Lúc lên sân thượng, anh lập tức gọi điện thoại bảo người đi điều tra, khi ở bệnh viện Mộc Trạch Tê có qua lại gần gũi thân thiết với bác sĩ hay bệnh nhân nam nào không.
Anh suy đi nghĩ lại, cả bác sĩ y tá nữ cũng phải điều tra.
Còn cả người trong phòng tập nhảy nữa, đều phải điều tra hết.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ai lại có thể vượt mặt anh tiếp xúc với Mộc Trạch Tê, tìm được anh sẽ giết luôn!
Mộc Trạch Tê lấy điện thoại trốn trong nhà vệ sinh rồi nói hết cảm xúc của mình với Dĩ Luật từ trước tới nay.
Chuyện của Nghiêm Kỷ chỉ là chất thúc đẩy, không có Nghiêm Kỷ, Mộc Trạch Tê cũng tỏ tình.
Cô thực sự thích Dĩ Luật, chưa từng có người nào hiểu cô như vậy, cho dù là giá trị về mặt tình cảm hay suy nghĩ Dĩ Luật đều cho cô quá nhiều.
Đó là người mà Mộc Trạch Tê thực sự thích đúng nghĩa.
Mộc Trạch Tê gửi tin nhắn cho Dĩ Luật.
[ (Đã lược bớt một nghìn chứ phía trước)... Vậy anh có thể làm bạn trai em không? Chúng ta chưa từng gặp nhau, anh không cần phải vội vàng trả lời em.]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nghiêm Kỷ đang muốn bóp chết tia lửa tình yêu nhỏ bé của Mộc Trạch Tê thì nhận được tin nhắn của cô, lời văn phong phú, có thể nói là dạt dào tình cảm.
Nghiêm Kỷ nhận được lời tỏ tình của Mộc Trạch Tê, điều đó đánh thẳng vào trái tim anh, anh không biết đi hướng nào nữa, cứ đi đi lại lại trên sân thượng.
Đột nhiên anh nhận thấy có gì đó không ổn, đây là thân phận Dĩ Luật...
Vậy là mình tự đào chân tường của mình, trộm tháp của mình? Mình tự cắm sừng mình?
Anh cầm điện thoại, vẻ mặt anh thay đổi liên tục như đèn đổi màu. Thật tốt, cuối cùng cũng được Mộc Trạch Tê tỏ tình nhưng kết quả lại chẳng phải là thân phận của anh.
Niềm vui được tỏ tình của Nghiêm Kỷ dần biến thành đau khổ và chua xót, lòng anh khó chịu, cuối cùng anh không cười nổi nữa.
Trong giờ học, cuối cùng Nghiêm Kỷ không nhịn được nữa bèn cay đắng hỏi: “Sao em lại thích người đó? Chúng ta mới chia tay hơn ba tháng.”
Mặc dù thân phận phía sau Dĩ Luật chính là anh nhưng Dĩ Luật chính là tính cách mà anh không hề che giấu, thẳng thắn phóng túng và sắc bén. Có lúc anh nói rất thẳng thắn.
Mộc Trạch Tê lại thích Dĩ Luật chứ không phải Nghiêm Kỷ, người vẫn còn chút lương tâm và tạm coi là biết kiềm chế.
Nghiêm Kỷ nghi ngờ bản thân mình.
Mộc Trạch Tê cũng không thể giả vờ đang chăm chỉ lắng nghe được nữa, khí thế của Nghiêm Kỷ quá mạnh nên cô chẳng nghe vào đầu chữ nào.
“Vào lúc tôi buồn nhất anh ấy là người luôn ở bên cạnh tôi nên tôi rung động rồi. Tôi đã quyết định sẽ không thích cậu nữa, thích một người khác thì có gì sai chứ? Cũng có hơn ba tháng trời để thể hiện sự tôn trọng rồi.”
Lại bị khẳng định không thích anh nữa, Nghiêm Kỷ bức bối đến mức hoảng loạn, thà rằng không hỏi thì hơn.
“Chỉ vì ở bên em khi em buồn nên em thích người đàn ông khác, là do anh quá đáng ghét đến nỗi em mới muốn quên anh sớm như vậy hay là tình cảm em dành cho anh vốn đã ít ỏi?”
Lúc này, Lâm Thi Vũ quay đầu lại đưa đặc sản cho Mộc Trạch Tê và cũng đưa cho cả Nghiêm Kỷ một cái. Cô ta mỉm cười nói với Nghiêm Kỷ: “Lần sau có thể kiểm tra thành quả cậu dạy cho tôi rồi.”
Nghiêm Kỷ đáp lại vài câu, Lâm Thi Vũ đều lắng nghe rất nghiêm túc, cô ta nhìn Nghiêm Kỷ chằm chằm với đôi mắt sáng long lanh.
Hai người nói chuyện xong, Lâm Thi Vũ mỉm cười quay người về.
Mộc Trạch Tê cầm lấy đặc sản rồi đột nhiên nói: “Lâm Thi Vũ thích cậu.”
Nghiêm Kỷ quay đầu tỏ vẻ nghi hoặc, sao lại liên quan đến Lâm Thi Vũ?
Mộc Trạch Tê lặng lẽ nói: “Nếu như có một người luôn chăm sóc và quan tâm cậu, giúp cậu vượt qua khó khăn khi anh trắc trở, cho cậu trang bị, đưa cậu “đánh quái vật thăng cấp”. Người được bầu bạn sẽ hình thành nên sự ỷ lại về mặt tình cảm, ai cũng khó tránh khỏi việc rung động. Con người sẽ như vậy, người không có chỗ dựa lại càng như vậy. Vì vậy tôi thích người đó thì có gì sai? Chỉ có các cậu mới có kiểu đó còn tôi thì không thể sao?”
Nghiêm Kỷ nghẹn ngào không nói nên lời.
Mộc Trạch Tê tiếp tục nói: “Không phải cậu không tốt với tôi, cậu hết lòng quan tâm tôi. Chỉ là tôi đã thức tỉnh khỏi ảo tưởng trèo cao rồi, tôi chỉ hy vọng bản thân có một mối tình mới và đơn thuần.”
Nghiêm Kỷ càng nghẹn ngào hơn, anh giống như một tên đào ngũ bại trận, vứt bỏ mũ và áo giáp của mình.
Nghiêm Kỷ muốn bắt đầu lại từ đầu nhưng bây giờ anh không còn cơ hội nữa rồi.
Sau khi tan học buổi tối, từ khi Nghiêm Kỷ hoảng hốt bỏ chạy, cuối cùng Mộc Trạch Tê đã có thể thư giãn.
Vừa tắm xong cô đã nhận được tin nhắn trả lời của Dĩ Luật.
[Dĩ Luật: Anh không thể rời khỏi em, anh yêu em, Mộc Trạch Tê.]
Mặc dù hơi kì lạ nhưng ý tứ đã rất rõ ràng rồi.
Mộc Trạch Tê kinh ngạc che môi, bầu không khí nặng nề vì Nghiêm Kỷ lập tức biến mất, cô vừa cười vừa bất ngờ. Cô lượn qua lượn lại trong phòng vừa vui mừng lại vừa bất an.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...