Nữ Phụ Tìm Đường Chết Rớt Tuyến Rồi

Sấm sét ầm vang, cả thế giới chìm vào trong cơn mưa xối xả, màn mưa như suối nước, ầm ĩ huyên náo trút xuống nhân gian, lại một tia chớp khách xẹt qua, chiếu sáng cả căn phòng. 
Chu Tây thu hồi tầm mắt mở nước ra uống một ngụm, công việc tối nay của cô đã kết thúc, Trịnh Vinh Phi đưa kịch bản sẽ quay vào ngày mai cho cô. Trịnh Vinh Phi vỗ vỗ phía sau bả vai của Chu Tây, muốn nói gì đó nhưng khi nhìn vào mắt cô lại không thể nói thành lời. Anh ta muốn nói cô đừng quá nhập tâm vào vai diễn, kỹ năng diễn xuất theo hình thức đắm chìm này sẽ ảnh hưởng đến cơ thể. Nhưng nhập tâm vào vai diễn mới là thái độ chuyên nghiệp nhất, Chu Tây như vậy thực sự quá mị lực, nếu tuỳ tiện điều chỉnh thì có lẽ bộ phim này sẽ bị huỷ hoại: “Trở về nghỉ ngơi sớm một chút.”
“Cảm ơn.”
Trịnh Vinh Phi liếc mắt nhìn Chu Tây một cái, xoay người cầm tài liệu lên nhanh chóng đi về phía hiện trường quay của tổ thứ hai. Tổ thứ hai có Hồ ứng khanh ở đó, bên này cho Chu Tây, cho nên anh ta mới cả gan quay hai cảnh cùng một lúc.
Xe hoá trang nằm ở phía sau, Chu Tây đang định đến đó thay quần áo, bước ra khỏi ngạch cửa cao cao, cơn gió cuốn theo màn mưa bụi ập vào trước mặt, Chu Tây quay đầu nhìn lại, hành lang trống rỗng, tựa như lúc nãy chỉ là ảo giác. 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Không có Lục Bắc Nghiêu gì cả. 
Nước chảy theo lớp ngói lưu ly giả cổ của mái hiên cọ rửa sạch sẽ rồi rơi xuống hệ thống thoát nước, tiếng nước mưa xối xả lọt vào tai, lấn át đi những tiếng vang khác. Các toà nhà giả cổ nguy nga yên tĩnh trông giống như những con quái thú trong bóng đêm đang giương nanh múa vuốt. 
Tường đỏ ngói xám trông cực kỳ kinh dị bên dưới ánh đèn yếu ớt vào ban đêm. Chu Tây uống nước xong, ném chai nước vào trong thùng rác rồi cầm lấy chiếc dù trong tay trợ lý đi xuống bậc thang.
Chu Tây rất sợ kiểu bức tường cung điện này, rất dễ khiến người khác liên tưởng đến những sự kiện siêu nhiên. Chu Tây bỗng nhiên nhớ đến một hình ảnh, tòa cung điện nguy nga dưới bóng đêm, cô và Lục Bắc Nghiêu ngồi trên bậc thềm cao cao. 
Hình dáng dãy núi ở phía xa xa trong bóng tối trở nên không rõ ràng lắm, cô tựa vào vai Lục Bắc Nghiêu, ban đêm yên tĩnh, bọn họ ngồi một lúc lâu, Lục Bắc Nghiêu quay đầu lại hôn lên môi cô. 
Tại sao lại hôn môi?
Lúc đó Chu Tây đang lướt weibo thì nhìn thấy một câu hỏi tầm phào trên đó nên đã hỏi Lục Bắc Nghiêu, nếu hai người bọn họ có con thì Lục Bắc Nghiêu muốn con trai hay là con gái?
Có lẽ Lục Bắc Nghiêu không muốn trả lời nên đã hôn lên môi cô, lấp kín miệng cô lại. 
Chu Tây nhanh chóng quay đầu lại, cầm lấy ô nhanh chóng trở về. Ký ức này nghĩ hay không nghĩ cũng thế thôi, Lục Bắc Nghiêu đã đủ cặn bã rồi. Không kết hôn không nhắc đến chuyện con cái, cũng không có kế hoạch cho tương lai, vậy bốn năm yêu đương kia là gì?
Chu Tây nên chia tay với anh ta sớm mới phải. 
Thế giới này rộng lớn như vậy, người đàn ông có hai đùi cũng rất nhiều đúng không, tại sao lại phải treo cổ trên cái cây này? 
Chu Tây nhanh chóng xua tan hình ảnh hôn môi ra khỏi tâm trí mình, dẫm lên nước mưa đi thẳng đến chiếc xe bảo mẫu. 

Tại sao tối nay Lục Bắc Nghiêu lại đến đây? Chẳng lẽ quay phim mới sao?
Bộ phim Tướng quân đã quay xong rồi, Tô Thần Nghiêm cũng đã vào đoàn phim Hỗn loạn chốn thâm cung hơn một tháng. Bây giờ Lục Bắc Nghiêu cũng đang quay phim ở Hoành Điếm? Quay gì? Anh ta đến đây làm gì?
Chu Tây thay áo thun và quần jean, trợ lý cất trang phục diễn đi, dặn dò cho tài xế lái xe. 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bên trong xe mở điều hoà, gió lạnh lướt qua, Chu Tây tìm một vị trí thoải mái nào đó để làm ổ, tiếp tục nghĩ đến cốt truyện lúc nãy. Cô cảm thấy Hoàng hậu là một nhân vật với sắc thái bi kịch nồng đậm, tình yêu của cô ấy quá đơn thuần nên đã tự đánh mất chính mình và mất tất cả mọi thứ. Hoàng hậu thoạt nhìn rất khôn khéo thông minh, nhưng thực ra lại là người ngu ngốc nhất. 
Tình cảm bên trong chốn thâm cung là thứ xa xỉ nhất, sao cô ấy có thể có được?
Sao cô ấy có thể tin được?
Nước mắt vô thức trào ra ngoài, theo khoé mắt chảy thẳng vào sâu bên trong quần áo.
“Không sao chứ?” Trợ lý rút khăn giấy ra, Chu Tây lắc đầu, trong lòng hơi trống rỗng, cũng có chút bi thương. 
Chu Tây lau khô mặt, nhìn ra bóng đêm dày đặc bên ngoài cửa sổ, một màu đen không thể nhìn thấu. 
Hoàng hậu lặng lẽ chờ đợi chàng thiếu niên năm xưa trở về trong vô số đêm khuya cô độc, chờ đến hừng đông vẫn không thấy bóng dáng. 
Không yêu thật tốt biết bao, không yêu thì sẽ không cô độc. 
Không yêu thì có thể củng cố quyền lợi, hưởng vinh quang vô tận.
Tia chớp cắt ngang bầu trời, một nửa thành phố được chiếu sáng rực rỡ, tiếng vang ầm ầm ầm. Đoàn xe rời khỏi trường quay, Chu Tây nhìn thấy một chiếc xe Mercedes đậu ở ven đường. 
Biển số xe quen thuộc, Lục Bắc Nghiêu đang ngồi trong xe hút thuốc. Tàn thuốc sáng lên, chiếu rọi khuôn mặt anh tuấn của anh, lúc này mới hoàn toàn lộ ra ngoài. 
Nhiệt độ điều hoà trong xe đang ở mức thấp nhất, Chu Tây cảm thấy hơi lạnh, cô cầm lấy chiếc áo khoác khoác lên người, trong đầu đang suy nghĩ về mục đích của Lục Bắc Nghiêu, rốt cuộc anh ta đến đây làm gì? Thăm Giang Kiều? Đêm nay Giang Kiều thực sự rất hấp dẫn. 
Hay là Lục Bắc Nghiêu buộc phải ra ngoài vào đêm mưa?

Ngày hôm sau Chu Tây đã biết nguyên nhân, Lục Bắc Nghiêu đang quay phim của đoàn làm phim ở bên cạnh. Một một phim trinh thám dân quốc bắt đầu quay, là một web drama tên là Ký sự tra án dân quốc, không rõ danh tính của đạo diễn. 
Các fans của Lục Bắc Nghiêu đang tàn sát trên diễn đàn, mắng đoàn đội của anh ta nhận mấy bộ phim dở tệ. 
Nhưng nếu Chu Tây nhớ không nhầm thì chính Lục Bắc Nghiêu đã đích thân nhận bộ phim này. Đạo diễn của bộ phim này không nổi tiếng, kịch bản cũng không nổi tiếng nhưng chỗ dựa vững chắc, đạo diễn có tiền, là con nhà giàu đời thứ ba đến thử sức.
