Ưu Trạch, quán trà sách độc đáo của Dương Tố Hoan nhanh chóng trở nên phổ biến gây sốt. Còn có rất nhiều người đặc biệt ngồi vài giờ xe đường dài chạy đến.
Vì có thể nhìn thấy chân dung bà chủ Dương. Dù sao bà chủ Dương cũng từng gặp mặt tiếp xúc với ngôi sao, thậm chí nói đúng hơn là, từng được ngôi sao giải cứu, thế nhưng mà ý nghĩa đó không giống bình thường rất đặc biệt. Tất nhiên cũng liền trở thành một người nổi tiếng trêи mạng.
Sau đó, bà chủ Dương bị người ta chụp ảnh đăng lên mạng, lập tức càng khiến cho đại chúng hết lời ca ngợi.
Một số người nói cô ấy chỉ cao một mét sáu lăm, một số người đoán chắc là cô ấy cao khoảng một mét sáu tám. Những thứ đó không quan trọng, quan trọng là cô có một đôi chân dài. Tuy rằng thoạt nhìn vóc người cô có hơi quá gầy, không phải loại vẻ đẹp khỏe mạnh. Nhưng đây là dạng gầy đẹp nhất thế giới, không ít người chỉ thích vóc người xương sườn như này.
Lại thêm Dương Tố Hoan có tóc dài đen thẳng đến eo, mà còn luôn mặc váy dài chất liệu vải bông và vân vân, trông giống như tiểu tiên nữ bước ra từ trong rừng rậm, tiên khí bức người.
Do phòng trà sách khi bị chật kín, Quý Ưu Trạch cũng không đi qua đó nữa.
Hai người thực sự giống như có một lần đối mặt, và từ đó không bao giờ lui tới nữa.
Dù sao cũng là ngôi sao. Làm sao chỉ đơn giản như vậy thì cùng những người bình thường trở thành bạn bè thân thiết cùng xuất hiện được? Dương Tố Hoan lười biếng tựa người vào tủ sách đằng sau, vươn ngón tay nhỏ nhắn đùa nghịch trêи đầu một chậu thùa xanh. Cửa hàng buôn bán rất tốt, tốt đến mức cô còn phải ra ngoài tìm nhân viên, nhưng mà tinh thần của cô lại không tốt.
Bị sao vậy?
Cô nhìn ra ngoài cửa, cũng không để ý những người vẫn luôn chụp ảnh mình, dù sao tâm tư cũng sớm đã bay ra ngoài.
Lúc này Quý Ưu Trạch đang làm gì? Cô không quá rành chơi weibo, một nửa số ứng dụng trong điện thoại smartphone hầu như là chưa từng mở lên, bình thường chỉ hay dùng số chim cánh cụt (QQ), Qzone, còn có hộp thư, ứng dụng chụp hình và ứng dụng âm nhạc.
Nên tin tức liên quan đến Quý Ưu Trạch, cô cũng chỉ có thể lấy được trong nhóm chim cánh cụt. Trong nhóm chim cánh cụt, mọi người nói là, Quý Ưu Trạch và Khang Tịch đang ghi hình một chương trình giải trí cuối tuần gọi là “Chuyến tàu vui vẻ” được phát sóng thứ bảy tuần sau.
Dù sao bộ phim sắp công chiếu, nên diễn viên chính cũng phải tích cực tham gia các lĩnh vực khác nhau của công tác tuyên truyền phim.
Cũng là trêи nhóm chim cánh cụt, fan nhà Quý cũng nói Quý Ưu Trạch quảng cáo cho một quán tên là Quán trà sách độc đáo Tố Hoan, sau đó Dương Tố Hoan mới biết được sự kiện quảng cáo kia.
Sau khi biết được, cô luôn tự hỏi, tại sao Quý Ưu Trạch phải giúp mình làm quảng cáo, chẳng lẽ là cô ấy coi mình là bạn bè?
Nhưng mà, nếu như trở thành bạn bè, vậy thì tại sao không tiếp tục liên lạc nữa? Hay là thật sự không có?
