Nữ Quan Vận Sự

Cố Khinh Âm ngồi dựa vào đầu giường, thất thần nhìn ra ngoài cửa sổ, sắc trời hơi âm u, như bị bao phủ bởi một tầng khói mỏng, thức ăn trên bàn chưa động vào chút nào.

Đầu rất đau, như muốn nứt ra, có một dòng ký ức điên cuồng tuôn tiến vào đầu nàng, một giây trước, nàng vẫn là Cố Khinh Âm, nhưng lúc ngã sấp xuống, rất đau, đau đến ý thức hôn mê sâu, ngay sau đó, nàng đã thành một người khác, một nhân vật lịch sử hoàn toàn xa lạ, Lý Cảnh Hoa, Tuyên Tấn thái hậu tiếng tăm lừng lẫy. Nàng coi Hàn Cẩm Khanh và Kỷ Trác Vân như trai bao, nàng nhớ rõ mình phô ra dáng người lung linh mị hoặc thế nào ở trước mặt bọn họ, không có xấu hổ, chỉ có dục vọng, chỉ muốn được thỏa mãn, được hoan ái điên cuồng, trầm luân...

Nàng có thể nhớ rõ từng động tác của mình, mỗi một câu một chữ, nhưng lại hoàn toàn không nhớ rõ phản ứng của Hàn Cẩm Khanh và Kỷ Trác Vân. Những lời bọn họ nói với nàng, một chữ nàng cũng không nhớ, điều này làm nàng sợ hãi, là cảm giác hoảng sợ bất lực, khiến nàng tình nguyện hôn mê sâu để trốn tránh.

Nàng vắt óc cũng không nghĩ ra được thân thể mình rốt cuộc có vấn đề gì, có lẽ, có thể xin Ninh Phi Nhiên giúp đỡ? Người thanh niên có gương mặt thanh tú đột nhiên hiện lên trong đầu nàng, không hiểu từ lúc nào nàng lại tín nhiệm hắn, có lẽ là khi hắn cực lực phối hợp với nàng báo thù Lý Thừa Phong lần ở thái y viện, cái cảm giác ăn ý mà không cần diễn đạt bằng lời chính là lý do nàng tin tưởng hắn.


Trong lòng có dự tính, cảm giác lo âu cũng dần lui đi, Cố Khinh Âm cũng không nghĩ nhiều nữa, việc này cổ quái, muốn biết rõ ràng cũng không chuyện dễ, từ từ sẽ đến, chung quy sẽ có biện pháp giải quyết.

Nàng phủ thêm áo khoác, đi đến bên cạnh bàn, đang định lấp đầy bụng thì ngoài cửa phòng vang lên tiếng gõ nhẹ, rồi được đẩy ra, Kỷ Trác Vân đi vào phòng.

Thân hình hắn cao lớn, khí chất lỗi lạc, mặc cẩm bào xanh lam càng khiến hắn phong thần tuấn lãng, hắn tự ý đi đến bên cạnh bàn, ngồi đối diện Cố Khinh Âm.

Bàn tay cầm đũa của Cố Khinh Âm ngừng giữa không trung, nhất thời không biết nên dùng tâm tình gì đối mặt với hắn.

Hắn cưỡng ép nàng, nhốt nàng trong phủ, nàng có thể không cần để ý tới hắn nữa, nhưng cố tình, nàng từng lấy thân phận Lý Cảnh Hoa gặp hắn... làm chuyện đó với hắn. Khi lấy lại được ý thức, nàng lại không phân tốt xấu đánh hắn, rồi khi nghe ông lão đến bắt mạch cho nàng nói là do Kỷ tướng quân mời đến, trong lòng nàng nhất thời rối loạn, mi tâm bất giác nhíu lại.

Kỷ Trác Vân ngồi đối diện, thấy khuôn mặt thanh lệ của nàng tái nhợt vài phần, mái tóc đen hay được búi chỉnh tề bây giờ rối tung trên lưng, mặc dù nàng tiều tụy hơn ngày xưa, nhưng lại hơn một thần thái nhu nhược hiếm thấy.

“Khinh Âm, nàng... thân thể đã tốt hơn chưa?” Hắn lên tiếng, nhất thời cũng không biết nên gọi nàng như thế nào.


Cố Khinh Âm cúi đầu, một lọn tóc đen rũ bên mang tại, chậm rãi gắp một đũa rau xanh cho vào trong miệng từ từ nhai, nghe vậy, nàng cúi đầu “Ừ” một tiếng.

Kỷ Trác Vân thấy nàng như thế, có chút xấu hổ, một lát sau mới nói: “Ngày mai ta phải khởi hành hồi kinh rồi, ngươi ở trong này an tâm dưỡng thương, việc trong triều không cần lo nhiều.”

Cố Khinh Âm đang uống cháo, cũng không nhìn hắn.

Trong lòng Kỷ Trác Vân hơi chua chát, cuối cùng đứng dậy, “Ta đi đây, nàng bảo trọng.”

Lúc hắn xoay người, Cố Khinh Âm ngẩng đầu lên, do dự nói: “Kỷ tướng quân... chuyện lần trước, tôi xin lỗi...”


Mắt Kỷ Trác Vân sáng ngời, quay phắt lại, nhìn thẳng vào mắt nàng.

“Nàng không xin lỗi ta, khi đó thân thể nàng không thoải mái.” Mắt hắn sáng quắc nhìn nàng.

Cố Khinh Âm buông bát đũa, nhìn thẳng vào hắn, “Dù sao cũng là tôi đánh tướng quân, là tôi không đúng. Chúng ta đều làm việc cho triều đình, tôi cũng biết tướng quân quân vụ nặng nề, sau này, chuyện của tôi cũng không phiền tướng quân phải quan tâm.”

Biểu tình của Kỷ Trác Vân cứng lại, khuôn mặt anh tuấn nhanh chóng lạnh đi vài phần, “Cố Khinh Âm, ta xác thực rất bận, nàng suy nghĩ cho ta như vậy thì rất tốt.” Hắn khó thở, bật thốt lên, “Ta điên rồi mới chạy khắp nơi tìm nàng, lo lắng cho nàng, muốn gặp lại không dám gặp nàng! Kỷ Trác Vân ta không phải người mặt dày, từ nay về sau, như nàng mong muốn!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui