Giở trò quỷ trà xanh?
Chu Tây đút hai tay vào túi quần đứng thẳng người, vẫn duy trì khoảng cách, lạnh lùng chụp xong bức ảnh chung kia, sau khi chụp hai bức ảnh, Tô Thần Nghiêm và nhiếp ảnh gia thêm Wechat với nhau để anh ta gửi ảnh đến.
Chiếc xe của Mạnh Đình Thâm tiến vào, cửa xe mở ra, Mạnh Đình Thâm trong bộ vest đen bước xuống, Chu Tây đang định chuyển dời tầm mắt thì lại thấy Mạnh Thần bước xuống từ phía bên kia. Hôm nay Mạnh Thần không còn đơn giản như thường ngày mà mặc một chiếc áo sơ mi trắng có cổ nhỏ, trong tay ôm một bó hoa hồng đỏ thật lớn.
Sau Mạnh Thần cũng đến đây? Anh ta định đầu tư vào ngành giải trí sao? Sao không nghe Mạnh Hiểu nói gì?
Đạo diễn, nhà sản xuất và các diễn viên chính đều đi về phía đó, Chu Tây xoay người lại đi lấy nước, bây giờ cô mà sấn tới chắc chắn sẽ bị mắng một lần nữa, cho dù đó chỉ là chào hỏi đơn thuần.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đồng thời cô cũng muốn nhân cơ hội này kéo dài khoảng cách với Tô Thần Nghiêm, cô và Tô Thần Nghiêm không có bất cứ phân cảnh chung nào trong phim, mặc kệ anh ta muốn làm gì thì cũng chỉ có một đợt này thôi. Tô Thần Nghiêm là một trong những người tình của Giang Kiều trong phim, mức độ ương bướng của fans hai nhà này không hề thua kém nhau, Chu Tây ngồi xem hai nhà kia xé nhau.
Giống như nuôi dưỡng cổ trùng, để xem ai là cổ vương.
Bỗng nhiên xung quanh trở nên yên tĩnh, Chu Tây vặn mở chai nước ra ngẩng đầu lên, Mạnh Thần bước đến đây đưa bó hoa hồng cho cô: “Chúc mừng lễ khởi quay và mong sự nghiệp của em cũng giống như bó hoa hồng này, rực rỡ.”
Chu Tây không ngờ Mạnh Thần đến đây là để tặng hoa cho cô, sửng sốt trong chốc lát mới cầm lấy: “Cảm ơn anh.”
Đây là lần đầu tiên Chu Tây nhận được hoa hồng, cô và Lục Bắc Nghiêu yêu đương nhiều năm như vậy, nhưng anh vẫn luôn cảm thấy hoa hồng không có tính thực tế nên chưa bao giờ tặng hoa.
Trước kia cô cũng từng hâm mộ những cặp tình nhân đưa nhau đi ra ngoài chơi trong ngày lễ Tình Nhân, người con gái sẽ ôm bó hoa. Chu Tây không có gì cả, có một lần cô nói với Lực Bắc Nghiêu, thế là Lục Bắc Nghiêu đã mua cho cô một đống búp bê gấu nhỏ.
Anh nói búp bê gấu có thể giữ được lâu và không phai tàn.
“Nghe anh cả nói hôm nay là nghi thức khởi quay nên anh đến đây xem một chút, nhân tiện chúc mừng em.” Mạnh Thần đút một tay vào túi quần, hai chân hơi mở ra, anh ta nhìn bó hoa trong tay Chu Tây, chậm rãi hướng lên trên, cố kiềm chế để không rơi xuống trên người Chu Tây: “Khoảng thời gian trước, em đã thể hiện rất tốt trong Phái diễn xuất.”
Có người chụp ảnh, tiếng máy ảnh phát ra âm thanh, Chu Tây xoay người nhìn sang thì tình cờ chạm vào tầm mắt tò mò nghiên cứu và có chút thù hận phức tạp của Giang Kiều, Giang Kiều dời tầm mắt đi theo đám người Mạnh Đình Thâm đến trung tâm hội trường.
Chu Tây đưa bó hoa hồng cho trợ lý, hoa hồng có đẹp đến đâu đi nữa cũng không liên quan gì đến cô: “Nghi thức sắp bắt đầu rồi, em đi trước đây.”
“Được, em cứ làm việc đi.”
Chu Tây bước nhanh về phía hội trường trung tâm.
Mạnh Thần nhìn theo bóng lưng uyển chuyển thướt tha của cô, khẽ nhếch cằm lên, khóe miệng cong cong, trong mắt tràn ngập ý cười vừa thoả mãn vừa vui mừng. Chu Tây càng ngày càng xinh đẹp, quần áo trên người hôm nay cũng rất đẹp, một vẻ đẹp tinh xảo mạnh mẽ, không một chút tì vết, hoàn toàn không có khuyết điểm nào.
Hoa hồng đỏ lộng lẫy, cô còn lộng lẫy hơn cả hoa hồng.
“Em đến đây chỉ vì chút chuyện này? Em không sao đấy chứ? Từ ngàn dặm xa xôi bay đến đây để gặp Chu Tây?” Tiếng nói lạnh lùng thâm trầm của Mạnh Đình Thâm vang lên: “Anh còn tưởng rằng em có hứng thú với ngành công nghiệp truyền thông và từ bỏ ngành công nghiệp ô tô của em.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhà họ Mạnh không có tín ngưỡng, không thờ cúng bất cứ thứ gì, bọn họ tôn trọng phong tục của đạo diễn để tổ chức nghi lễ khởi quay này nhưng sẽ không trực tiếp tham gia.
Mạnh Thần thu hồi ánh mắt, cười nói: “Em không có bất cứ hứng thú gì với ngành sản xuất của các anh.”
“Em biết việc em đưa hoa sẽ khiến cô ấy gặp điều tiếng gì không? Dựa vào tư bản để leo lên, tất cả những nỗ lực trước đó của cô ấy sẽ bị phủ định.” Mạnh Đình Thâm cũng nhìn về phía người phụ nữ gầy gò nhưng sống lưng thẳng thắp đang đứng ở hội trường trung tập kia, cô vừa ngầu vừa xinh đẹp. Anh ta đánh giá cao kỹ năng diễn xuất của Chu Tây, một bữa tiệc về thị giác nên không hy vọng bất kỳ scandal về phương diễn nam nữ nào xuất hiện trên người cô, điều đó sẽ vấy bẩn Chu Tây: “Có hoa gì không thể tặng mà lại tặng hoa hồng?”
“Hoa hồng thì sao chứ? Chu Tây sắp nổi tiếng, bộ phận quan hệ công chúng của công ty anh là phế vật sao? Sao lại cho phép loại nước bẩn này xảy ra?”
Mạnh Đình Thâm chậm rãi nhìn qua, đây là em trai ruột của anh ta?
“Nếu ngay cả dư luận cũng không thể xử lý tốt thì công ty anh đừng ký thêm hợp đồng nào nữa, trực tiếp giương cờ trắng đầu hàng đi. Cần công ty môi giới để làm gì mà phải chia hoa hồng cho các anh? Há mồm chờ cơm ăn thật mất mặt.”
Mạnh Đình Thâm nhíu mày.
“Gần đây Tây Tây có hợp đồng phát ngôn đáng tin cậy nào không? Cô ấy cũng nên có hợp đồng làm người phát ngôn rồi.”
Tất cả người nhà họ Mạnh đều là fans nào tàn của Chu Tây, Mạnh Đình Thâm không có bất cứ mong chờ gì vào bọn họ.
“Anh sẽ gửi Wechat của Tiêu Thần cho em, em tự hỏi đi.”
Mạnh Thần thêm Wechat của Tiêu Thần vào, nói: “Thành ô tô của chúng em cần người phát ngôn, ký hợp đồng năm năm, em thấy Tây Tây rất phù hợp.”
Mạnh Đình Thâm đã xem Mạnh Thần là một người não tàn.
————
“Chị Tây, chị rất thân thiết với Mạnh tổng sao?” Tô Thần Nghiêm quay đầu lại Mạnh Thần, Mạnh Đình Thâm đã lên xe nên anh ta mới đến đây lộ mặt.
Chu Tây cắm hương, cúi đầu thành kính bái lạy, hy vọng tất cả đều thuận lợi.
