- Doanh nhi?
Dụ Nguyên vẫn gọi cô bằng tên cũ làm cô liền nhíu mày:
- Thôi đi, đừng gọi tôi bằng tên cũ, tên tôi hiện tại là Tích San San.
Anh nhìn cô mỉm cười ôn nhu xoa tóc của cô, ánh mắt của anh chính là yêu thương, nhìn như muốn xuyên thấu trái tim tâm can của cô, cô nhận ra là cảm thấy khắp tâm can cô bị soi.
Liền khó chịu hất tay anh ra hừ lạnh một cái, vốn anh đã trùng sinh nam chủ thì cô không cần phải trả vờ lẳng lơ nữa, nhưng anh ta lại là người biết cô từ kiếp trước, cô phải canh chừng hắn.... không để hắn có động tĩnh gì cô liền sẽ bị thê thảm vì mạo danh Tích tiểu thư nhà họ Tích.
Anh như nhìn thấu cô nghĩ gì liền mỉm cười:
- San nhi, anh không khốn nạn như vậy đâu.
Cô cười lạnh cái, cô chính là lãnh huyết vô cùng, nhưng cô dùng bộ dạng biến thái để cho tất cả không đề phòng cô!
- Ai biết được tâm địa của anh như nào?
Anh chỉ biết cười khổ... Anh biết bộ mặt thật của cô, anh là người biết tất cả về cô... Cố Nhi Nhi sát thủ siêu hạng giết mục tiêu với khả năng gần nhất mà mục tiêu không thể làm gì cô (chính là thân thể siêu 3 vòng của Nhi Nhi), Cố Doanh Doanh sát thủ siêu hạng giết mục tiêu chính bằng khả năng thay đổi hình dạng vô cùng xinh đẹp đấy, đôi chị em này là sát thủ bậc nhất của giới hắc đạo....
Cô nhìn anh im lặng thâm trầm suy nghĩ....
" ai da đẹp trai quá đi a~~~~~~"
( Mỗ tác giả nào đó hộc máu)
Cô vốn dĩ là biến thái bẩm sinh rồi Dụ Nguyên a~...
Mỗi người một suy nghĩ riêng, Mai Mai đi vào nhìn cảnh tượng này liền tặc lưỡi.... Mĩ Nữ a~... Mĩ Nam a~~~
- Nguyên ca, Minh Dạ Nguyệt các chủ đến tìm anh!
Dụ Nguyên quay người mỉm cười gật đầu ý cho vào, nam nhân nào chẳng đợi anh gật đầu, tự ý bước vào rạng rỡ mỉm cười:
- Dụ Nguyên, ngươi có mĩ nữ mà không chia sẻ chung với ta, thoát kiếp xử nam 25t rồi chứ?
Đoàng!
Dụ Nguyên ngay trong nháy mắt rút súng ra bắn lệch ghim vào tường sượt qua Minh Dạ Nguyệt làm 2 cô nàng nào đó sợ mặt tái cắt không ra máu còn Minh Dạ Nguyệt tròn mắt chỉ tay về phía anh:
- Này ngươi định giết ta cướp chức các chủ bạch phong phải không hả?
Dụ Nguyên anh là phó các chủ của bạch phong đối đầu với hắc đạo, anh rất không muốn cho cô nghe anh là xử nam mà tên chết tiệt nào đó đã nói ra, cô nhìn anh rồi quay ra nhìn Minh Dạ Nguyệt làm cô thán phục a~ Nam chính dù xuyên hay chưa vẫn không thể đụng vào a~
Minh Dạ Nguyệt nhìn thấy cô liền cười khẩy:
- Dụ Nguyên, nữ nhân này không đáng để ăn đâu, nằm dưới thân rất nhiều nam nhân rồi có khi.
Vụt!
Trước mắt anh chính là một cô gái mặc chiếc váy trắng mỏng, nhẹ nhàng toát lên 3 vòng vô cùng quyến rũ, ánh mắt vô cùng sắt bén, một con dao vô cùng ngọt dựng trước mắt anh, đó là tốc độ quá nhanh mà anh không theo kịp, liền không phòng bị lùi lại vài bước nhưng trước mắt đen ngòm anh chính là bị thân hình nhỏ nào đó đè...
- Doanh Nhi! Không được giết hắn!
Dụ Nguyên tỉnh đầu tiên trước khi anh kịp tức giận gã đang bị cô đè.... Cô một tay bịt mắt anh một tay sẵn sàng thọc vào cổ anh lấy một đường ngọt lịm...
Cô quay ra nhìn anh liền mỉm cười:
- Tại sao tôi không được giết hắn, cũng chỉ là một cuốn tiểu thuyết, giết hắn cũng chỉ là một chút hiệu ứng bươm bướm mà thôi!
Dù Minh Dạ Nguyệt không hiểu cô nói gì nhưng biết áp lực cô đè lên anh, anh thân thủ vô cùng nhanh nhẹn, tuy không bằng Dụ Nguyên nhưng chắc chắn sẽ biết được sát khí của ai nhưng với cô chính là không có một chút sát khí mà tấn công anh....
Dụ Nguyên im lặng.... Đây chính là cách cô giết người vượt trội hơn hẳn Cố Nhi Nhi..... Đẳng cấp của sát thủ....
Dụ Nguyên liền dịu giọng:
- Doanh Nhi, bỏ dao xuống, em làm thế sẽ rất rắc rối em hiểu không?
Cô im lặng ánh mắt vẫn lạnh như tờ, anh nhìn cô, trái tim khẽ đập mạnh.... Thân thủ của anh chính là không thể bằng cô gái này được! Muốn xông lên trấn áp cô thì có lẽ chiếc cổ kia đã đứt lìa hoàn toàn rồi...
Cô nhìn Minh Dạ Nguyệt dưới thân vẫn im lặng đôi môi hắn bỗng hiện lên nụ cười quỷ mị, cô nhíu mày liền xé áo anh ra, đặt một dấu X to ở gần xương quai xanh của anh, làm anh khẽ nhăn mày vì đau, chưa kịp phản ứng anh cảm thấy cơ thể nhẹ hơn, cô đã đứng dậy anh mở mắt nhìn cô....
Cô xinh đẹp vô cùng mái tóc khẽ xoăn lọn tung bay, ánh mắt vô cùng sắt lạnh, không hề có chút lẳng lơ như lần trước, anh nhận ra chính là cô đã đóng kịch và anh bị lừa như một thằng ngốc, anh mỉm cười... Thú vị a~?
- Màu đỏ quyến rũ nhé tiểu mĩ nữ...
Cô liền giật mình che váy lại, mắt liền tóe lửa, Mai Mai và Dụ Nguyên liền giữ 2 tay cô, Mai Mai gào lên:
- Cô nương của tôi ơi đừng giết người đừng sát sinh!!!!
Minh Dạ Nguyệt bật cười đứng dậy lau chỗ máu đang chảy ở dấu cô đánh, khẽ vuốt cằm cô:
- Tiểu Mĩ Nữ hẹn gặp lại! Ấy đừng manh động.
Anh né nhát dao của cô và trực tiếp bỏ đi, mặt cô vẫn đỏ lừ cô cau mày lầm bẩm chửi rủa vô cùng đáng yêu, Dụ Nguyên bật cười....
Doanh Doanh của anh vẫn vậy.... Xinh đẹp và vô cùng tàn nhẫn.... (khẩu vị nặng thế anh êi~)...
.
.
.
.
.
.
( tối ta làm thêm một chap nữa các nàng đừng gào thét nha :3 ta đuy học ây)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...