Bên kia, trong phim trường ghi hình “Chuyến tàu vui vẻ”, thật sự phải gọi là hồi hộp kϊƈɦ thích. Nhất quyết thực hiện một trò chơi, sau đó lấy tên gọi là “Tình huống liên tục nhìn”.
Bởi vì dù sao đây cũng là lần đầu tiên Quý Ưu Trạch và Khang Tịch cùng nhau tham gia một chương trình, nên tổ chương trình cho rằng, đây là một tập, nhất định phải được tổ chức vô cùng đặc biệt, như vậy mới xứng đáng với sự chờ đợi khổ cực của các bạn khán giả xem truyền hình.
Vì vậy các nhóm nhỏ của chương trình chịu đựng suốt mấy đêm lập kế hoạch, viết vài phương án, bị bắn chết sau đó lại đứng lên, đứng lên lại bị bắn chết, lập đi lập lại vài lần như vậy, cuối cùng mới được thông qua.
Cấu trúc chương trình là như vậy, mở màn là show nhảy, tiếp theo là hiệu ứng sân khấu, để Khang Tịch trong hiệu ứng sân khấu, làm màn hóa thân thành một nữ thần đầu đội hào quang đi ra. Thiết kế biên đạo múa có thể nói vì lý do này mà dốc hết tâm huyết. Cứng rắn tổ chức trường quay chương trình thành một sân khấu nhỏ ánh sáng 3D. Hơn nữa còn luôn thay đổi.
Ban đầu, tổ chương trình muốn hiệu quả là như: Hình ảnh biển sâu xuất hiện trêи màn hình sân khấu, từng bọt khí mộng ảo nổi lên từ dưới đáy biển, sau đó Khang Tịch và Quý Ưu Trạch mặc trang phục màu xanh lam ôm nhau nằm trêи đài trang trí vỏ sò từ từ nổi lên, như là tiểu mỹ nhân nơi biển sâu từ từ thức giấc, đứng dậy, đi ra khỏi vỏ sò, sau đó hát.
Dù sao cũng là quảng bá cho điện ảnh, nên chương trình cũng muốn phù hợp với chủ đề bộ phim, hơi tạo ra chút cảm giác bách hợp mới được.
Nhưng mà hiện thực lại như vầy…
Nhà thiết kế có kinh nghiệm lão luyện trong nhà đài mới vừa đi hai tháng. Bởi vì dù chương trình này rất nổi tiếng, nhưng gần đây sau hậu trường không ít tranh chấp, nhân viên có chút rối loạn lo lắng. Thật không may là vừa vặn đến phiên Khang Tịch các cô. Thời gian eo hẹp, tuần này ghi hình tuần sau sẽ phát sóng, tạm thời không mời được nhà thiết kế có kinh nghiệm phong phú lão luyện.
Nhà thiết kế bây giờ là một nhà thiết kế mới, mặc dù tốt nghiệp đại học danh tiếng, các bảng sản phẩm hiệu ứng sân khấu đáng khen. Hơn nữa còn luôn luôn nhận giải thưởng, cho dù là trong nước hay là ngoài nước.
Nhưng dù sao anh ta cũng thiếu kinh nghiệm thực tế. Quá dễ bị dao động, tâm tư cũng không tinh tế như các người lão luyện trong nghề.
Anh ta vốn muốn vỏ sò cao cấp sang trọng và tao nhã, và anh ta đã vẽ bản dựng hình thậm chí lên kế hoạch khiến cho tổ đội cũng khen ngợi hết lời.
Hơn nữa, khi đưa bản vẽ cho công xưởng, công xưởng còn vỗ ngực nói: “Đồ chơi này nếu xưởng chúng tôi không làm được, vậy khắp thiên hạ này không có ai làm được!”
Nhà thiết kế nghĩ, đáng tin. Dù sao công xưởng này cũng làm được rất nhiều thứ tốt, còn có danh tiếng. Nhưng mà, anh ta đã quên, cho dù là thiên lý mã, cũng có khả năng mất vó.
Khâu vận chuyển vật liệu bên nhà xưởng xảy ra vấn đề, đầu tiên là nghĩ rằng mình có thể giải quyết, thì giấu diếm không nói. Kết quả vỏ sò mỹ nhân ngư bản gốc rất cao thượng cuối cùng biến thành vỏ sò có cảm giác như là tắm rửa qua sông Lưu Sa Hà trong trắng có đen.
Đã nói trong trắng có xanh mà? Nhưng mà làm lại, thì thời gian không cho phép. Vậy nên nhà thiết kế từ mình cầm dao, mua một đống chất màu trắng và chất màu xanh, tự mình điều chế màu cùng nhân viên quét lên vỏ sò.
Sau khi quét vỏ sò xong, trông cũng không tệ lắm. Có tiêu chuẩn.
Nhưng mà lại xuất hiện vấn đề mới. Chốt đóng cửa trêи điều khiển từ xa của vỏ sò quá cứng.
Cẩn thận kiểm tra lại, phát hiện chỗ kết nối chốt đóng cửa xuất hiện chút vấn đề nhỏ. Bởi vậy, điều khiển từ xa mở ra chẳng khác nào đồ vô bổ, bởi vì nó không thể mở lớn, cần có người bên cạnh giữ đẩy ra.
Bản thân nhà thiết kế nằm vào trong, tự mình cũng rất khó mở ra. Bởi vì vỏ sò hình tròn dạng đường cung, để trêи mặt đất không được ổn định.
Thật ra cũng không phải mở không ra, chỉ cần dùng chút lực là được. Nhưng mà chỉ vừa mới dùng lực, vỏ sò lớn sẽ lăn trêи đất hai vòng mới mở ra.
Sau khi mở ra, người bên trong sẽ giống như đờm vỏ sò bị nhổ ra.
Nhóm lập kế hoạch nói, nếu không thì dứt khoát không dùng vỏ sò nữa. Dù sao, nếu như Quý Ưu Trạch và Khang Tịch ôm nhau bị nhổ ra, cảm giác sẽ rất ngớ ngẩn.
Nhưng sau khi trải qua bàn bạc, mọi người nghĩ, vẫn phải dùng! Như vậy toàn bộ sân khấu mới hoàn chỉnh! Huống chi cũng không phải phát trực tiếp, sợ gì?
Nhóm người ngoan cố quyết định dùng sức cố định vỏ sò trêи sàn.
Vì thế, người biên đạo suy nghĩ rất nhiều loại phương pháp, cuối cùng cũng thành công. Vỏ sò được cố định. Nhưng mà sau khi để lên, sân khấu đi lên không bao lâu thì không đi lên tiếp được nữa.
Thì ra là, vỏ sò có một lỗ thủng rộng hơn sàn. Mặc dù chỉ là rộng hơn một chút, nhưng mà ảnh hưởng cũng có thể sơ sót.
Nhà thiết kế gần như là ôm pháo kϊƈɦ tên lửa đi đến nhà xưởng.
Vì vậy, cuối cùng mọi người quyết định, không cần giàn giáo, ngay từ đầu đặt vỏ sò trêи sàn nhảy là được rồi. Sau đó đảm bảo nền móng tương đối ổn định cho vỏ sò, mới cố định lên sân khấu. Bên cạnh đặt một đống san hô sao biển và vân vân, cũng rất đẹp.
Sau khi hoàn thành, mọi người sắp xếp lít nha lít nhít đèn LED trêи vỏ sò, cảm giác đẹp ngoài ý muốn.
Thực tế thì các hiệu ứng cũng tạm được.
Sau khi người dẫn chương trình giới thiệu xong, từng lớp đèn lần lượt sáng lên, mô phỏng vầng sáng dưới đáy biển chỉ trong chốc lát mà thay đổi bao mỹ lệ, lúc sau Khang Tịch và Quý Ưu Trạch hợp lực mở vỏ sò từ bên trong, đứng lên, đi ra.