Thiên phú về kỹ năng diễn xuất chiếm tám mươi phần trăm, còn lại dựa vào ông trời để ăn cơm nghề.
Toàn bộ mọi người chụp ảnh chung, Chu Tây vốn dĩ đang đứng ở cuối cùng, nhưng cô vừa mới đứng yên thì Giang Kiều đã lui đến bên cạnh cô, nhường vị trí Center lại. Chu Tây chậm rãi ngẩng đầu nhìn sang, trên mặt Giang Kiều vẫn duy trì một nụ cười yếu ớt, giống như một lời mời tốt bụng: “Chị Tây, chị đứng ở giữa đi.”
Nữ phụ đứng ở giữa, Chu Tây đang chê gạch trong nhà quá ít chưa đủ để xây nhà sao? Muốn fans của Giang Kiều xé cô tơi tả sao? Hay là chê dụng cụ cắt gọt trong nhà mình chưa đủ và muốn fans của Giang Kiều gửi lưỡi dao cho cô.
Nhưng những chuyện như thế này, nếu là Chu Tây của trước kia, cô sẽ thực sự đứng ở đó. Cô đi đến bất cứ nơi nào cũng là vị trí C, đã từng bị các fans trào phúng cô chính là ung thư C vị.
“Giang Kiều, cô làm gì vậy? Hai diễn viên chính đứng ở giữa, Chu Tây đến đây.” Trịnh Vinh Phi cao giọng nói, nhanh chóng sắp xếp vị trí cho mọi người.
Chu Tây đi đến bên cạnh Trịnh Vinh Phi, Trịnh Vinh Phi liếc nhìn Giang Kiều, kỹ năng diễn xuất của Giang Kiều cũng ổn, nhưng sao tính cách lại làm ra vẻ như vậy?
Biến cuộc sống thành một bộ phim, mỗi giây mỗi phút đều đang diễn xuất.
“Đứng ở bên cạnh tôi, đừng nói gì cả.” Trịnh Vinh Phi rất yêu thích những diễn viên có kỹ năng diễn xuất tốt, Chu Tây lặng lẽ vùi đầu vào trong diễn xuất, một người diễn viên tốt như thế nếu bị ô nhiễm bởi bầu không khí của làng giải trí hiện tại, anh ta sẽ không đồng ý.
Từ trước đến nay Trịnh Vinh Phi luôn có tiếng là nghiêm khắc, rất ghét những diễn viên đi lên bằng cửa sau.
Lúc này Trịnh Vinh Phi lại giống như gà mái già bảo vệ Chu Tây ở bên cạnh mình, mí mắt của Giang Kiều giật giật, Trịnh Vinh Phi không sao đấy chứ? Chẳng phải Chu Tây đi lên từ cửa sau sao?
Trong vô thức, sau gáy cô ta tê rần, liệu hành động lúc nãy có bị Chu Tây nhìn thấu rồi mang thù không? Sao cô ta lại não tàn đến mức này chứ? Cứ nhìn thấy Chu Tây đứng bên cạnh mình lại không nhịn được xúc động?
Bây giờ cô ta vừa nhìn thấy Chu Tây là đã máu nóng lên não.
Nhớ năm đó, cô ta và Lục Bắc Nghiêu cùng chung một công ty, cô ta yêu Lục Bắc Nghiêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, đang định bắt đầu theo đuổi anh thì Lục Bắc Nghiêu và Chu Tây lại khoa trương công khai, cô ta không có bất cứ cơ hội nào cả. Sau đó Chu Tây đã tát cô ta một bạt tai ngay trước mặt mọi người, Lục Bắc Nghiêu ngồi ở bên cạnh nhưng phản ứng đầu tiên của anh lại là xem tay của Chu Tây.
Thực sự quá xúc phạm người khác.
Giang Kiều che mặt lại, nghiến chặt hàm răng, cái tát này chính là sự sỉ nhục lớn nhất trong cuộc đời cô ta.
Cô ta hận Lục Bắc Nghiêu và Chu Tây đến chết, nhưng cô ta thế đơn lực mỏng, không thể làm gì hai người kia, sau đó cô ta lợi dụng cái tát và sự sỉ nhục này để đổi lấy một hợp đồng đại diện và trở nên nổi tiếng thông qua một bộ phim đình đám, hậu quả là Chu Tây trở thành cơn ác mộng của cô ta.
Cô ta khó khăn lắm mới leo được vào “Hỗn loạn chốn thâm cung”, một tác phẩm lớn với đạo diễn nổi tiếng và đội hình siêu xa hoa, thân là nữ chính, Giang Kiều xinh đẹp độc nhất vô nhị.
Nhưng nửa đường nhảy ra một Trình Giảo Kim, Chu Tây hừng hực khí thế tái xuất và cướp đoạt vai nữ hai. Hoàng hậu, nghĩ đến trong suốt ba tháng quay phim, Giang Kiều sẽ phải quỳ xuống trước mặt Chu Tây hơn hai tháng rưỡi, trái tim cô ta lập tức lạnh như tro tàn.
Hôm nay người đại diện năm lần bảy lượt dặn dò rằng tuyệt đối không được trêu chọc Chu Tây, phải bình tĩnh một chút, lúc nhìn thấy Chu Tây không được có bất cứ phản ứng gì giống như khi nhìn thấy Lục Bắc Nghiêu, mặc kệ anh là ai, có thể hút được máu từ trên người anh để kiếm tiền thì cô ta đã thắng.
Tam thiếu gia Mạnh Thần, một người có tiếng trong lĩnh vực kinh doanh ô tô, cô ta đã theo đuổi anh ta hơn nữa năm trời. Lúc Mạnh Thần ôm bó hoa xuống xe, cô ta chạy đến gặp Mạnh Thần, trong lòng vui mừng khôn xiết, cho rằng cuối cùng anh ta cũng đã đáp lại, vui vẻ đến đón nhận, nhưng Mạnh Thần thậm chí không thèm liếc nhìn cô ta một cái, đi thẳng đến chỗ Chu Tây.
Trái tim Giang Kiều nổ thành pháo hoa, nở rộ trên bầu trời mờ mịt.
Khi nghi lễ khởi quay kết thúc thì sẽ phải chụp ảnh tạo hình, ảnh chụp poster của nam nữ chính đã được hoàn thành trước khi khởi quay. Hôm nay sẽ quay cảnh đầu tiên, nhân tiện chụp ảnh poster cho Chu Tây, Tô Thần Nghiêm và cả Trịnh Tú. Việc chụp ảnh sẽ được diễn ra từ một giờ đến ba giờ chiều và cảnh quay đầu tiên sẽ được bắt đầu lúc bốn giờ, là mối quan hệ yêu hận tình thù giữa Giang Kiều và Tô Thần Nghiêm trước khi tiến cung.
Trong phim, Tô Thần Nghiêm thủ vai một ngự tiền thị vệ, anh ta thường xuyên quay phim truyền hình cổ trang nên cực kỳ tự tin với tạo hình cổ trang của mình. Tô Thần Nghiêm hoá trang xong, nhìn vào gương sờ sờ búi tóc buộc cao, uể oải quay đầu nhìn lại, anh ta đang định huýt sáo một cái, nhưng đôi môi mấp máy, ánh mắt dừng lại.
Một bộ đồ màu vàng sáng rực, áo choàng lệch vai bên ngoài màu xanh ngọc bích với hoa văn rồng vàng năm ngón, trên đầu đội chiếc vương miện kim phượng ba tầng trên đầu, sau khi hoá trang xong, khí chất của cô bỗng nhiên thay đổi, trở nên sắc bén tươi sáng.
Cô đang mang một bộ hộ chỉ*, ngón tay thon dài xinh đẹp cong lên, khoé mắt cũng nhếch lên.
(*Đồ trang trí bảo vệ ngón tay.)
Quốc mẫu của một nước, nên xinh đẹp và đoan trang uy nghiêm như thế.
Ngay lập tức bước vào trạng thái nhân vật, trên người cô không còn bất cứ dấu vết nào của Chu Tây, người đang đứng ở chỗ này chính là Hoàng hậu. Cô chậm rãi bước đến trước máy quay, ánh mắt chuyển động.
Ánh mắt kia bất chợt nhẹ rơi về phía này, hô thấp Tô Thần Nghiêm cứng lại.
