Nữ Phụ Ôm Mạng Nhỏ Tu Tiên Lộ


Không chờ bọn họ đợi lâu rất nhành Vũ Hoàng chân nhân mà Mạc Nghiêm nói đã tới hắn mặc trường bào màu trắng cả người phát ra cỗ khí lạnh như băng gương mặt góc cạnh rõ ràng, bễ nghễ đứng trên không khiến người khác không dám nhìn thẳng, cả mấy vị trưởng lão ngoại môn cũng xuất hiện mấy vị trưởng lão tới là vì Đại trưởng lão Lý Thiên vậy mà bọn họ đến chậm đại trưởng lão Lý Thiên đã rời đi bọn họ có chút tiếc nuối nhưng khi biết đại trưởng lão tới vì Mạn Nhu bọn họ đều nhìn nàng sau này phải đối sử với nha đầu này tốt một chút, được đại trưởng lão thu làm đệ tử tiền đồ vô hạn.

Cho nên bọn họ quyết định ở lại xem Vũ Hoàng chân nhân.

- Bái kiến Chân nhân!
Cả đám hài từ nhận lệnh từ Mặc Nghiêm đều cung kính chào, thấy vậy Vũ Hoàng hài lòng ngật đầu nói.

- Bổn chân nhân tới thông chi theo lệnh của Môn chủ, Môn chủ rất vui khi các ngươi ra nhập Thánh tiên tông rất mong các ngươi sẽ trở thành liềm vinh dự cho Thánh tiên tông, mong các ngươi nghe theo sự sắp xếp của các trưởng lão ngoại môn cố gắng tự luyện sớm trúc cơ vào nội môn, hôm nay ta đến vì phát cho các ngươi thẻ bài tượng trưng cho thân phận đệ tử Thánh tiên tông.

Nói rồi hắn phất tay trên tay tất cả hài tử đều có một lệnh bài nhỏ, chưa kịp để bọn họ phản ứng tất cả ngón tay đều bị cắt quá giọt máu nhỏ vào miếng lệnh bài, lệnh bài từ từ xoay tròn phát ra ánh sáng đủ màu sắc dựa theo lĩnh căn mà biến màu, vậy mà biến thành quả cầu lông xù có hai tai đôi mắt tròn đáng yêu, quả cầu của Mạn Nhu là màu lam nhạt thật là đáng yêu ôm lấy quả cầu nàng yêu thích không buông tay là yêu thú sao đáng yêu quá.

Không chỉ Mạn nhu tất cả các hài tử đều yêu thích viên cầu không buông.


- Đây là vạn tri, chứa đựng tất cả tuyệt học lịch sử của Thánh tiên tông, nó có thể giải thích cho các ngươi về Thánh tiên tông vạn tri được lão tổ Thánh tiên tông tạo ra, lão tổ đã dùng tất cả sinh mệnh để tạo ra nó biến nó trở thành khế ước, nếu có đệ tử phản bội sẽ bị vạn tri loại bỏ.

Giọng nói của Vũ Hoàng chân nhân lạnh lùng, uy nghiêm mang theo cao ngạo đầy tự hào đối với vạn tri thú của thánh tiên tông.

Nghe vậy Vân Phong (Mạn Nhu) cầm vạn tri thú có thút cứng đờ vậy không phải tất cả bí mật việc làm đều bị tông môn biết hết sao, không chỉ mình Vân Phong (Mạn Nhu) mà tất cả các hài từ đều sợ hãi đối với vạn tri thú như camera chằm chằm quan sát.

Nhìn đám hài tử nghỉ hoặc Mạc Nghiêm cười giải thích, lúc đầu hắn tông môn cũng như đám hài tử này thôi.

- Thật ra vạn tri đã kí khế ước với các ngươi nó chỉ có khả năng biết các ngươi phản bội tông môn sẽ phát nổ diệt trừ kẻ phản bội, chỉ có chủ nhân mới có khả năng nghe nó nói người ngoài không thể nghe cũng như vạn tri nó hoàn toàn không có khả năng phản bội hay truyền tin tức cho môn chủ biết các ngươi có bí mật hay làm gì.

Nghe vậy đám hài tử thở ra có nghĩa chỉ cần bọn họ không phản bội tông môn sẽ không có chuyện gì xảy ra, Vân Phong đối với Thánh tiên tông càng thềm kiêng kỵ không hổ là đại tông môn truyền thừa vạn năm, chỉ cần bọn họ còn là đệ tử Thánh tiên tông thì mãi mãi một lòng vì tông môn trung thành tuyệt đối không dám hai lòng, một khi có suy nghĩ khác liền bị diệt trừ nàng thở dài, con đường tiên đạo thật không dễ dàng, nếu như bọn họ không có giá trị vậy thì chỉ là pháo hôi, đám bọn hài tử có vạn tri nhiều màu chỉ sợ kết cục sống trong Thánh tiên tông này chỉ sợ không mấy tốt đẹp, hơn nữa cho vạn tri có màu sắc linh căn chỉ là để phân biệt đối sử thôi, không hổ là lão tổ nghĩ thật hay, lòng Vân Phong đối với Thánh tiên tông lạnh đi vài phần.

- Lời bổn chân nhân nói đã song, từ nay các ngươi nghe theo lệnh của ngũ trưởng lão Bạch Hạo.


Nói rồi hắn liền đạp không biến mất.

- Cũng tiễn Chân Nhân!
Thấy Mạc Nghiêm và hai vị Tử Long, Ngọc Mẫn nói cả đám hài tử cũng đồng thanh cúi đầu hô to.

- Ta là Ngũ trưởng lão Bạch Hạo, ta tiếp quản ngoại môn, tất cả các ngươi đều do ta quản lý, tất cả các ngươi sẽ được tông môn phát tẩy tủy đan dùng sau khi dẫn khí nhập thể, hiện tại Ngọc Mẫn sư tỷ, Tử Long sư huynh sẽ dẫn các ngươi nhận phòng, nhận vật tư, đợi các ngươi dẫn khí nhập thể song Ngọc Mẫn, Tử Long sẽ dẫn các ngươi tới gặp ta, ta sẽ giới thiệu về quy củ ngoại môn.

Nói rồi hắn cũng biến mất, Mạc Nghiêm cũng nói mấy câu chúc đại gia sớm bước vào tu tiên cũng biến mất, lúc đi còn không quên nịnh nọt Vân Phong vài câu, dù sao sớm muộn nàng cũng sẽ trở thành sư thúc thân phận cao quý giờ không lấy lòng đợi đến bao giờ.

Tử Long dẫn nam đệ tử, Ngọc Mẫn dẫn nữ đệ tử, hai người điểm danh nghi tên của đám đệ tử vạn tri tự lưu giữ thông tin của từng hài tử nhận đồ nó sẽ tự tích dấu còn chưa nhận sẽ không có, vậy nên sẽ không có sự thiên vị nào cả đám hài tử sẽ được đối sử công bằng như nhau.

Sau khi bọn họ nhận đồ song, là một ngọc giản chỉ cách dẫn khí nhập thể, một viên tẩy tủy đan liền được Ngọc Mẫn sư tỷ dẫn về ký túc xá nữ, Ngọc Mẫn vừa đi vừa nói ký túc xá chia theo sân viện một sân viện có bốn phòng, vì tu sĩ tu luyện cần yên tĩnh lên một người một gian phòng.


Bây giờ bọn họ có thể chọn ở chung hoặc chọn bốc thăm, dù sao nàng cũng không quen ai hết bốc thăm vậy, vậy mà lại là số mười bốc song số bọn tự tìm phòng, Ngọc Mẫn sư tỷ cũng nói sẽ ở ngoài đợi bọn họ ai dẫn khí nhập thể song tự đến tìm nàng.

Vân Phong đi tới sân viện số mười trong này có bốn phòng ngoài sân còn có một cái cây có bộ bàn ghế làm bằng đá vừa đủ bốn ghế, phòng được làm bằng trúc bên trong không lớn vừa đủ cho một người ở có một cái giường, một bộ bàn ghế, một bàn trang điểm có sẵn gương với lược vậy mà có một chậu nhỏ bên trong còn có khăn nhỏ, có ống trúc dẫn nước với bồn tắm, cũng quá xa xỉ không ngờ ở đây còn tiên tiến không kém hiện đại vậy mà nghĩ ra dẫn nước bằng tre thật khâm phục cổ nhân, không phải tiên nhân mới đúng, nhưng phải công nhận Thánh tiên tông quá tâm lý chiếc phòng tuy nhỏ nhưng vật tư đủ cả không thiếu gì cả, trên giường có quần áo được gấp ngọn, có chăn, có gối, bàn còn có một bình đựng nước bằng tre, ly uống nước cũng bằng tre, tuy không phải bằng thủy tinh nhưng Vân Phong rất thích, đối với Thánh tiên tông tăng thêm chút hảo cảm mặc dù coi thực lực nhưng phần tâm ý đối đãi đệ tử coi như không tệ.

Bên ngoài có ba nha đầu ngồi Vân Phong cũng ra ngồi, dù sao đều là hài tử rất nhanh liền giới thiệu.

- Ta tên là Quân Tiêu Tiêu, tam linh căn sau này mong được giúp đỡ!
Nha đầu Quân Tiêu Tiêu đặc biệt rất đáng yêu hai má thủy độn, đôi mắt tròn to, cả người toàn là thịt, ôi nhìn mà chỉ muốn cắn mấy cái, Vân Phong nhịn không được nghĩ, nhưng phải kìm lại.

- Còn ta là Vu Lan, song linh căn mong được mọi người chiếu cố!
Nói song còn tinh nghịch chớp mắt, khuôn mắt thanh tú còn có hai má núm đồng tiền, nhìn rất hoạt bát.

- Ta là Nguyệt Tĩnh Nhi, mộc thủy song linh căn sau này mong sống chung hòa thuận, chúng ta đều là hài tử xa gia đình có duyên ở chung một viện không bằng kết tỷ muội!
Nha đầu này tuy nhỏ tuổi nhưng tâm tính rất ổn, cả người trưởng thành hơn hài tử cùng tuổi rất nhiều khuôn mặt tuy non nớt nhưng rất điềm đạm, nhìn vào khiến người ta cảm thấy thoải mái.

- Còn ta tên Lý Vân Phong, ta là một cô nhi xin ăn khắp nơi, may có linh căn được Thánh tiên tông thu nhận, ta là phong linh căn rất vui được gặp mọi người!

Vân Phong quần áo thô ráp, cả người xanh xao vàng vọt, tóc tai bù xù nhìn không ra dung mạo, hơn nữa trên người nàng rất nhiều vết thương dữ tợn, khiến ba nữ hài tử đều cảm thấy thương sót cho Vân Phong.

- Vân Phong học bạn, sau này ta sẽ mang cho ngươi nhiều đồ ăn ngon, ngươi quá gầy rồi.

Quân Tiêu Tiêu dơ cánh tay béo ục ịch vỗ vỗ vai Vân Phong ưỡn ngực nói, bộ dáng sau này bao nuôi ngươi vậy, khiến Vân Phong có chút buồn cười, nhưng cũng rất ấm áp.

- Sau này đừng bạn học, gọi ta là Vân Phong là được.

- Đúng!
- Đúng!
- Sau này chúng ta gọi tên là được rồi!
Trò chuyện một lúc Vân Phong chính thức bị gọi là tiểu Phong Phong làm một người hiện đại ba mấy tuổi như nàng trực tiếp hóa đá, đám nha đầu này quá đáng sợ rồi, sợ rằng cuộc sống tu tiên của nàng không phải là sóng yên biển lặng mà là gió to sóng lớn, ba người này cũng nhiều chuyện quá rồi.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận