Hoàng Mao có thể hiểu được cảm giác mới mẻ khi vừa trang bị camera theo dõi nhưng Túc ca à, ông lớn ngài có cần thiết cứ hai phút lại bỏ ra xem một lần không?
Túc Ảnh gọi điện là lúc Đường Hoan vừa tỉnh.
Sau khi say rượu, đầu óc cô đau nhức, mơ mơ màng màng hỏi: "Sao em lại biết chị vừa tỉnh một cách trùng hợp như vậy nhỉ?"
Theo bản năng, Túc Ảnh căng thẳng, có lẽ những người làm trái lương tâm đều sẽ phản ứng như vậy.
Sau đó, cậu lại nghe thấy Đường Hoan tự nhủ: "Chẳng lẽ đây chính là tâm linh tương thông trong truyền thuyết?" Sống lâu với nhau thì cũng "get" luôn kỹ năng của những cặp sinh đôi?
"Nhanh đi ăn cơm!" - Túc Ảnh nói.
Đường Hoan cự tuyệt: "Chị không ăn, không thấy ngon miệng, chị muốn tiếp tục ngủ..."
Giọng nói ngốc nghếch, dễ thương khi vừa tỉnh dậy của cô khiến Túc Ảnh không tự chủ được mà nghĩ tới những âm thanh nũng nịu, tiếng khóc rưng rức trong mơ, lập tức, tai cậu đỏ ửng.
"Ngoan, đi ăn cơm, nếu cô nghe lời, chờ khai giảng, tôi sẽ dẫn cô thăm quan trường đại học."
Vì vẫn buồn ngủ nên Đường Hoan chẳng hề phát hiện giọng điệu của Túc Ảnh không thích hợp đến mức nào.
Còn những người nghe được lão đại nhà mình đột nhiên nói chuyện dịu dàng thì... quay sang nhìn nhau.
Túc ca trúng tà?
Túc ca yêu đương?
Chắc là Túc ca có phụ nữ rồi!
Chờ tất cả mọi người đều lui xuống, chỉ còn lại Hoàng Mao, Túc Ảnh hỏi ngắn ngọn: "Có cách nào khiến một người phụ nữ thích..."
Dừng lại suy nghĩ một chút, Túc Ảnh nói tiếp: "Thích một người đàn ông nhỏ tuổi hơn mình?"
"Túc ca, việc này thì tùy trường hợp! Nếu là một người có diện mạo như em thì hầu như sẽ không có người thích. Nếu có diện mạo như Túc ca thì chỉ cần đứng im một chỗ, đừng nói là một cô gái hơn tuổi, ngay cả heo mẹ cũng sẽ xem trọng Túc ca!" - Hoàng Mao tùy tiện trả lời.
Túc Ảnh: "......"
"Túc ca, người anh thích có phải..." - Hoàng Mao đã có suy đoán mơ hồ nhưng không dám chắc chắn.
Chuyện này... chuyện này... Túc ca chưa từng để lộ ra mình thích... mà!
Không đúng, hình như đã từng có một số biểu hiện nhỏ, chính là lần chọn dạ phục... Túc ca có phản ứng rất mạnh khi nhắc tới chuyện chị gái mình phải lấy chồng, lúc đó y còn chưa "sờ" được điều gì, hiện tại... Má ơi, nếu biết nguyên nhân thật, y nào dám tìm đường chết như vậy!
Túc Ảnh không trả lời, chỉ nhàn nhạt nhìn Hoàng Mao.
Lập tức, Hoàng Mao hiểu rõ, y đoán đúng rồi!
"Túc ca, chị ấy chắc chắn sẽ thích anh!" - Nhưng cách "thích" của chị ấy không phải loại anh muốn - "Tình cảm hòa ái, yêu quý của chị ấy dành cho anh, em cảm thấy có chút không ổn."
"Vậy đi Túc ca, em sẽ giúp anh nghĩ cách theo đuổi phụ nữ! Chúng ta đi từng bước một, chắc chắn "nước sẽ chảy thành sông"!"
*
* *
Từ khi phát hiện ra tâm tư của mình, Túc Ảnh càng thêm nhạy bén với thái độ Đường Hoan dành cho cậu.
Cậu nhìn cô như một người phụ nữ, nhưng có vẻ cô không coi cậu là một người đàn ông.
Trong lòng Túc Ảnh xuất hiện một cảm giác mất cân bằng cực kỳ vi diệu, cảm giác này xuất hiện vì cậu là người có dục vọng chiếm hữu vô cùng mạnh, vì cớ gì cậu đã thật sự rung động mà người cậu thích lại không hề phát hiện. Hoặc nói theo cách khác thì, sao cô không đáp lại cho cậu một tình cảm ngang bằng, giống nhau?
Lòng Túc Ảnh cực kỳ khó chịu nhưng đây đâu phải chuyện có thể nắn lại trong chốc lát. Kỳ nghỉ hè trước khi khai giảng, cậu nỗ lực ngầm thay đổi để cô có thể nhìn cậu như một người đàn ông, đáng tiếc, kết quả chẳng ra gì.
Nếu không phải vì nghĩ tương lai còn dài, Túc Ảnh thậm chí còn có tâm tư hủy hoại cô!
Sao cô lại trì trộn như vậy? Trì trộn đến mức khiến người khác bực bội.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...