Hai ngày sau, hôm nay phường thị phi thường tấp nập hơn mọi khi, cứ như là một lễ hội lớn đang diễn ra ở nơi đây.
Hôm nay hai sư huynh muội Mộ Ly đến rất sớm xem náo nhiệt dù sao cũng là hai tên suốt ngày ẩn dật, hôm nay có cơ hội vui chơi thỏa thích.
" Sư huynh chúng ta nên đi đâu trước." Mộ Ly nghi hoặc hỏi kế bên sư huynh mình.
" Đại bỉ sắp đên ngươi nên chuẩn bị cho tốt, ngươi có sử dụng binh khí gì không." Nhìn một bên mèo lười Mục Dạ không khỏi muốn sờ đầu, lần này là hắn lôi kéo nàng theo chứ nàng không phải tình nguyện.
" Ta không sử dụng vũ khí." Chớp chớp mắt Mộ Ly từ trước đến nay không sử dụng ngoại vật, vì với nàng chúng có mạnh đến đâu cũng không phải là chính đạo, chỉ có tự thân lực lượng mới là chân chính thực lực, cũng bởi vì suy nghĩ này nàng cũng không có tâm đi đào bảo.
" Ngươi dù sao cũng là luyện khí kỳ, có một thanh tốt vũ khí có thể giúp ngươi phần nào." Nhìn sư muội nhà mình không quan tâm Mục Dạ đành kéo nàng đến kỳ trân các.
Cũng không hiểu sao tàng kinh các nhất mạch lại thích mang mặt nạ, lần này xuất sơn Mục Dạ cũng mang giống hệt mặt nạ của Mộ Ly, khiến xung quanh không ít người tò mò nhìn hai người.
Đi đến kỳ trân các, tiếp đón hai người là một luyện khí ba tầng tiểu nha đầu.
" Xin hỏi hai vị sư huynh sư tỷ muốn mua gì." Tiểu nha đầu một bên cung kính hỏi thăm hai người.
Trực tiếp hỏi thăm, phục vụ nha đầu dẫn hai người đến một nơi chưng bày vũ khí, nơi đây binh khí hỗn tạp có tàn phẩm, có pháp khí, có bảo khí rất thích hợp để đào bảo, nếu vận khí tốt sẽ gặp được một món vũ khí tốt còn nếu vận khí không tốt... ( cấp bậc pháp khí: pháp khí, pháp bảo, linh khí, linh bảo, tiên thiên linh khí, tiên khí.)
" sư muội ngươi xem thanh nào thích hợp với mình, sư huynh sẽ tặng ngươi xem như lễ gặp mặt." Hoà ái nhìn tiểu mèo lười nhà mình, Mục Dạ thật sự cưng chiều quá mức.
" Đa tạ sư huynh vậy sư muội không khách khí." Từ lúc đi đến đây Mộ Ly đã bắt đầu vẫn chuyển âm dương song đồng xem có tìm được cơ duyên hay không.
" Di." Lướt qua một thanh đỏ sầm thanh kiếm Mộ Ly buột miệng kinh hô.
" Sao hả, sư muội ưng thanh kiếm này." Mục Dạ nghi hoặc tại sao nàng lại phản ứng như vậy, thanh kiếm này mặc dù tốt nhưng xem ra không phải tốt nhất, lại là hoả thuộc tính mà nhà mình tiểu sư muội lại là thuỷ mộc song linh căn.