Thù lao đóng phim là 60 triệu nhân dân tệ, nếu là mấy năm trước, thù lao đóng phim này không được coi là cao. Nhưng mấy năm nay, bên trên gây sức ép cực kỳ chặt chẽ, nếu con số vượt qua mười triệu thì sẽ phải lập hồ sơ và đủ mọi kiểu xét duyệt. Phía bên các công ty điện ảnh và truyền hình chịu nhiều sức ép nên 60 triệu tệ cho 32 tập web drama thực sự không thấp. 
Lúc đó đạo diễn tìm được người trong nhà, Lục Bắc Nghiêu ký hợp đồng với người đó.
Chu Tây tò mò nhìn lướt qua kịch bản, nát đến mức khiến trước mắt cô tối sầm. Cái kịch bản kia, vừa nhìn một cái thôi đã cảm thấy ô nhiễm tinh thần, không biết Lục Bắc Nghiêu xem hết 32 tập như thế nào nữa.
Fans của Lục Bắc Nghiêu mắng là chuyện rất bình thường, sau khi quay xong Tướng quân, anh nên học hỏi Tô Thần Nghiêm tham gia vào một bộ phim mang hướng chính kịch, cọ xát với các đạo diễn nổi tiếng và làm việc với các diễn viên gạo cội, hướng đến mục tiêu nhận giải thưởng chứ không phải quay đầu lại chọn những kịch bản dở tệ, chỉ vì muốn kiếm tiền nhanh chóng và tiêu hao nhân khí.
Hành động ăn cơm nát này sẽ chỉ khiến fans hâm mộ đau lòng, fans tức giận nhưng không thể làm gì được, chỉ hận rèn sắt không thành thép.
Những tài khoản chính trên weibo vẫn còn khá kiềm chế, các fans lớn của Lục Bắc Nghiêu ngoài mặt không nói gì, mọi người vẫn duy trì sự hoà hợp, tuyên truyền bộ phim giúp thần tượng, đánh số liệu cho Lục Bắc Nghiêu. 
Nhưng các tài khoản áo lại đang điên cuồng mắng mỏ, tìm kiếm các từ khoá, toàn bộ đều là điên cuồng chửi rửa. 
Tầm mắt thiển cận, không có chí tiến thủ.
Tại sao Lục Bắc Nghiêu lại thiếu tiền như vậy? Theo lý mà nói chắc chắn không phải, thù lao đóng phim của anh ta mấy năm nay không thấp, nhà cửa đầy đủ, anh sẽ tiết kiệm không tiêu tiền bừa bãi, không mua xe, không mua hàng hiệu đắt đỏ, vậy tiền đi đâu hết rồi?
Chu Tây không thể nghĩ ra, cũng không muốn nghĩ nữa. 
Mấy ngày gần đây cô vẫn luôn quay cảnh đêm, nhưng lại không gặp mặt Lục Bắc Nghiêu một lần nào nữa. Chu Tây cũng không muốn gặp Lục Bắc Nghiêu, người yêu cũ, vẫn lên làm người qua đường thì hơn. 
Ngày mùng 5 tháng 8, Chu Tây phải phát sóng trực tiếp cho hãng Forest Girls, vốn dĩ Tiêu Thần định loại bỏ cái này, nhưng phía bên nhãn hàng bỏ thêm một 1 triệu tệ nữa, Chu Tây rung động nên đồng ý.
Gần đây, cốt truyện của Hỗn loạn chốn thâm cung cũng đã đến giai đoạn cao trào, số cảnh quay mỗi ngày đều rất nặng, muốn dành ra một ngày rảnh rỗi thực sự không dễ dàng gì. Cô chỉ là một diễn viên tuyến mười tám trong suốt, không có ai bật đèn xanh cho cô cả, cho nên cô cần phải quay hết tất cả những cảnh quay trước đó của mình và dành thời gian rảnh rỗi để thực hiện phát sóng trực tiếp, không thể để xảy ra bất cứ sai sót gì.

Sáng ngày mùng ba tháng 8, Chu Tây thức dậy vào lúc 8 giờ, người của công ty bên kia đã đến và đang sắp xếp phòng của Chu Tây để làm phông nền quảng cáo. Chu Tây vừa mới rửa mặt xong đã bị chuyên viên trang điểm ấn đến trước bàn trang điểm. 
“Tây tỷ, đây là nội dung quảng cáo của chúng tôi, chị xem đi.”
Chu Tây nhìn những dòng chữ trên đó, một quảng cáo chi chít và có hơn một ngàn chữ. Đây là quảng cáo hay viết văn vậy? Chu Tây đọc sách suốt nhiều năm nhưng lúc viết văn cũng chưa bao giờ vượt quá 600 chữ.
“Tây tỷ, chị cảm thấy phong cách trang điểm này thế nào?” Bây giờ nhân khí của Chu Tây đang tăng cáo, phía bên quảng cáo bắt đầu lấy lòng Chu Tây. 
Chu Tây nhìn bản thân trong gương: “Có phải hơi đậm rồi không?”
Phấn nước của chuyên viên trang điểm này có lẽ không được tốt lắm, Chu Tây nhìn lớp trang điểm đậm trong gương, bỗng nhiên có một cảm giác quen thuộc không thể giải thích được. 
“Vậy thì nhạt hơn một chút?” Chuyên viên trang điểm nói: “Phần bọng mắt nhạt hơn một chút?” 
“Được.” Chu Tây chợt nghĩ ra, đẩy chẳng phải là phòng cách trang điểm quen thuộc trước kia của cô sao? Cô đã từng bị người khác công kích ngoại hình một thời gian, nhưng càng công kích, cô càng trang điểm đậm hơn nữa, cuối cùng khiến bản thân mình chẳng ra gì cả, xấu xí khó coi. 
Không tự tin, nghi ngờ ngoại hình của bản thân, bị dắt mũi bởi những người có tâm cơ, cũng may lúc đó Chu Tây không phẫu thuật thẩm mỹ, nếu phẫu thuật thẩm mỹ, cô thực sự sẽ bị huỷ hoại. 
“Tây tỷ, chị có thể chia sẻ lên weibo vào lúc 11 giờ được không?” Người phụ trách sản phẩm nói với Chu Tây: “Chúng ta sẽ chính thức bắt đầu vào lúc hai giờ, có nửa tiếng để phỏng vấn. Chủ yếu hỏi về cuộc sống sinh hoạt của chị và trả lời những câu hỏi của khán giả bên dưới bình luận. Hai giờ rưỡi bắt đầu giới thiệu sản phẩm, khoảng chừng ba giờ sẽ kết thúc, chị cảm thấy thế nào?”
Phía bên Chu Tây không thành vấn đề. 
Bên quảng cáo chuẩn bị cho cô một chiếc váy màu hồng nhạt, khi nhìn thấy nó, trước mắt Chu Tây tối sầm lại. 
“Tôi có thể mặc váy mình đã chuẩn bị được không?” Chu Tây nói: “Tôi không thích hồng nhạt.”
Phía bên quảng cáo sửng sốt: “Hả? Trước khi đến đây tôi đã xem thông tin của chị, thấy chị thích màu hồng nhạt nên mới chuẩn bị, để tôi đổi.”
“Tôi có quần áo.” Trong vali của Chu Tây có quần áo tham gia sự kiện, tuỳ tiện chọn bất kỳ trong số đó cũng đẹp hơn cái ê kíp chương trình chuẩn bị, cũng đủ đắt đỏ, phần lớn là nhãn hiệu tuyến một.
Sau khi Chu Tây đăng tải Weibo, Tô Thần Nghiêm đã chia sẻ lại bài viết của cô. 
[Lần đầu tiên Tây tỷ phát sóng trực tiếp, hy vọng mọi người có thể ủng hộ nhiều hơn nữa. Nếu số lượt chia sẻ lên đến mười ngàn thì sau khi phát sóng trực tiếp kết thúc sẽ rút thăm trúng thưởng.]
Tô Thần Nghiêm bình tĩnh dùng tài khoản chính chia sẻ bài viết của Chu Tây, không hề cẩu thả, thậm chí còn không thừa dấu câu nào. 
Sau đó anh ta chuyển sang tài khoản chính chia sẻ bài viết Weibo của Chu Tây. Ngày hôm đó anh ta cắn kìm sắt tỏ vẻ tiện miệng nên hỏi, Chu Tây cũng tiện miệng từ chối. Điều này hoàn toàn đã nằm trong sự liệu, một nữ thần như Chu Tây, không ai có thể xứng với cô cả, cô nên độc thân xinh đẹp.