Tổng thể đúng là đẹp cực kỳ. Ngay lúc Khang Tịch và Quý Ưu Trạch mặc váy lụa màu xanh nước biển vịn cánh tay nhau đi ra, tất cả mọi người nhìn mà trợn tròn mắt. Vốn loại chương trình này rất nhiều khán giả đến đây không phải là người xem thật, có khi là một vài quần chúng trong công ty nghệ thuật chuyên phụ trách tham gia, có khi là nhân viên trong công ty nhà tài trợ bị kéo đến tham gia.
Nhưng mà khoảnh khắc khi nhìn thấy Khang Tịch và Quý Ưu Trạch, tất cả mọi người nhìn mà trợn tròn mắt. Vỏ sò kia từ từ mở rộng (bị đẩy ra), đèn LED dọc theo bên mép thay đổi từ màu trắng thành màu xanh, xa xa nhìn lại, giống như là đang làm ảo thuật.
Loại rung động này dường như thật sự chỉ có vỏ sò lớn này có thể làm được.
Khoảnh khắc Khang Tịch và Quý Ưu Trạch đi ra từ vỏ sò, khán giả toàn trường quay tự động vỗ tay.
Không thể nói được rốt cuộc là do tạo hình hóa trang, hay là do bộ đồ hai người mặc thấp thoáng dưới ánh đèn có vẻ lúc ẩn lúc hiện quá mức mơ mộng, hoặc có lẽ là do sắp xếp trêи sân khấu quá mộng ảo. Nói chung chỉ một chữ đẹp. Mọi người đều nhìn đến ngây người.
Quan trọng nhất là, phân đoạn tất cả mọi người lo lắng, cuối cùng cũng không có xảy ra chuyện gì.
Nhưng có câu nói tránh mồng một không thể tránh khỏi mười lăm, nên, tất cả đều không thể vui mừng quá sớm.
Lúc phía sau tổ chương trình lại mời đạo diễn Vương Nguyệt Bán đoàn phim “Nghe Lời Gió Nói”, sự cố xuất hiện. Bởi vì Vương Nguyệt Bán không để ý dưới chân trơn trợt mất thăng bằng, thân thể mập mạp giống như là một quả bom thịt siêu nặng, phanh một tiếng đụng lên người Khang Tịch!
Khang Tịch không né kịp, với lại dưới chân còn mang giày cao gót, lập tức trượt ngã xuống mặt đất!
Thời điểm ngã xuống, Khang Tịch cũng cảm nhận được nơi mắt cá chân truyền tới một trận đau đớn. Cảm giác đó, quá đau xót.
“Khang Tịch!” Quý Ưu Trạch không thể kéo được Khang Tịch, lúc này cũng vô cùng áy náy. Nếu như Khang Tịch té xuống não bị chấn động hoặc là mất trí nhớ hoặc là gãy xương gì đó, vậy thì cô mãi mãi sẽ không bao giờ tha thứ cho mình!
Khang Tịch ngã xuống, mặt Vương Nguyệt Bán lập tức trắng bệch.
Mấy năm nay ông không thích chương trình, một là không thích làm chương trình thu được ánh mắt người xem, ông nghĩ làm điện ảnh, quan trọng nhất là phải quay tốt, mà không phải dùng mánh khóe lăng xê.
Nhưng mà trừ cái đó ra, còn có một nguyên nhân rất quan trọng.
Đó chính là ông trông không cao lắm. Tiếp đó là những người dẫn chương trình, cho dù là nữ, chỉ cần mang cao gót lên, cũng có thể cao hơn ông một khúc.
Hôm nay Vương Nguyệt Bán đến làm chương trình, chỉ lén lút độn miếng lót trong giày. Kết quả không ngờ là, vừa ra sân khấu thì đụng ngã Khang Tịch. Mấy người dẫn chương trình đều bị khϊế͙p͙ sợ, mắt miệng đều mở thật to, cảm giác sắp gặm hết micro.
Ngay sau đó, tất cả mọi người cùng vây lại quan tâm Khang Tịch.
Vương Nguyệt Bán cũng vội vàng đỡ Khang Tịch dậy, cũng hỏi có muốn dừng chương trình đến bệnh viện kiểm tra hay không.
Khang Tịch nhìn nhìn chân mình, sau đó lắc đầu, nói: “Không cần, bỏ lỡ hôm nay thì không có thời gian, ghi hình xong rồi hẳn nói. Với lại, một chút tổn thương này chỉ là chuyện nhỏ, hồi nhỏ tôi té ngã vô số lần, cũng không phải mỗi lần đều đi bệnh viện. Không nghiêm trọng, có thể được.”
Tuy Khang Tịch nói như vậy, nhưng Vương Nguyệt Bán vẫn tỏ vẻ rất lo lắng.
“Cậu thật sự vẫn ổn chứ?” Chờ mọi người xung quanh đều tản đi hết, Quý Ưu Trạch lo lắng đến bên tai Khang Tịch hỏi.
“Không sao, chỉ là vết thương nhỏ, không nhảy nhảy nhót nhót là được. Vả lại, đây là lần đầu tiên mình và cậu cùng nhau xuất hiện trêи chương trình. Cậu dám muốn mình nghỉ ngơi, mình sẽ không vui đó.” Khang Tịch cũng thì thầm nói ra miệng.
Quý Ưu Trạch ngẩng đầu, nhìn thấy phía xéo đối diện người trong tổ chương trình đang khoanh tay cầm vở và bút trò chuyện gì đó. Lúc thì bọn họ nói mấy câu, lúc thì dùng ngón tay cầm bút viết chỉ đạo camera ở trường quay này nọ, hoặc là giơ tay lên khoa tay múa chân trước mặt. Thỉnh thoảng sẽ đứng xa xa nhìn sang bên Khang Tịch và Quý Ưu Trạch, hình như đang thảo luận lập kế hoạch phân đoạn chương trình phải điều chỉnh sửa đổi thế nào.
“Với lại, chuyện thế thân của mình lúc trước tuy nói là đã qua, nhưng không thể nói là hoàn toàn qua đi được. Lúc này nếu như bị người có mưu đồ viết lên mình chỉ bị đụng nhẹ, tỏ vẻ ngôi sao kiêu căng tự đại rời trường quay, có thể gặp phiền toái.” Khang Tịch lại kéo vai Quý Ưu Trạch xuống, nói nhỏ bên tai cô.
Nghe thế, Quý Ưu Trạch chỉ có thể gật đầu nói được rồi. Sau đó, Quý Ưu Trạch và trợ lý cùng nhau đưa Khang Tịch đến phòng hóa trang sau hậu trường nghỉ ngơi.
Chẳng qua là đợi lát nữa mà tiếp tục ghi hình, cô thề, nhất định phải trông coi Khang Tịch cho thật tốt bất kỳ chuyện gì có thể gây cho vết thương của Khang Tịch nặng thêm, cô quyết không cho phép!
Còn có, Quý Ưu Trạch nghĩ, mình phải dành thời gian đi tập thể hình! Lần sau nếu như gặp lại loại chuyện này, có thể cực kỳ mạnh mẽ ứng đối thành thạo.
Ví dụ như Khang Tịch bất trắc bước hụt cầu thang, cô có thể làm một điều là dang tay ra, đỡ cho khỏi lảo đảo ngã, sau đó bình ổn thả xuống mặt đất.
Ừm, có thời gian đi tập thể hình. Quý Ưu Trạch suy nghĩ một chút, giơ cánh tay phải lên cầm tay trái sờ sờ chính mình nói, cơ bắp cánh tay nhỏ vẫn chưa phát triển. Chỉ cần về sau chăm chỉ rèn luyện, chăm chỉ tập thể hình, cánh tay nhỏ chắc chắn sẽ trở nên rất mạnh mẽ!
Dường như cô, không cảm thấy chuyện mình tưởng tượng là vô cùng không thực tế.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...