Nữ Quân Nhân Xuyên Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm Năm Mất Mùa


Lâm Đào nghĩ rõ ràng xong, thiếu chút nữa khiến mình cười chết.Ngư đại tỷ này cũng quá giỏi tưởng tượng rồi."Vậy ta liền cảm ơn đại tỷ! Không dám giấu tỷ, nhà ta là từ Cung Gia Trại tới.

Ta bày sạp bên cạnh nhà ngươi, lát nữa bán được tiền ta sẽ trả lại ngươi ba văn tiền.

Nhưng mà vảy cá của nhà ngươi ta không có đùa, là muốn mua thật."Nói xong, nàng bảo Lý Nhị lấy cỏ trong sọt ra trải trên mặt đất, sau đó đem trứng gà đã xâu xong đặt từng cái trên cỏ.Sau khi bày sạp xong sẽ có quan gia nhai đạo ti tới thu tiền, Lâm Đào giao tiền xong mới tính là xong việc.Nhai đạo ti là bộ phận do quan phủ thiết lập, dùng để quản lý đường phố Phường thị.


Phụ trách vệ sinh, thứ tự và thu tiền.Nhưng mà cũng may, miễn là nộp tiền theo quy củ thì sẽ không xua đuổi những sạp nhỏ, ầm ĩ gà chó không yên.Bình minh vừa ló rạng, số người ở phường thị đã bắt đầu đông hơn.Mỗi lần có người đi ngang qua, Lý Tứ liền vội vàng mời chào mua hàng."Đại tỷ đây chính là trứng gà rừng tươi mới! Chỉ năm văn một xâu, mua một xâu đi ạ!”Lý Tứ mồm miệng ngọt ngào, nhưng người đi ngang qua cũng chỉ nhìn một cái, không ai mua."Nương, sạp có xa quá không? Hay là chúng ta dời sạp ra cửa bán đi!"Lâm Đào cho Lý Nhị một đạp khiến Lý Nhị đau đến nhún vai cào lưng.Lời này nếu để cho Ngư đại tỷ tốt bụng ở sạp bên cạnh nghe xong, không tránh khỏi cảm thấy các nàng mượn tiền, cố ý tìm cớ bỏ trốn.Nhìn qua cổng chợ bên kia, kẻ đeo sọt người xách làn, càng ngày càng nhiều người vào phường thị hơn.Lâm Đào buộc lại giày cỏ, phủi đất dính trên mông.Ngư đại tỷ kéo nàng sang bên cạnh nói: "Tiểu muội tử, có lẽ ngươi không biết, trứng gà rừng này từ trước đến nay không hề dễ bán.”“Những đồ vật ở trên núi kia rơi xuống lúc nào không ai biết.

Người ta mua về không biết bên trong là trứng hay đã hóa thành gà rồi.

Cho nên muốn mua trứng đều sẽ mua trứng gà nhà nuôi.”“Ta biết, lời nói này không dễ nghe, ngươi cũng đừng để trong lòng.”Lúc này, có người đến mua cá, Ngư đại tỷ còn nhiệt tình giới thiệu trứng gà rừng cho bọ họ.Nhưng người ta chỉ nhìn, mua cá xong rồi rời đi.Có thể nhìn ra được, hai phu thê Ngư đại tỷ thật sự rất nhiệt tình.“Hai ngươi trông sạp hàng, ta đi ra ngoài một lát.”Giao sạp hàng lại cho hai nhi tử, Lâm Đào cầm một quả trứng gà rời đi.Sau khi dạo quanh phường thị một vòng, còn cố ý đến nơi bán trứng gà, nghe ngóng xung quanh, dùng một quả trứng gà mướn một cái nồi về.Đuổi hai nhi tử đi nhặt củi, Lâm Đào xin Ngư đại tỷ một ít nước sạch có thể uống, đổ vào nồi nấu nước.Lý Nhị tràn đầy lo lắng, kéo Lý Tứ sang một bên."Lão Tứ, nương chúng ta có phải bởi vì trứng gà không bán được mà tức điên lên rồi không?" Nói xong chỉ chỉ: "Nhìn kìa, tự mình nấu lên.”"Aiz! Vậy chúng ta phải làm gì đây? Nấu thì nấu đi! Cũng may tiền bày sạp không phải ta bỏ ra.

Nếu không bán được thì ta tự ăn.


Dù sao bán cũng không được.

"Lý Tứ  tỏ vẻ bất đắc dĩ.Lâm Đào nhóm lửa nấu khoảng hai mươi phút liền dụi bếp lòBên cạnh có người đến lựa cá, Ngư đại tỷ thay Ngư lão hán bận rộn giết cá đã lâu.

Lâm Đào lấy một quả trứng, đập một mảnh vỏ nhỏ rồi đưa cho Ngư lão hán."Lão ca ăn thử quả trứng phượng hoàng này đi." Ba chữ trứng phượng hoàng vừa ra khỏi miệng, không chỉ có hai vợ chồng Ngư đại tỷ tỏ vẻ hiếu kỳ, nam nhân chờ cá trước sạp của bọn họ cũng sáng mắt lên.Ngư lão hán tò mò thì tò mò, vẻ mặt đề phòng không muốn nhận, vẫn là Ngư đại tỷ đi qua, nhỏ giọng nói mấy câu, lão hán mới bất đắc dĩ nhận lấy.Lâm Đào nói: "Trứng phượng hoàng này ngon nhất chính là nước trong trứng.

Lão ca nếm thử đi, chờ tỷ tỷ giết cá xong, cũng ngồi xuống ăn một quả, đây cũng được coi là một loại đại bổ đó!"Ngư lão Hán đầy hiếu kì uống một ngụm, vẻ mặt liền sáng lên."Ngon! Ngon quá!".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận