Sau khi Lăng Trầm đi khỏi, xác sống Hoan cực kỳ rầu rĩ. Cô ngồi xuống bậc thang ngoài cửa, tiện tay túm lấy một nhánh cỏ, buồn bực chọc chọc mặt đất, nhìn qua cứ như mất hồn mất vía vậy.
Mẹ nó chứ!
Mất hứng, không vui!
Không ngờ mị lực của khí vận chi nữ lại lớn đến vậy, đã chắn rồi mà vẫn chẳng chắn nổi!
Cô hoàn toàn không nghĩ ra được cách nào ngăn cản boss phản diện và Hoắc Thuỷ phát triển gian tình.
Có thể cắn chết Lăng Trầm, để anh cũng biến thành xác sống không? Đường Hoan thầm nghĩ.
Hệ thống rác rưởi lập tức nhảy ra khi ý tưởng này vừa xuất hiện trong đầu cô.
[ Nếu cô gây bất lợi cho boss phản diện thì sẽ phải chịu trừng phạt linh hồn.]
Đường Hoan: “......”
Cút!
Lần này Lăng Trầm đi đến tận khuya.
Đường Hoan ngồi ở cửa, chờ anh tới nửa đêm. Càng chờ, cô càng cảm thấy không yên tâm.
Thẩm Lương Chi cũng ngồi xuống cạnh cô.
“Cả ngày nay cô không ăn kẹo rồi. Lăng Trầm chỉ đi ra ngoài làm việc mà thôi, cô đâu cần phải chờ cậu ấy như vậy mãi chứ!”
Cổ họng Đường Hoan phát ra những tiếng khò khè khò khè, sau đó, cô uể oải cụp đuôi.
Cô cũng biết mình không cần chờ ở cửa như vậy, đây là cách làm ngu xuẩn nhất, nhưng, trừ việc ấy ra, cô còn có thể làm gì?
Thấy nữ xác sống xấu xí ủ rũ cúi đầu, lập tức, Thẩm Lương Chi thầm trách Lăng Trầm.
Từ sau khi biến thành xác sống, người thân ở bên cạnh Lăng Thần Hoan cũng chỉ có mỗi Lăng Trầm, còn những người của Lăng gia thì đều ở thủ đô hết nên chắc chắn cô sẽ không cảm thấy an toàn. Ấy vậy mà người làm anh như anh lại chẳng biết quan tâm em gái mình. Muộn như vậy rồi vẫn chưa thèm trở về.
“Tôi ngồi đây với cô, biểu diễn ma thuật cho cô xem!” - Thẩm Lương Chi vươn tay vỗ vỗ đầu Đường Hoan.
Chẳng trách thằng nhãi Lăng Trầm lại thích xoa đầu cô như vậy, tóc cô vô cùng mềm mại, sờ nhẹ một cái thôi cũng đã cảm thấy cực kỳ thoải mái rồi.
Dị năng của Thẩm Lương Chi là dị năng hệ thủy, nghe thì có vẻ yếu ớt nhưng trên thực tế, nếu được phát huy một cách thích hợp thì dị năng hệ thủy có thể bộc phát sức mạnh vô cùng lớn.
Đầu ngón tay Thẩm Lương Chi xuất hiện một cột nước, ngay sau đó, cột nước biến thành cột băng.
Đối với khả năng biến nước thành băng trong nháy mắt của y, Đường Hoan cảm thấy có chút hứng thú, vì thế, cô mở to đôi mắt cá chết, cẩn thận nhìn chằm chằm.
Thẩm Lương Chi cực kỳ đắc ý, y lại biến cột băng thành cột nước trong tích tắc, sau đó, cột nước hóa thành vô số giọt nước. Khi rơi xuống mặt đất, những giọt nước này lập tức đông lại thành những hạt băng, tựa như mưa đá vậy.
Y có thể “chơi” dị năng hệ thủy như thế, đúng là rất thú vị.
Đường Hoan nhìn không chớp mắt. Sau khi Thẩm Lương Chi dừng lại, cô chuyển mục tiêu sang nhìn chằm chằm vào y.
Tiếp tục đi!
Xác sống xấu xí cảm thấy cực kỳ hứng thú. Mắt sáng quắc, cô nhìn Thẩm Lương Chi.
Chẳng biết vì sao mặt Thẩm Lương Chi lại nóng lên.
“Lăng Thần Hoan, cô có tin Lăng Trầm sẽ nghiên cứu ra thuốc chữa virus xác sống không?” - Đột nhiên, Thẩm Lương Chi hỏi.
Đường Hoan đần mặt, sau đó gật gật đầu theo bản năng.
Đương nhiên là Lăng Trầm có thể nghiên cứu ra rồi!
Trên đời này, còn chuyện gì mà boss phản diện không làm được ư?
“Vậy, nếu cô được chữa khỏi thì liệu tính cách của cô còn như bây giờ không?” - Thẩm Lương Chi ngập ngừng hỏi.
Đường Hoan tiếp tục đần mặt.
Đây là cái vấn đề quái quỷ gì thế?
Hỏi vớ va vớ vẩn, có nghĩa lý gì sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...