Ba ngày sau, Tân phủ.
Ngươi nói sao? Ôn vương gia tới đây cầm theo vài đồ vật để tạ lỗi? Hiện tại đang ở đại sảnh và phụ thân kêu ngươi gọi ta qua? Tân Phương Phương nghi hoặc nói lại lời nô tì trước mặt vừa nói với mình.
Nô tì gật đầu, tỏ vẻ là thật, nhanh chóng mở miệng thúc giục : Tiểu thư mau đi ạ! Lão gia đang chờ người đó!
Tân Phương Phương không phản ứng ngay, mà nàng liếc mắt nhìn chiếc áo choàng màu hồng phớt treo ở xa, đó là áo chàng, Ôn vương hảo tâm đưa nàng.
Tính ra thì chàng đã đưa thừa đồ rồi, lời xin lỗi nói qua, nàng cũng bảo phụ thân bỏ qua chuyện...!Giờ chàng mang theo đồ tới tạ tội?
Why? Hay vì những lời đang đồn lan ra kia? Chàng để ý thanh danh, sợ có lời chẳng hay nói gì đó?
Là Ôn vương gia quản lí không nghiêm, để sủng vật làm càn cắn người khác, như vậy Ôn vương cao ngạo, khinh thường, không bù đắp thương tổn gì cho người ta...
Thấy cũng đúng, đối với thời hiện đại người để ý mặt mũi, huống hồ đây là cổ đại, nơi nguồn gốc quy củ phong tục ra đời chứ.
Hơn thế chàng lễ nghĩa hiểu biết, thêm thân phận cao quý trong Hoàng thất, hành động lời nói đại diện một phần cho Hoàng thất nha! Nếu sơ ý liền chẳng tốt đẹp đâu!
Thôi đi, đây cuối cùng là duyên gặp gỡ mĩ nam a~~ Phải biết hưởng chứ!
Tân Phương Phương nghĩ nghĩ, quyết định nâng tay sửa soạn bản thân đôi chút, rồi theo chân nô tì đi ra đại sảnh.
Khi nàng bước trên đoạn đường gần tới đại sảnh thì chạm mặt phải người Tam muội muội, Tân Cầm Nhi, vẫn nguyên si hồng y nhẹ nhàng với bộ dạng yểu điệu, khuôn mặt đánh phấn, má hồng son đỏ, tô điểm kĩ lưỡng.
Đối mặt nàng, đôi mắt Tân Cầm Nhi hiện rõ khiêu gợi, môi cong ý cười khinh khỉnh.
Tân Phương Phương nàng chẳng để tâm nhiều, bởi lẽ vị Tam muội muội luôn luôn xử sự như thế, từ ban đầu rồi nên để tâm làm gì? Đâu thể nào khiến người ta đổi mặt khác?
Mà để tâm chỉ thêm phiền thôi! Biết đâu được động vào người ta nhảy dựng lên, to mồm gào thét, lúc ấy chắc chắn đầy một trăm phần trăm pin mệt tim!
Tân Phương Phương nghĩ bụng yên ổn không quạo, đáng tiếc chẳng được như ý.
Tại thời điểm hai con người sắp lướt qua nhau thì Tân Cầm Nhi dừng bước, nàng ta đưa tay ngăn trước ngực nàng, ép nàng đem ánh mắt rơi vào người nàng ta.
Nhị tỉ à, sao phải vội vậy? Dù sao vận khí của tỉ rất tốt, Ôn vương gia nhất định còn đó nha, thiết nghĩ không cần vội vã đâu.
Tân Cầm Nhi cất tiếng trong trẻo sẵn có của bản thân, tuy nhiên Tân Phương Phương có thể nghe ra bên trong giọng nói đó lại cất giữ ý tứ châm chọc.
Vì nghe ra, hàng mày nàng nhíu lại, quan sát sâu Tân Cầm Nhi.
Tam muội, muội lại ghét ta cái gì nữa thế? Nàng nâng mắt nghiêm túc, thẳng thừng hỏi Tân Cầm Nhi.
Đùa thật sự! Vận khí nàng tốt cái khỉ gì? Có chuyện thì bới thẳng lên, trò bới nửa vơi chỉ có cẩu bới chơi thôi!
Tân Cầm Nhi nhếch miệng, di chuyển vươn cổ, đưa mặt đến gần Tân Phương Phương, nàng ta khẽ đáp : Nhị tỉ giả vờ sao? Muội muội đang nói tỉ vận khí thực được, dự yến tiệc gặp Thái tử, làm Thái tử thích tỉ, ra ngoài chơi còn va chạm Đoan vương gia, nhìn một cái Đoan vương gia tức thì gọi tỉ lại nói chuyện, giờ tỉ đi dạo lát liền gặp gỡ Ôn vương gia, câu luôn sự chú ý từ Ôn vương gia...!Tân Cầm Nhi chậc chậc hai tiếng, nói tiếp : Nói Nhị tỉ của muội có vận khí không sai, nói Nhị tỉ muội khôn khéo là đúng, nhưng muội muội tò mò là tỉ giở thủ đoạn chi? Làm trong mắt các nam nhân cao ngạo, quyền thế có tỉ?
Quãng thời gian ngắn Tân Phương Phương xáo trộn lòng hai nam nhân ưu tú, tôn quý nhất nhì Tiên quốc, cướp lấy hết mọi quan sát của hai nam nhân! Nhất là Ôn vương gia, cái quan sát Ôn vương gia không biết bao nhiêu nữ tử muốn sống chết có được mà vô phương.
Tân Phương Phương vừa lộ diện là chiếm trọn, nhanh như thần tiên phất tay cái xong.
Nàng ta hoài nghi Tân Phương Phương sử dụng tà thuật và bùa mê thuốc lú!
Chứ không sao nữ nhân bệnh tật yếu ớt, tính tình kì quặc khác người thường, lại đồng loạt câu dẫn thành công hai nam nhân thông minh?!
Thái tử mỹ nhân nhiều vô kể, cần vung tay thôi, nữ nhân ắt tự xuất hiện, nhan sắc hơn Tân Phương Phương gấp hai, ba lần, Thái tử tội gì để ý thứ nữ nhân kém sắc.
Ôn vương gia, ai ai chả biết Ôn vương gia si tình Đệ Nhất Mỹ Nhân Diệp Tuyết Chi! Lại là Ôn vương gia trước nay chưa giao thỏa gì Tân Phương Phương, gặp nhau một lần, lí nào liên quan nhau ngay?
Không phải nàng ta ghen tị gì, mà nàng ta lo cho mạng mình.
lo cho Tân phủ! Tân Phương Phương thật sự dùng phương thức dơ bẩn mê hoặc Vương gia, Thái tử, người phát hiện thì sao? Còn truyền đến tai Hoàng thượng, Tân phủ liệu thoát khỏi tội không?
Kể ra mục đích Tân Phương Phương là gì? Tiền đồ, tiến tới hào quang? Muốn nam nhân quay quanh mình? Hay thành kẻ chiến thắng, chọc tức nữ nhân trong Kinh Thành? Không nhìn ra dã tâm gì.
Nhưng mặc kệ, nàng ta đến cùng phải ngăn chặn!
[Ai không hiểu chỗ nào thì xin cứ nói rõ ra ạ! Ta có thể biết mà sửa!].
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...