Nữ Phụ Trà Xanh Trở Thành Đồ Chơi Của Nam Chính

Cô gái nào mà lại xui xẻo như vậy? Nghiêm Kỷ là kiểu người thông minh đến mức đáng sợ nhưng quả thực anh cũng không biết cách để theo đuổi con gái!
 
Mộc Trạch Tê phải trực nhật nên đã đến lớp từ sớm, vừa bật đèn thì bị Nghiêm Kỷ, người đang ngủ ngon lành trên ghế dọa cho giật mình.
 
Nghiêm Kỷ, người mà thậm chí còn chẳng tham gia kỳ thi tháng đã quay lại rồi?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
“Nghiêm Kỷ?” Mộc Trạch Tê gọi anh.
 
Nghiêm Kỷ không có phản ứng gì, anh khoanh tay, đắp đồng phục lên người, tựa lưng vào ghế ngủ thiếp đi.
 
Mộc Trạch Tê thấy Nghiêm Kỷ gầy đi nhiều, người cũng hốc hác hơn.
 
Đột nhiên, đồng phục đắp trên người anh trượt xuống, đã bước vào mùa thu, sáng sớm hơi lạnh. Mộc Trạch Tê do dự một lát rồi chậm rãi đi vào muốn giúp anh kéo lại áo đồng phục.
 

Nhưng vừa chạm vào thì Nghiêm Kỷ đã mở bừng hai mắt, Mộc Trạch Tê sững người định nhanh chóng lùi ra sau. Nhưng Nghiêm Kỷ phản ứng nhanh hơn, anh vươn cánh tay dài kéo cô, khiến cả người cô đều ngả vào trong lòng mình.
 
Nghiêm Kỷ ôm lấy cô, rồi hít lấy hương thơm đã lâu không được ngửi thấy, sự mệt mỏi khi lái xe gấp rút trong đêm khó khăn mới có thể bình ổn lại.
 
“Anh sẽ không bận rộn công việc nữa, anh về rồi đây.”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mộc Trạch Tê có thể cảm nhận được tình cảm đang bộc phát của Nghiêm Kỷ, đột nhiên cô hiểu ra tại sao dạo gần đây Nghiêm Kỷ lại kiên nhẫn như vậy.
 
Nghiêm Kỷ hành động như một con thú hoang, âm thầm theo dõi, lúc không hành động sẽ ẩn núp, một khi tấn công thì nhất định sẽ tìm đúng thời cơ, một đòn chí mạng, anh chỉ đang tìm kiếm thời cơ mà thôi.
 
Nghiêm Kỷ chưa từng cho rằng hai người đã kết thúc.
 
Mộc Trạch Tê muốn nổ tung lên, cô vùng vẫy: “Buông em ra.”
 
Vòng tay ôm quanh eo Mộc Trạch Tê của Nghiêm Kỷ lại càng siết chặt, anh vùi mặt vào cổ cô, không chịu buông tay: “Chúng ta đã kết thúc nhưng chỉ là kết thúc mối quan hệ thời gian trước. Chúng ta không cần mối quan hệ như thế nữa, mình cùng bắt đầu một mối quan hệ mới được không?”
 
“Không được!” Mộc Trạch Tê cự tuyệt.
 
Nghiêm Kỷ sững người, anh buông tay ra, Mộc Trạch Tê lập tức bật dậy, đứng cách anh hai mét.
 
Nghiêm Kỷ mím môi: “Mộc Trạch Tê, anh nói anh đau lòng, đó đều là sự thật.”
 
Mộc Trạch Tê sững người, cô nắm chặt lấy váy, củng cố lại tinh thần: “Tôi đã có bạn trai rồi, chúng ta không còn khả năng đâu.”
 

“Em nói gì cơ?” Nghiêm Kỷ kinh ngạc đến mức đột nhiên đứng bật dậy, Mộc Trạch Tê cũng rất kinh ngạc khi nói ra câu đó. Cô không khỏi lùi về phía sau, Nghiêm Kỷ nhìn chằm chằm vào đôi mắt khẽ lóe lên của cô.
 
Nghiêm Kỷ nheo đôi mắt sắc bén với vẻ chất vấn, giọng anh khàn khàn, lạnh lùng: “Em đang lừa anh sao? Ai? Người đàn ông đó là ai?”
 
Mộc Trạch Tê yếu thế nhưng đứng trước mặt con thú hoang thì không thể yếu đuối hơn, nếu không sẽ bị nắm thóp.
 
Mộc Trạch Tê lấy hết can đảm: “Đây là chuyện riêng của tôi, tôi sẽ không nói cho cậu biết đó là ai đâu. Tôi với người đó rất hợp nhau, cho dù giờ chưa phải là người yêu thì cũng sắp rồi. Tôi thích người đó nên sẽ không tiếp nhận bất cứ ai khác nữa.”
 
Câu nói thích này đã khiến Nghiêm Kỷ tổn thương sâu sắc.
 
Trước đây Mộc Trạch Tê thường bám lấy anh nhưng cô chưa từng nói thích với anh.
 
Mộc Trạch Tê thích người khác nhanh như vậy sao?
 
Khoảng thời gian này, Nghiêm Kỷ luôn dõi theo Mộc Trạch Tê, nếu như có người nào tiếp xúc với cô thì anh phải rõ hơn ai hết. Ai tiếp xúc với cô?
 
Ánh mắt Nghiêm Kỷ lạnh lùng, anh nói một cách nghiêm túc: “Vì muốn phủ sạch quan hệ với anh, em muốn nói gì cũng được, nhưng chỉ có mấy lời thích này thì anh khuyên em đừng có nói bừa.”

 
Bây giờ Nghiêm Kỷ chỉ muốn cắm chết cô để cô nuốt lại những lời này!
 
Mộc Trạch Tê sợ hãi, mím môi.
 
Vẻ mặt Nghiêm Kỷ lạnh lùng, anh không nói gì, cầm điện thoại đi ra ngoài.
 
Mộc Trạch Tê vốn đang hoảng sợ, không nhịn được đuổi theo anh hỏi: “Nghiêm Kỷ? Cậu muốn đi đâu?”
 
Nghiêm Kỷ quay đầu: “Trước khi anh muốn chơi chết em và thay đổi ý định thì anh phải đi bình tĩnh lại đã. Sao? Sợ anh cho người điều tra thông tin về người đàn ông đó nên muốn ngăn anh, đuổi theo để bị làm sao?”
 
Mộc Trạch Tê lập tức dừng bước, cô vừa xấu hổ vừa bực mình cắn môi, cách xa anh là đúng!

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui