" Mộ Tình Tình?!!" Mộ Ly nhíu mày liễu nhìn về phía nữ oa mặc hồng y.
" Nhị muội có gì từ từ nói tại sao phải động thủ động cước." Lời nói mặc dù nhẹ nhàng như lại mang theo vẽ trách cứ, Mộ Tình Tình đi lại về phía trước tiếp tục trách cứ Mộ Ly.
" Nàng dù sao cũng là muội muội ngươi, ngươi không yêu thương nàng thì thôi tại sao lại đã thương nàng."
" Đúng vậy, đúng vậy ngũ tiểu thư dù sao vẫn còn nhỏ, ngươi không thể đánh nàng."
" Hừ, đúng là con hoan, hành sự như dân đen.".....
Mộ Ly nghe những lời này sắc mặt càng trầm xuống, hào quang nữ chủ quả thật rất mạnh a, chỉ vừa hai ba câu đã khiến người xung quanh ủng hộ.
" Bởi vì ta là tỷ tỷ nên có trách nhiệm dạy dỗ nàng, có câu dạy trẻ khi còn thơ, ta chỉ là thay mặt người khác dạy dỗ nàng, làm người phải biết những lời nào nên nói những lời nào không nên nói, nếu như là người khác nói không chừng đã bị cắt lưỡi." Mộ Ly mắt lạnh nhìn về phía nhị nữ.
" Ngươi." Mộ Như Ý chỉ tay vào Mộ Ly nàng không ngờ ngày thường nhát gan hèn yếu như nàng hôm nay lại xuất khẩu cay độc như vậy.
" Mộ Ly dù gì đi nữa ngươi đánh nàng là ngươi không đúng, ngươi mau mau xin lỗi ngũ muội mau." Mộ Tình Tình nói
" Xin lỗi, ngươi lấy quyền gì bắt ta phải xin lỗi, ta dù sao cũng không làm sai ngươi Mộ Tình Tình lấy cớ gì mà bắt người khác phải theo mình, hay ngươi mắc bệnh công chúa, muốn như thế nào người khác cũng nghe theo." Mộ Ly cười lạnh, hừ, nữ chủ thì sao, dù sao cũng phải đối đầu, ta cũng không sợ ngươi.
" Mộ Ly ngươi nên về phòng của mình mà suy nghĩ, chuyện hôm nay xem như chưa có gì xãy ra." Mộ Tình Tình thấy nàng ương ngạnh như vậy cũng không nói lý với nàng nữa, hôm nay gặp Mộ Ly bản thân nàng cảm giác một loại nguy hiểm, nàng không hiểu sao lại như vậy nhưng sâu bên trong linh hồn nàng luôn có gì đó nhắc nhở mình cần cẩn thận với nàng.
" Hảo, chuyện hôm nay xem như tỷ tỷ ta bỏ qua, ta đây cũng không nhàm chán nói lý với các ngươi, lạc lạc." Mộ Ly cười duyên không thèm đếm xĩa tới mọi người, nàng bình thản rời đi chốn thị phi này, thật ra nàng rất khinh thường bọn họ, nói chuyện với lũ nhóc con này thật sự như là hạ thấp bản thân mình, nhưng phải công nhận, thời đại này lũ trẻ con cũng thật phát triển quá nhanh, miệng lưỡi còn hơn mấy bà thím ở thời hiện đại a.
Hôm nay Mộ Ly cắp ấn tượng cho bọn họ thật sự quá lớn, nhưng trong đầu bọn đều cấp cho nàng một chữ, vô sĩ.
.................................................................
" Dược lão người này thật sự không bị đoạt xá đi."
" Thật quái lạ, ta có thể cảm nhận lunh hồn cùng thể xác của nàng độ tương thích rất cao, nói rõ chính là nàng không thể nào bị đoạt xá nhưng chỉ trong vài ngày thay đổi hoàn toàn tính cách, ngươi nên cẩn thận với người này ta xem nàng tâm cơ thâm trầm không giống như vẽ bề ngoài."
..................................................................
Hai ngày qua đi, kể từ ngày gặp nữ chủ Mộ Ly không ra khỏi phòng nữa bước, từ khi gặp nàng Mộ Ly luôn cảm thấy áp lực nặng nề vì vậy trong hai ngày này nàng không ngừng tu luyện, sớm ngày có thực lực bảo vệ bản thân.
Ngồi bên cạnh cửa sổ Mộ Ly đang nhắm mắt cảm ứng nguyệt chi tinh hoa, lúc này nàng bất đầu thấy lóm đóm màu bạc, dần dần càng rõ hơn, từ lóm đóm điểm sáng đến vô số ánh sáng cở đầu nắm tay trẻ nhỏ. Mộ Ly cảm thấy mừng như điên, nhưng rất nhanh nàng bị tạt một ráo nước lạnh, khi nàng bắt đầu thử thu nạp chúng vào trong đại não chúng như là hài tử không chịu quảng thúc cứ tránh khỏi bàn tay nàng.
" Tại sao lại như vậy, sao ta không thể hấp thu chúng, là ta sai lầm bước nào sao." Suy thần một hồi lâu Mộ Ly mới phát hiện mình chưa từng câu thông với chúng, khi bước đầu cảm nhận thiên địa linh khí điều đầu tiên cần phải câu thông với chúng, nếu không không thể nào hấp thu vào cơ thể được.
" Là do ta quá hấp tấp, từ lúc gặp Mộ Tình Tình tâm tình lúc nào cũng không yên, là ta quá vội vã truy đuổi lực lượng mà đánh quên một số điều quan trọng, về sau không được phép như vậy nữa." Mộ Ly hít sâu một hơi, quả thật nàng quá vội vã mà quên đi bản tâm, nếu như không kịp thức tỉnh về sau sẽ ảnh đến tâm cảnh của nàng.
" xem ra hôm nay tâm tình ta không thể nào tiến triển, ngũ một giấc thôi nào, moe." Ta thật thành mèo rồi sao, Mộ Ly hai mắt tối sầm.
(P/s: lần đầu viết truyện, là tay ngang nên có rất nhiều lỗi mong mọi người thông cảm, nếu có góp ý thì bình luận nhé.) Lời thân thương từ tác giả
Mình chỉ là người Sưu tầm nha!! Hihi!! Mong các bạn ko hiểu lầm!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...