Người đại diện đứng bên cạnh ho khan một tiếng, Tô Thầm Nghiêm lấy lại thần, hờ hững thu hồi tầm mắt, lỗ tai nóng bỏng, người đại diện nhíu mày, nhỏ giọng nói: “Cậu kìm nén chút đi.”
Khoé miệng Tô Thần Nghiêm khẽ cong lên, lộ ra một nụ cười giễu cợt, anh ta cầm điện thoại di động đăng một bài viết Weibo rồi tắt âm khóa màn hình bỏ điện thoại vào túi quần, bỏ áo choàng của thị vệ xuống, bước đến chụp ảnh.
Sau khi xác định Chu Tây, Trịnh Vinh Phi đã cho Chu Tây thử trang phục, quả nhiên kiều diễm như trong tưởng tượng của anh ta. Hôm nay nguyên bộ trang phục đã được mặc lên người cô, hiện ứng trực tiếp bùng nổ ngay tại hiện trường. Trịnh Vinh Phi khoanh tay đứng bên cạnh, anh ta đang thưởng thức Chu Tây.
Mỗi một tạo hình chụp ảnh của Chu Tây đều tràn ngập thần thái, là một diễn viên trời sinh.
Khi cô đối diện với ống kính máy ảnh, sự sắc bén của Hoàng hậu lập tức ập vào mặt, mang đến áp lực cho người khác. Bộ trang phục thứ hai, là trang phục thường ngày, cảm giác của cô lại trở nên phai nhạt, biến thành ưu nhã đoan trang.
Tổng cộng có tám bộ quần áo, bộ cuối cùng là khi cô gặp mặt hoàng tử lần đầu tiên khi còn niên thiếu, một bộ Kỳ phục* màu trắng, mái tóc tán loạn, cô ngoái đầu nhìn lại, khoé môi cong lên, đôi mắt linh hoạt hơi rũ xuống. Cảm giác thiếu nữ ập vào mặt, đây là cách hoá trang khi Hoàng thượng nhất kiến chung tình với cô, xinh đẹp kiều diễm như thế, có ai mà không rung động trái tim ngay từ cái nhìn đầu tiên?
(*Trang phục của người Bát Kỳ.)
Chụp ảnh tạo hình xong, chiều nay cô không có cảnh quay, có thể ở lại đoàn làm phim hoặc là trở về khách sạn. Chu Tây thay quần áo xong liền cầm điện thoại bước ra ngoài.
Điện thoại di động tinh một tiếng, một thông báo nhảy ra.
Tô Thần Nghiêm đăng tải một bài viết âm thầm ủng hộ Chu Tây.
Chu Tây click đi vào thì nhìn thấy một bức ảnh của account marketting, nửa tiếng trước Tô Thần Nghiêm đã đăng tải hai bức ảnh, một bức là ảnh chụp chung của Chu Tây và Tô Thần Nghiêm hôm nay, một bức là ảnh cũ nhưng vẫn là ảnh chụp chung của Chu Tây và Tô Thần Nghiêm, tư thế giống hệt nhau, chỉ khác khuôn mặt Tô Thần Nghiêm có vẻ non nớt hơn, sự mập mạp trẻ con vẫn chưa hoàn toàn biến mất.
Kèm theo dòng chữ: Sau bốn năm lại được hợp tác với Tây tỷ một lần nữa, mong chờ mong chờ.
Hôm nay các fans của Tô Thần Nghiêm đã xé phiên vị ở trên Weibo, đây có thể coi là lời đáp lại của anh ta? Anh ta đặt Chu Tây ở vị trí tiền bối? Tô Thần Nghiêm hiểu chuyện thế sao?
Chu Tây bước xuống bậc thang rồi đi về phía chiếc xe bảo mẫu, đập vào mắt là một biển hoa hồng đỏ, Chu Tây ngước mắt lên nhìn người trợ lý đang cố gắng lộ mặt ra từ sau những bông hoa: “Chu Tây, hoa của em.”
“Ai tặng vậy?”
“Đoàn làm phim thống nhất thu, không nhận được thông tin giao hàng. Trên đó viết chúc em khởi quay thuận lợi, cuối cùng để lại một chữ, Bắc.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...