Lúc Tô Thần Nghiêm đăng Weibo, đầu ngón tay kích động đến run rẩy: [Lần đầu tiên Tây tỷ buôn bán, các chị em! Spam bình luận đề, mua hàng đê! Để mọi người có thể nhìn thấy sức nóng của Tây tỷ! Các kim chủ có liên quan đã tán thành với giá trị thương mại của Tây tỷ, nhất định phải tạo doanh số, spam bình luận! Để mọi người xem sức mua của Tây phấn chúng ta!]

[Nói trọng điểm, hai giờ phát sóng trực tiếp, mọi người hãy mở taobao ra và ngồi canh giờ phát sóng trực tiếp. Mọi người không chỉ chia sẻ bài viết gốc mà còn phải chia sẻ weibo của chị Tây. Số liệu số liệu số liệu! Chuyện quan trọng phải nhắc ba lần!]
Điện thoại di động tinh một tiếng, Tô Thần Nghiêm nhìn thấy một tin nhắn. 
Mạnh đại tiểu thư xinh đẹp như hoa: [Chị em! Tổ chức cắt cử tôi đến hỏi một câu, bạn có hứng thú gia nhập tổ chức không? Tôi là trưởng nhóm số 2 của Tây fans, số nhóm: 6****, hoan nghênh bạn đến gia nhập.]
Tô Thần Nghiêm click mở weibo của Mạnh đại tiểu thư xinh đẹp như hoa ra, hoá ra là một fans lâu năm của Chu Tây với hơn ba mươi ngàn lượt theo dõi. Ủng hộ Chu Tây đã sắp năm năm, còn sớm hơn của Tô Thần Nghiêm. 
Mạnh Hiểu nhanh chóng nhảy qua nhảy lại giữa hội trưởng hội hậu viên của Chu Tây và trưởng group fans số hai của Chu Tây, cô ấy vừa xem báo cáo tài vụ vừa quét dữ liệu weibo, tài khoản vớ vẩn kia của Tô Thần Nghiêm thế mà rút thăm trúng thưởng hơn mười ngàn, Mạnh Hiểu không thể thua, cô cũng chia sẻ bài viết của Chu Tây. 
“Hai mươi ngàn tiền mặt, sau khi phát sóng trực tiếp kết thúc sẽ tổ chức rút thăm trúng thưởng.”
Số lượt chia sẻ bài viết của Chu Tây đã vượt qua ba mươi ngàn. 
Tầy Thần hãy đối mặt với tôi: [Bài viết weibo của Tây tỷ có bao nhiêu lượt chia sẻ thì tôi sẽ rút thăm trúng thưởng bấy nhiêu, ba giờ rưỡi tổ chức.]
Fans trực tiếp đối đầu nhau, Mạnh Hiểu cam chịu yếu thế, một người hội trưởng hội hậu viện như cô nên có đức có tài, Mạnh Hiểu theo dõi Tây Thần hãy đối mặt với tôi, fans địa chủ, khoanh tròn lại. 
1h59, Mạnh Hiểu kêu gọi mọi người trong công ty mở máy tính, điện thoại di động ra để ngồi xem phát sóng trực tiếp.
Một giây cuối cùng, video phát sóng trực tiếp ngừng ba giây, Mạnh Hiểu vỗ bàn một cái, cô ấy muốn kêu các lập trình viên của công ty mình đi xử lý BUG. 
Cái gì mà hack phòng phát sóng trực tiếp gì đó?
Ngay sau đó, hình ảnh phát sóng trực tiếp nhảy ra. 
Chu Tây mặc một chiếc trắng dài, mái tóc xõa dài trên vai, làn da trắng nõn nà. Cô quay đầu lại hỏi đã được chưa, rồi lại nhìn về phía màn ảnh: “Chào mọi người, tôi là Chu Tây.”
Cô bỗng nhiên cong môi nở một nụ cười xán lạn, má lúm đồng tiền như hoa, ánh mắt sáng lấp lánh loé lên thứ ánh sáng xao động lòng người. Ngay sau đó, cô ghé sát vào màn hình xem phát sóng trực tiếp nói: “Có bao nhiêu fans đây nhỉ? 350 người?”
Bình luận: [ Nữ thần đừng bày ra vẻ mặt oán hận thế chứ! A a a a thị giác chết chóc gì vậy? Có nhan sắc cũng không thể tuỳ hứng như vậy chứ?]
Bình luận: [Thưa chị, là 3,5 triệu đấy ạ.]

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui