Nữ Phụ Như Ta Chỉ Muốn Sống Thật Bình Yên
Ôn Vãn sau khi nói xong vói Trần Noãn đã rời đi luôn.
Cô thấy cực kỳ chướng mắt kẻ tự cho mình là đúng này.
Tuy bà tác giả kia nói nữ chính ngây thơ nhưng dưới con mắt của cô thì đây chính là ngu ngốc.
Nhưng chắc chắn Trần Noãn này còn tâm tư với tên Hàn Ảnh kia rồi.
Nếu không cũng đã không tự nhiên trước mặt cô gọi Ảnh thân thiết vậy đâu.Dù gặp Trần Noãn ngu xuẩn kia khiến tâm trạng cô có chút xấu đi nhưng nhìn cái khuân mặt thiên sứ đang cười vẫy tay với cô kia làm mọi thứ như tiêu tan đi.
Cái đẹp trước mắt này, chỉ đứng sau chữ tiền là làm cô vui vẻ thôi.Tư Mạch thiên sứ đang vẫy tay gọi cô:"Cô Ôn, chúng ta về thôi!"Ôn Vãn nhẹ gật đầu.
Tuy hai người tính cách bên ngoài nhìn trái ngược nhau vậy nhưng nó lại khiến người nhìn vào đều thấy vô cùng hài hòa tương xứng với nhau.Trong khi hai con người này tâm trạng vui vẻ thì một bên Trần Noãn cùng Đình Ngự lại có chút xa lạ nhau.Trần Noãn một bên tâm trí còn lo lắng cực kì nhiều điều thì Đình Ngự bên này lại suy tư một vài thứ nhỏ.
Nhưng rất nhanh anh đã phục hồi tâm trí mình, nhìn Trần Noãn như đang lo lắng điều gì hỏi han:" Noãn Noãn, em quen cô gái đó sao?"Trần Noãn vì đang lo lắng nên có chút mịt mờ với câu hỏi của anh:"Cô gái?""Cô gái chúng ta gặp ở quán nước và lúc đi cùng vào vệ sinh với em.
Có vẻ em cùng cô gái đó đều biết nhau."Trần Noãn hoảng hốt, ánh mắt tràn đầy sự lo sợ:"Không, em không quen biết cô ấy đâu.
Ngự à, anh phải tin em..."Đình Ngự thu mọi biểu cảm của cô vào mắt, đáy mắt có chứa chút ý vị sâu xa.
Nhưng rất nhanh anh đã dùng ánh mắt nhu tình tràn đấy sự tin yêu mà ôm eo Trần Noãn:" Đương nhiên anh tin Noãn Noãn rồi.
Em xem còn muốn mua gì không?""Không, em thấy mình còn rất nhiều đồ rồi.
Nên là, chúng ta quay về đi.""Được, chúng ta về nhà."Bất tri bất giác Tư Mạch cùng Ôn Vãn đã sống chung với nhau được nửa năm.
Hình thức ở chung của hai người vô cùng hài hòa.
Hơn nữa, cô cũng không thuê nhà ở tiểu khu kia nữa vì thi thoảng sẽ có vài người ngó đến Tư Mạch.
Nếu không phải tên hệ thống Đại vương kia không phát nhiệm vụ cho cô thì cô đã xử lý đám lâu la này rồi.Nhưng mà làm không công như vậy thì cô lười nhé.Vậy nên chuyển nhà đến hẳn một khu an ninh tốt hơn, rồi tiện thể mua luôn lại căn nhà ấy.
Vậy nên giờ cô đang sống cuộc sống giàu có an nhàn bên thiên sứ nhỏ.Còn công ty Khả Ái của cô sau khi lấy được lô đất kia đã nhanh chóng đem nó phát triển đến độ không ai có thể làm được.
Vốn Hàn Ảnh dựa vào lô đất này mà đứng vững trong Hàn thị và chẳng mấy chốc có thể ngồi lên ghế chủ tịch tập đoàn Hàn thị.Nhưng có sự cản trở của cô nên Hàn Ảnh bây giờ vẫn chỉ là tổng giám đốc, còn thua nam phụ Đình Ngự tự mình sáng lập TY.
Tuy Hàn Ảnh không có cơ hội tỏa sáng nhưng cũng đã chạm mặt Đình Ngự, cũng rất nhanh hắn đã biết Trần Noãn ở bên cạnh người đàn ông này.
Mà cẩu huyết hơn là vậy mà Hàn Ảnh lại chịu đính hôn với Lý Vãn để kích thích Trần Noãn.Nhưng lại nhờ vậy mà hai người đã thành công lăn giường.Trần Noãn sau một đêm tỉnh lại phát hiện mình đang trong vòng tay của Hàn Ảnh thì lại vừa yêu vừa hận anh lại khiến cuộc sống cô trở nên rối loạn lần nữa.
Mà còn khiến Trần Noãn đau khổ day dứt vì phụ lòng Đình Ngự.Nhưng nam phụ này thế mà lại không có động tĩnh gì với cặp nam nữ chính kia, lại liên tiếp trong tuần gần đây bắt đầu chú ý tới công ty Khả Ái của cô.Lạc Vũ một bên nhìn cô với ánh mắt chờ đợi:"Ôn tổng, TY lại yêu cầu hợp tác trong dự án này của chúng ta...""Không hợp tác, dù hợp tác cái công ty nào cũng được nhưng TY và Hàn thị thì đều không được." Vâng, tôi sẽ từ chối ngay bây giờ."Ôn Noãn thi thoảng mới tới công ty của mình với tư cách là khách của Lạc Vũ.
Nên hiển nhiên người trong công ty đều không biết người khách đặc biệt thi thoảng ghé thăm này mới là chủ của bọn họ.Công ty...Không, giờ phải gọi là tập đoàn Khả Ái mới đúng.Tòa nhà chỉ cao vỏn vẹn năm tầng của hơn nửa năm trước kia đã trở thành một tiệm ăn nổi tiếng của cô.
Còn cho cái tập đoàn này hoạt động ở một vị trí đắc địa hơn, ngay đối diện cổng lớn tập đoàn Hàn thị luôn.Rất nhiều người trong ngành lúc đầu đều lắc đầu nghĩ bụng Khả Ái này sẽ nhanh phá sản thôi nhưng đâu ngờ chỉ dùng thời gian nửa năm mà bây giờ đồng loạt đều trầm trồ thán phục.Hàn thị cũng không ngờ cái hạt cát họ cho là nhanh bay đi này đã trở thành một đối thủ của mình rồi.Mà không chỉ có mình cô nhắm vào, TY cũng nhắm vào.Nhưng đồng thời đây cũng là tam giác tập đoàn luôn đối đầu nhau.Ôn Vãn đã rời đi từ cửa sau của công ty mình.
Đang tính lái chiếc xe cưng của mình đi về thì lại thấy Lý Vãn tâm trạng tệ hại đi đến quán ăn cô mở.Ôn Vãn cô sao bỏ qua cơ hội khiến Hàn Ảnh đau đầu được cơ chứ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...