Không trả lời hắn Mộ Ly tiếp tục quan sát, thanh kiếm này sắc đỏ tối sầm phía trên kì lạ văn lộ tối tâm khó hiểu, nhưng trong mắt Mộ Ly lại nhìn thấy một con phượng hoàng đang ngủ say. Nếu như không lầm thì đây chính là một món tiên khí bị phong ấn, Phượng Minh Kiếm, đây là một trong những thần binh lợi khí của nữ chủ Mộ Tình Tình, theo đúng nguyên văn thì trước tông môn tỉ thí nữ chủ đạt được thần binh này, một đường cầm tiên khí trảm ra một đường vô địch thủ. Nghĩ tới đây là một món tiên khí Mộ Ly thật sự tâm động, do dự một hồi Mộ Ly đành buông bỏ, từ lúc tu luyện đại diễn thiên cơ đến nay nàng hiểu rất rõ thế nào là thiên địa sở thúc, nếu nàng đoạt cơ duyên người khác thì bản thân cơ duyên của nàng cũng sẽ bị đoạt, nhân quả tuần hoàn nếu một đường đoạt hết thảy cơ duyên của nàng Mộ Ly sẽ gặp phải vạn kiếp bất phục, nhưng không gian vốn dĩ là của mẹ nàng không tính là đi đoạt cơ duyên người khác. Nhưng không đoạt cơ duyên thì không thể làm gì khác sau.
Mộ Ly cười lạnh, tay bắt lấy phượng minh kiếm ầm thầm gieo một mầm móng bên trong.
" Vị này sư muội có thể nhường ta thanh kiếm này." Ngay lúc này một giọng nói ôn nhu từ đằng sau vang lên.
Xoay người nhìn lại Mộ Tình Tình không biết đến từ lúc nào, bên cạnh nàng còn đi theo hai nam một nữ, chính là Lâm Phong, Mộ Như Ý cùng một tên tuấn dật thanh niên.
" Ngươi không hiểu trước sao, nói nhường là nhường." Mộ Ly thấy người đến liền làm khó nàng.
" Vậy không biết sư muội có yêu cầu gì mới nhường lại nó cho ta." Thấy đối phương không chịu nhường Mộ Tình Tình trong lòng cấp bách, từ lúc nàng đến đây thì có một loại hô gọi nàng, khi thấy đối phương cầm lên thanh kiếm này loại hô gọi trở nên gấp gáp khiến nàng tim đập không yên. Lại nhìn mặt nạ nữ tử, không hiểu sao nàng nhìn đối phương lại có một cảm giác quen thuộc mặc dù nàng chỉ mới gặp đối phương lần đầu. " Dược lão dược lão, tại sao ta cảm giác nàng rất quen thuộc."
" Dược lão ngươi đâu rồi." Hô gọi dược lão nhưng không thấy hắn trả lời Mộ Tình Tình trở nên căn thẳng.
" Nàng đang nhìn ta chằm chằm." Dược lão lúc này mới chịu lên tiếng.
" Nàng đang nhìn ngươi, làm sao có thể, nàng có thế thấy được ngươi." Mộ Tình Tình nghi hoặc.
" Nha đầu ngươi nên nhớ thiên ngoại hữu nhân, người trước mắt nếu ta không lầm chính là ngươi vị kia tiểu muội muội, tốt nhất ngươi tạm thời không nên đối đầu với nàng để tránh lưỡng bại câu thương." Dược lão lên tiếng nhắc nhở.
" Làm sao sẽ, làm sao có thể là nàng được, dược lão ngươi không lầm chứ." Chất vấn dược lão Mộ Tình Tình không tin trước mắt chính là một phế vật lô đỉnh.
" Ngươi đây là nghi ngờ phán đoán của ta." Trừng mắt nhìn nàng dược lão liền biến mất.
" Ngươi cho ngươi là ai mà có thể đặt điều kiện với đại tỷ ta, nàng chính là đại danh đỉnh đỉnh mẫu đơn tiên tử, ngươi nếu thức thời thì mau đưa thanh kiếm ấy đây." Mộ Như Ý vẫn không tài nào sửa đổi bản chất điêu ngoa não tàn như này nào.
Mộ Ly liếc nhìn về phía Mộ Như Ý, trong đôi mắt không hề có cảm xúc nhìn nàng.
Mộ Như Ý cảm thấy trước mắt mình như địa ngục tu la, nhìn vào cặp mắt ấy khiến nàng không thể nàng kháng cự, đôi chân như muốn quỵ xuống. Một bên thấy nàng sắp ngã Lâm Phong liền tiến lên đỡ nàng.
" Không ngờ chúng ta lại có duyên đến vậy, lần trước gặp mặt không biết quý danh tiên tử." Lâm Phong đở Mộ Như Ý dậy sau đó tiến tới phía trước Mộ Ly, nhìn đến vừa xa lạ vừa quen thuộc thân ảnh trước mặt khiến hắn không quên ngày ấy.
" Phong ca ca ngươi quen nàng." Mộ Tình Tình to tròn đôi mắt nhìn tình lang." Phong ca ca ta thật sự rất cần thanh kiếm ấy, ngươi có thể giúp ta khuyên nhủ nàng." Dùng một loại nũng nịu thanh âm Lâm Phong nghe vào tai như muốn tan chãy, đi theo tên kia tuấn dật nam tử dùng một đôi mắt sắt bén liếc nhìn Lâm Phong.
" Tiên tử không biết làm thế nào ngươi mới có thể nhường thanh kiếm này cho nàng." Xoa đầu an ủi Mộ Tình Tình, Lam Phong vẫn không quên tao nhã ý tứ đối với Mộ Ly.
" Rất đơn giản ngươi đưa một vật ta cảm thấy hứng thú vật này sẽ thuộc về các ngươi." Nhìn diễn trò hề trước mắt Mộ Ly không muốn cùng bọn họ nói nhiều.
" Vậy không biết tiên tử cần vật gì, nếu trong điều kiện của tại hạ ta có thể đáp ứng tiên tử."
" Điều kiện chủ có một, Băng sơn tuyết liên một đoá." Mộ Ly chằm chằm nhìn Mộ Tình Tình ra điều kiện, băng sơn tuyết liên vốn là một hiếm thấy thảo dược nó cũng xem như là một loài kỳ hoa, băng sơn tuyết liên trưởng thành sau sẻ sản sinh ra một loại bằn hàn khí, loại băng hàn khí này vô cùng tinh khiết lại rất thích hợp cho nàng tu luyện băng cơ ngọc cốt quyết đến đại thành.
" Vật này, thành thật tại hạ không có, không biết tiên tử có thể đổi vật khác." Lâm Phong khó sử.
" Ta có." Mộ Tình Tình nghe đối phương ra điều kiện thì hai mắt sáng lên, nàng vừa đạt được một băng sơn tuyết liên, vốn nàng là hoả thuộc tính không thích hợp băng thuộc tính linh vật.
Tiếp lấy bảo hộp chứa đựng tuyết liên, liếc nhìn kiểm tra sau đó Mộ Ly không khách khí đưa vào túi trữ vật.
" Của ngươi." Ném cho nàng thanh kiếm Mộ Ly không muốn ở thêm lâu lôi kéo Mục Dạ xem binh khí tiếp. Nàng không muốn câu ước thêm thời gian vốn dĩ câu thời gian như vậy chỉ là tranh thủ một ít ám đạo trên tiên kiếm.
" Đa tạ Phong ca ca giúp đỡ." Mộ Tình Tình cầm lấy thanh kiếm cũng không quên biểu diễn trước mặt Lâm Phong.
" Ta cũng không giúp được ngươi, thôi chết quên hỏi nàng danh tính." Chợt nhớ tới chưa hỏi danh tính đối phườn Lâm Phong buộc miệng thốt ra, hắn mất mát tìm kiếm Mộ Ly thân ảnh. Một bên Mộ Tình Tình thấy hắn như vậy âm thầm sinh hận Mộ Ly.
............................................................................
P/s: muốn Mộ Ly không phải cái gì cũng nuốt, không phải cái gì cũng thu về mình, nàng có con đường của nàng không phải là đoạt lấy cơ duyên người khác, không phải lúc nào cũng thân mang tiên khí nghịch thiên này nọ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...