Ông ta thực sự muốn vợ mình là Điền Hà đi gặp mặt bà La.
Nhưng bà La trong thời gian này lại nói rằng bản thân cảm thấy không khỏe, từ chối gặp họ liên tục.
Điều này chắc chắn là nhà họ La không hài lòng với họ, cố ý dùng cách này để cảnh cáo!
Dương Tiệm Đông cuối cùng cũng tin lời Dương Hân.
Mặc dù rất không muốn, nhưng ông ta chỉ có thể chịu đựng nỗi đau, chuẩn bị một phần hồi môn.
Tài khoản công ty tự nhiên không có nhiều tiền như vậy, nhưng bất động sản thì không ít.
Ông ta chọn một số, theo giá thị trường, cũng có giá trị khoảng ba tỷ.
Ông ta cố gắng nở nụ cười ân cần, nói với Dương Hân: “Duyệt Duyệt còn nhỏ, vì vậy bình thường cha mới chiều em ấy nhiều hơn một chút, nhưng trong lòng cha luôn coi trọng nhất là con.
Những thứ này đều là cha chuẩn bị cho con.”
Dương Hân tỏ vẻ cảm động: “Con biết mà, những lời người ngoài nói con chẳng tin.”
Cô dừng một chút, nói tiếp: “Tháng sau là sinh nhật của dì La, con muốn trước khi đó hoàn tất thủ tục chuyển nhượng, sau đó nói chuyện này với nhà họ La, thể hiện sự chân thành của gia đình chúng ta.
Khi hai nhà đã định ngày cưới, đúng lúc có thể công bố việc này trong bữa tiệc sinh nhật của dì La, cũng coi như là chuyện vui kép.”
Nghĩ đến việc phải tự tay trao đi những thứ này, Dương Tiệm Đông không thể nào cười nổi.
Ông ta tự an ủi bản thân, Dương Hân tính cách mềm yếu, cùng lắm là sau khi họ kết hôn, ông ta có thể tìm lý do đòi lại, biết đâu Dương Hân cũng không dám không nghe lời.
Bây giờ điều quan trọng nhất là phải nhanh chóng ấn định ngày cưới, công bố cho mọi người biết, để tránh đêm dài lắm mộng.
Mặt khác, bà La đang thảo luận về chuyện này với con trai của mình.
Bà La nhấp một ngụm trà, nói: “Trước tiệc mừng thọ của ẹm, chúng ta cũng nên tìm cơ hội để hủy bỏ hôn ước, tránh cho lúc Đạm Nguyệt bụng lớn, trông không đẹp mắt trước mắt người ngoài.” Dù sao bà ta cũng là người cần giữ mặt mũi.
Bà ta nói một cách nhẹ nhàng: "Thời gian này mẹ luôn tuyên bố bên ngoài là mình không khỏe, lúc đó cứ nói rằng bát tự của Dương Hân khắc với mẹ, khắc đến mức mẹ bệnh nặng, không phù hợp làm con dâu của mẹ."
Không thể để người khác nói xấu nhà họ La được.
Đây là giải pháp tốt nhất mà bà ta đã suy nghĩ ra trong một thời gian.
Mẹ đẻ của Dương Hân đã mất sớm, trước đây trong giới đã có người nói cô có bát tự cứng rắng, khắc phụ mẫu.
Vậy thì bây giờ thêm một cái khắc mẹ chồng tương lai, về mặt dư luận cũng dễ xử lý hơn.
À, thực ra bà ta vẫn rất thích Dương Hân, ai bảo cô không biết tranh thủ, đã đính hôn một năm mà vẫn không chiếm được trái tim của con trai mình.
Bây giờ Vân Đạm Nguyệt không chỉ có cháu trai của bà a, trong bụng còn mang thêm một đứa, bà ta chỉ đành buồn lòng từ bỏ Dương Hân, một con dâu ngoan này.
Dương Hân không thiếu tiền, sau khi đính hôn với La Văn Phục, cô đã chi một khoản tiền thuê một số thám tử tư theo dõi nhà họ La, bất cứ điều gì xảy ra đều báo cáo lại cho cô.
Một trong số đó khá có năng lực, thậm chí còn trà trộn vào làm việc nhà cho nhà họ La.
Thời gian này, La Văn Phục hầu như sống chung mặn nồng với Vân Đạm Nguyệt, hắn ta thậm chí còn công khai đưa Vân Đạm Nguyệt về nhà, bên cạnh còn dẫn theo một đứa trẻ khoảng ba tuổi, biệt danh là Nhạc Nhạc.
Dương Hân nhìn vào những bức ảnh do thám tử tư chụp lại, đứa trẻ trông khá đáng yêu, La Văn Phục và Vân Đạm Nguyệt mỗi người nắm một bên tay cậu bé, trông giống như một gia đình hạnh phúc.
Dương Hân suy tư, đứa trẻ này chẳng lẽ là con của La Văn Phục và Vân Đạm Nguyệt? Liệu họ đang diễn một vở kịch tình yêu của ngôi sao nổi tiếng mang bầu?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...