Sâm lâm rộng lớn lúc này trở nên náo động khủng hoảng, cầm thú rống to, mặt đất run chuyển khiến người đứng gần như muốn té ngã.
Bầy thú hung hãn chạy qua để lại những tàn tích hỗn loạn, phía trước không xa, một thon gầy thân ảnh tay cầm một đoá hoa huyết sắc, áo trắng đấu bồng như một đoá hoa đang thả mình bay theo gió.
" Sư phụ, cách này của ngươi phải chăng quá tàn độc, Dẫn Thú Hoa thậm chí hấp dẫn quá nhiều yêu thú đuổi theo ta." Áo bào trắng chính xác chính là Trần Lam cãi trang thành nữ nhi, lúc này đã qua sự việc đó được bốn ngày, Mộ Ly cùng Trần Lam tiếp tục đồng hành tìm kiếm yêu thú thích hợp cho Trần Lam.
" Đây cũng là một cách giúp ngươi rèn luyện thể chất, thậm chí là kỹ năng đào tẩu, ngươi không biết ơn vi sư còn ở đó khiển trách." Mộ Ly nhàm chán ngồi trên vai Trần Lam mà không hề bị mất thăng bằng, trước khi Trần Lam lên đường tìm kiếm yêu thú, Mộ Ly đã đua cho hắn Dẫn Thú Hoa, loài hoa này giúp yêu thú có ý chí kém bị hấp dẫn, đại đa số là luyện khí kỳ yêu thú bị hấp dẫn, trong đó có một số vừa mới trúc cơ yêu thú đuổi theo Trần Lam.
" Bao nhiêu đây đã đủ rồi, nếu cứ tiếp tục hấp dẫn sẽ dẫn đến động tĩnh rất lớn." Mộ Ly biết Trần Lam đã đến giới hạn, lười biếng ra lệnh.
" Thật tốt." Nghe được Mộ Ly nói như vậy, Trần Lam như được cứu sống, hai mắt sáng rực nhanh chóng thu hồi dẫn thú hoa vào trong túi trữ vật.
Dẫn thú hoa vừa vào túi trữ vật, chúng yêu thú rược đuổi phía sau bổng dừng hẳng lại, hai mắt hung tính đỏ ngầu trở nên ngơ ngác nhìn giáo giác xung quanh.
" Nhiều như vậy sao." Trần Lam lúc này quay đầu lại mới nhìn thấy rõ toàn bộ yêu thú phía sau lưng mình, hơn trăm con yêu thú hình thù khác nhau, lớn có nhỏ có đang trong tầm mắt hắn.
" Băng lam thố thuộc tính âm hàn, nơi đây rừng rậm rất khó tìm thấy được một loại yêu thú thích hợp với ngươi, chỉ có cách này mới nhanh chóng tìm ra được yêu thú thích hợp." Mộ Ly lướt nhìn xung quanh yêu thú, rất nhanh đã tìm thấy ba con yêu thú thích hợp với Trần Lam.
" Tiểu Lam ngươi xem, bên kia một con luyện khí tầng ba Vân Báo, thuộc tính âm hàn, lấy tốc độ làm chủ, thiên phú Đằng Vân giúp nó có thể bay lượn trên không, về sau có thể như nguyên anh thuấn di." Mộ Ly đánh giá nói với Trần Lam.
Đưa mắt nhìn Vân Báo, trước mắt Trần Lam là một con yêu thú hình báo có vóc dáng hoàn hảo như giọt nước, màu trắng mao nhưng như mây trắng đang trôi sinh động trên bầu trời.
Trần Lam rất hài lòng khi nhìn thấy Vân Báo, rất nhanh lại nghe được Mộ Ly nhắc nhở.
" Phía xa có một con luyện khí bảy tầng Yểm Vụ Xà, thuộc tính chúc thuỷ, có thể phun ra một loại khí vụ giúp ẩn thân mà thần thức khó mà nắm bắt được, khi nắm bắt được thiên phú này, khí vụ có thể mang theo một loại kịch độc có thể gây chết ngộp đối phương." Mộ Ly chỉ về đằng xa một con Yểm Vụ Xà, hình thể linh hoạt lại có những khí vụ xung quanh khiến nó trở nên nguy hiểm mà thần bí.
" Cuối cùng là con yêu thú kia, Túc Băng Điểu, băng hàn thuộc tính, thiên phú là Băng Chi Vũ, rất giống với Băng Tiễn Thuật của ngươi nhưng công kích mạnh hơn rất nhiều, một con Túc Băng Điểu trưởng thành đến kim đan kỳ, một cái vỗ cánh sẽ sang bằng một lãnh thổ dưới đầy trời băng vũ." Mộ Ly đối với Túc Băng Điểu thiên phú thần thông cũng cảm thấy hài lòng, đặc biệt con yêu thú này chỉ đạt đến luyện khí tầng sáu, đối với Trần Lam độ uy hiếp không quá lớn. " Thế nào, ngươi suy nghĩ cẩn thận." Mộ Ly lườm nhìn Trần Lam đang trầm tư, lại đưa mắt nhìn chúng yêu đang náo loạn, thiên phú thần thông trong chốc lát bộc phát khiến không khí xung quanh như kết đông lại, yêu thú sợ hãi quỳ rạp xuống đất không giám phát ra tiếng động.
Trần Lam nhìn thấy một màng này cũng trố mắt không thôi, hai mắt hâm mộ nhìn Mộ Ly càng thêm kính trọng, lại đưa mắt nhìn ba con yêu thú mà Mộ Ly chỉ định, trong lòng đắn đo suy nghĩ.
" Vốn có thể giết hết bọn chúng để lấy yêu đan cho ngươi về sau phục dụng, nhưng nếu làm vậy ngươi sẽ dựa dẫm vào ta, huống hồ chúng ta ra tay chỉ khi cần thiết, yêu thú cũng có sinh mạng của nó." Mộ Ly nhắc nhở Trần Lam đưa ra lựa chọn sáng suốt của mình.
Nghe Mộ Ly nói như vậy, Trần Lam một vòng đắn đo liền đưa ra một quyết định, tay chỉ về Túc Băng Điểu kiên quyết nói.
" Sư tôn ta chọn Túc Băng Điểu, dù sao thuộc tính của nó cùng Băng Lam Thố rất thích hợp, thiên phú thần thông cũng không quá tệ." Trần Lam mặc dù đối với thần thông thiên phú của Túc Băng Điểu có dị nghị, nhưng bản tính của hắn luôn đề cao sự an toàn của bản thân, Túc Băng Điểu thuộc tính đối với hắn sẽ không đe doạ đến tính mạng hắn quá lớn như hai con yêu thú còn lại.
" Băng Chi Vũ mặc dù không đặc biệt, nhưng về mặt căn cơ sẽ giúp ngươi đối với khống băng thuật càng thêm thuận lợi." Mộ Ly thoả mãn gật đầu trước quyết định của đồ đệ mình, nàng không cần Trần Lam phải lựa chọn mạnh mẽ thiên phú thần thông, đối với suy nghĩ của nàng, thiên phú thần thông tốt nhất chính là thuộc tính đồng nhất với dị hồn của Trần Lam, điều này đối với căn cơ và độ tinh thuần của dị hồn sẽ đề cao lên rất nhiều.
" Quyết định vậy đi." Mộ Ly gật đầu với Trần Lam, thần thức phong toả Túc Băng Điểu khiến nó không thể di chuyển, những yêu thú còn lại sao khi thoát khỏi Mộ Ly uy áp, nhốn nháo thoát khỏi hiện trường.
Chỉ trong một chung trà, đen kịt bầy thú rốt cuộc chỉ còn mỗi Túc Băng Điểu cùng hai người Trần Lam.
Mộ Ly thần thức buôn lỏng, Túc Băng Điểu nhanh cơ hội này, động cánh muốn bay đi.
" Động thủ." Mộ Ly nhắc nhở Trần Lam, việc kế tiếp nàng không muốn nhún tay giúp đỡ đồ đệ mình.
Nghe được Mộ Ly mệnh lệnh, Trần Lam nhanh chóng phóng tới, như một con thỏ nhảy bậc thật cao, chỉ trong chớp mắt đã tiến gần đến Túc Băng Điểu thân thể.
Trần Lam hay tay ngưng tụ ra băng linh lực, hai thanh băng tiễn nhanh chóng được tạo thành rồi bay đến Túc Băng Điểu phía sau.
Trần Lam công kích vừa đến, là một băng hàn thuộc tính yêu thú, Túc Băng Điểu đối với băng hàn lực rất nhạy cảm. Chỉ một cái lách mình uyển chuyển trên không trung, Túc Băng Điểu dễ dàng né tránh đi Trần Lam công kích, hai thanh băng tiễn cứ thế mà cắm vào đại thụ không xa.
Nhân cơ hội băng điểu không bay quá cao, Trần Lam chân đạp thân cây, búng người bay lên phía trên Túc Băng Điểu.
Băng chi lực lại ngưng tụ ra năm thanh băng tiễn, cấp tốc lao xuống Túc Băng Điểu không cho nó có cơ hội né tránh.
Tưởng chừng thành công trong gan tấc, một đạo nóng rực hoả ảnh xẹt qua khiến băng tiễn chưa đến Túc Băng Điểu đã bị vỡ vụng.
Trần Lam thấy vậy nhíu mày thầm mắng, ngay lúc đó một đạo ám khí bay đến trước mặt hắn, Trần Lam nhanh chóng ngữa mình về sau tạo thành một vòng cung xinh đẹp, nhẹ nhàng né tránh đi ám khí công kích.
Nhào lộn trên không mấy vòng, Trần Lam hai chân vừa tiếp đất liền nghe được giọng nói chua ngoa cử một nữ nhân.
" Ta tự hỏi là kẻ nào to gan dẫn dụ Túc Băng Điểu mà ta ngắm trúng, thì ra là ngươi tiểu tiện nhân."
Hạnh nhân màu mái tóc, đôi mắt hung hãn của nữ nhân trừng mắt chỉ về phía Trần Lam.
Bên cạnh nữ nhân, một thanh niên tuổi cùng Trần Lam không sai biệt lắm, hai mắt nhìn đánh giá đối phương.
" Mã Kiệt đại ca, ngươi còn đứng nhìn nàng làm gì, còn không mau giúp ta bắt Túc Băng Điểu." Tô Phỉ Phỉ không thấy Mã Kiệt lên tiếng, khi nhìn thấy hắn vẫn đưa mặt trên thân Trần Lam, hậm hực thúc dục.
Tg: haizzzz, dạo này mệt quá.... Ai cho tui động lực coi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...