Ông Thẩm ra đi là do lăn từ trên cầu thang xuống, ở trên ngực có một vết đâm không sâu lắm, vết đâm không làm nguy hiểm đến tính mạng, hung thủ giống như là sợ ông ta không chết hẳn nên mới đâm thêm một nhát lên.
Đội điều tra không phát hiện được hung khí ở hiện trường vụ án, người báo án là dì Ngô, vì nửa đêm nghe thấy tiếng động nên mới vội vàng chạy tới xem chuyện gì xảy ra.
Theo lời Thẩm phu nhân nói, bà với ông Thẩm đã chia phòng ngủ rất nhiều năm rồi.
Bà ngủ không tốt lắm, tối hôm đó có uống thuốc ngủ trước khi lên giường, cho nên ngủ rất sâu, nếu không phải dì Ngô đánh thức thì bà cũng không biết có chuyện đã xảy ra.
Sau đó cũng thật sự tìm thấy lọ thuốc ngủ trên tủ đầu giường của bà.
Ngày hôm đó Thẩm Minh tăng ca đến khuya, gần mười hai giờ mới về tới nhà.
Sau khi về nhà liền ngả đầu ngủ luôn, cũng không có phát hiện được chuyện gì khác thường hay nghe thấy tiếng động gì.
Hỏi Kiều Yên Nhiên thì Kiều Yên Nhiên cứ khóc sướt mướt nói không ra câu gì rõ ràng, hai tay vẫn luôn run rẩy.
Theo lý thường thì sẽ là người có hiềm nghi nhất.
Nhưng Fan Kiều Yên Nhiên lại thấy bất bình cho cô, nói Nhiên Nhiên nhà chúng tôi người đẹp tâm tốt, trong bụng còn có em bé, lấy đâu ra sức lực mà đẩy một người từ trên lầu xuống? Cô ấy lại không giống Vân Yên, sức lớn đến có thể khiêng cả một người đàn ông trưởng thành.
Sau đó còn có suy đoán mới, nói ông Thẩm là do Vân Yên giết, Vân Yên đã khó chịu với ông Thẩm từ lâu.
Bởi vì ông Thẩm thích Kiều Yên Nhiên, đón Kiều Yên Nhiên về nhà ở, không thích Vân Yên nên không nhận đứa con dâu không thể sinh cháu này, trong lòng Vân Yên không vui nên mới nảy ra ý định giết người.
Lời đồn này nổi lên xôn xao , vậy mà cũng nói được có đầu có đuôi.
Cho dù sau đó Chu Mạn Chi có đưa ra lịch trình hôm đó của Vân Yên, cũng đã đưa ra đơn kiện nhưng tình hình vẫn không có xu thế dịu xuống, fan Kiều Yên Nhiên lại tiếp tục kết luận có người che chở cho Vân Yên.
Một khi có người qua đường đi ra chất vấn thì sẽ lập tức bị coi thành fan của Vân Yên.
Lại sau đó không biết là ai truyền ra tấm ảnh Kiều Yên Nhiên khóc như lê hoa đái vũ trên lễ tang của ông Thẩm, cũng ám chỉ là Thẩm Ám đến một mình, không có mang theo Vân Yên.
Fan Kiều Yên Nhiên giống như tìm được chứng cứ Vân Yên giết người, lên kế hoạch tổ chức một nhóm người đi vây bắt tội phạm giết người, dùng dư luận ép cô ta tự thú.
Nhưng kế hoạch còn chưa thành hình thì vụ án đã có tiến triển mới.
Cảnh sát phát hiện được vài món đồ riêng tư của Kiều Yên Nhiên ở trong phòng ông Thẩm, mà trợ lý của ông Thẩm cũng nói là Kiều Yên Nhiên vẫn thường đến tìm ông Thẩm, mỗi lần tới đều ở lại đến ngày hôm sau.
Sau đó nhà báo lại tung ra ảnh chụp ôm ôm ấp ấp của ông Thẩm lúc còn sống với Kiều Yên Nhiên.
Ảnh chụp vừa được tung ra thì fan của Kiều Yên Nhiên mới chịu câm miệng.
Lúc trước bọn họ vẫn luôn mồm nói ông Thẩm thích Kiều Yên Nhiên, Kiều Yên Nhiên khóc cực kỳ đau lòng trên lễ tang của ông Thẩm…tất cả đều trở thành trò cười.
____
Kiều Yên Nhiên nơm nớp lo sợ ở lại nhà họ Thẩm mấy ngày, ngày hôm qua Thẩm Minh đã biết chuyện giữa cô với ông Thẩm, còn đánh cô một trận.
Đánh một hồi mới nhớ tới chuyện cô mang thai, ngừng một chút, nhưng sau đó lại nhận ra được là mình bị lừa, đánh cô còn ác hơn.
Lúc cô cảm thấy bản thân sắp bị hắn ta đánh chết có cầu xin Thẩm phu nhân giúp đỡ, nhưng bà ta chỉ vô cảm đứng xem, cũng không ngăn cản Thẩm Minh.
Hiện tại mặt mũi cô bầm dập cũng không định trở về.
Điện thoại vang một tiếng, Thẩm Minh lại gửi tin nhắn tới cho cô, dùng giọng điệu ra lệnh bảo cô chạy về nhanh lên, đừng có mà làm trò gì ngu ngốc.
Nếu là trước đây, Kiều Yên Nhiên khẳng định sẽ rất vui vẻ, trang điểm xong liền lập tức chạy qua.
Nhưng mà bây giờ, cô nhìn thấy tên Thẩm Minh chỉ cảm thấy sợ hãi.
Trên thực tế đến nhà họ Thẩm không tới vài ngày thì Thẩm phu nhân đã bắt đầu hoài nghi cô có mang thai thật hay không, có vài lần nói muốn đi khám thai với cô.
Kiều Yên Nhiên đang suy nghĩ tìm một cơ hội để “sinh non”, tốt nhất là có thể kích thích được lòng thương hại của người nhà họ Thẩm.
Cho dù không gả vào được thì cũng phải đòi được tiền, được tài nguyên.
Cô không chờ được cơ hội sinh non nhưng ngược lại, đợi được một lần ngoài ý muốn.
Thẩm phu nhân đi ra ngoài tắm suối nước nóng, Thẩm Minh tăng ca, ông Thẩm thì uống say, suy nghĩ cô vừa lóe liền đỡ ông Thẩm đi vào phòng mình.
Cơ hội để lên cùng một chương trình với Vân Yên, chính là do đêm này đổi lấy được.
Sau đó, quan hệ giữa cô với ông Thẩm cũng không gián đoạn, ông Thẩm biết cô không mang thai, cô liền khóc nói có thể là khám nhầm, sau đó lại nhắc tới chuyện trước đây có sảy thai với Thẩm Minh, sau này có thể không có thai được nữa, ông Thẩm im lặng thật lâu xong liền cứ như vậy bỏ qua cho cô.
Tuy rằng cảm thấy ghê tởm nhưng cái gì cô cũng có, so với lúc đi theo Thẩm Minh thì tốt hơn nhiều.
Kiều Yên Nhiên suy tính thật tốt, nhân cơ hội mà liều một lần, làm cho ông Thẩm nâng bản thân lên sao hạng A.
Chờ ông Thẩm chán cô rồi, cô sẽ tuyên bố là đã sinh non, rồi mượn chuyện đó mà giả khổ một phen.
Nhưng là có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, không biết Thẩm Minh từ chỗ nào nghe được ông Thẩm muốn để lại hết cổ phần cho Thẩm Ám, chỉ chừa lại một ít bất động sản cho hắn ta.
Hắn liền nổi nóng, ầm ĩ với ông Thẩm mấy ngày.
Kiều Yên Nhiên không phát hiện ai là hung thủ, lúc cô đi ra ngoài thì đã quá muộn, nhưng cô cảm thấy, hung thủ chắc chắn là Thẩm Minh.
Cô dám kết luận như thế là bởi vì, Thẩm Minh cho là cô đã thấy được cái gì, nên vẫn luôn thử cô, còn uy hiếp cô.
Có lần trong lúc vô ý cô nghe được Thẩm Minh gọi điện thoại với ai, nói là để cô đi gánh tội thay cho hắn.
Cô thở sâu.
Bạn trên mạng đều dễ quên, thanh danh của cô thối thì cũng không sao cả, nếu là thật sự bị Thẩm Minh giành trước một bước giội bát nước bẩn kia lên, lúc đó mới là kết thúc thật sự.
Cô gọi cho một dãy số.
“Cảnh sát Trần, tôi tìm thấy dao rồi”
____
Ở trên chuôi dao có vân tay của hai người.
Thẩm phu nhân bị bắt trước tiên mà Thẩm Minh, không biết từ lúc nào đã nhận được tin tức, ôm tiền chạy mất.
Bất ngờ cứ một lần lại một lần ào tới, Vân Yên làm một người trong cuộc mà lại chỉ biết được đại khái, thậm chí, ngay cả chuyện bản thân bị oan uổng thành tội phạm giết người, cũng là sau này cô mới biết được.
Cô thông qua casting, lại bắt đầu chuỗi ngày đến nhà cô Lương Chi Hoa học tập, sáng sớm Thẩm Ám đưa cô đi, buổi tối lại đón cô về, lúc anh ở bên cạnh liền không cho cô cơ hội xem điện thoại, hận không thể dùng toàn bộ thời gian để làm chuyện đó đó với cô.
Mà cả Lương Chi Hoa cũng không nhắc tới chuyện này với Vân Yên, theo bà, chuyện Vân Yên giết người căn bản là lời nói vô căn cứ, cũng không biết bọn họ làm sao khơi mào được chủ đề này, thật sự là rảnh quá mà.
Hôm lễ tang ông Thẩm, Thẩm Ám cũng không cho Vân Yên đi.
Lúc đầu biết ông Thẩm qua đời, Vân Yên còn lo lắng cho Thẩm Ám.
Dù sao cũng là ba của anh, nói như thế nào thì anh cũng sẽ đau lòng một chút đi.
Nhưng Thẩm Ám lại không có bộ dạng buồn bã chút nào, Vân Yên nghĩ lại thì thấy cũng đúng, nhiều năm như vậy, ông Thẩm chẳng thèm quan tâm anh, mặc anh bị Thẩm phu nhân đánh chửi ngược đãi, Thẩm Ám làm sao có thể có cảm tình gì với ông ta.
Vì thế cũng không để ý chuyện này nữa.
Chuyện Thẩm phu nhân bị bắt đi, Vân Yên nhìn thấy tivi đưa tin mới biết được.
Sáng sớm, Thẩm Ám đang nướng bánh mì ở trong bếp, Vân Yên nhìn thấy mặt Thẩm phu nhân ở trong TV thì kinh ngạc nhảy dựng lên, ngay sau đó mới nhớ tới chuyện, hình như ông Thẩm ở trong truyện cũng là bị bà ta hại chết.
Nhưng sau đó, cô mới thật sự bị dọa hết hồn rồi.
Thẩm Minh----nam chính trong quyển sách này, vậy mà cũng có tham gia vào? Hơn nữa lại còn đang lẩn trốn?
Nhưng là có hào quang của vai nam chính, hắn ta có thể bị bắt sao?
Vân Yên bỗng dưng thấy lạnh cả người, xỏ dép lê xong liền lạch bạch chạy vào phòng bếp tìm Thẩm Ám, ôm được anh xong mới cảm thấy yên tâm.
Thẩm Ám ngừng một chút: “Làm chuyện gì xấu? Nhìn em bị dọa thành như vậy”
“Không phải em” Vân Yên phản bác: “Là Thẩm Minh”
“À” Thẩm Ám lơ đễnh nói: “Nó làm chuyện xấu thì em sợ cái gì”
“Em……Em sợ……” Vân Yên ậm à ậm ừ một trận, bất an đưa hai mắt nhìn anh: “Hắn sẽ không có tìm tới anh chứ?”
“Yên tâm” Thẩm Ám trở tay vỗ vỗ đầu của cô, trấn an nói: “Chồng của em lợi hại lắm”
Vân Yên nghĩ trong đầu, cho dù có lợi hại hơn nữa thì anh cũng là một nhân vật phản diện, người ta là nam chính nha.
Cô nuốt ngược lời này vào trong, nói: “Hôm nay em đi với anh đi, em có thể bảo vệ anh”
Thẩm Ám ngẩn người, buông đồ trong tay xuống rồi xoay người, hôn lên trán của cô.
"Anh còn ước gì đi đâu cũng có thể mang theo em, nhưng mà em không lên lớp nữa? Cũng không đi diễn nữa? Muốn đổi nghề làm vệ sĩ cho anh?”
Vân Yên liền bắt đầu rối rắm.
Thật lâu sau cô mới nói: “Được rồi” Sau đó vòng tay ôm cổ anh, thật nghiêm túc mà nhìn vào mắt anh, trịnh trọng dặn dò: “Vậy anh phải bảo vệ bản thân thật tốt”
Thẩm Ám bật cười: “Được”
Ăn bữa sáng xong, Thẩm Ám liền đưa Vân Yên đến nhà Lương Chi Hoa.
Thật ra đường rất ngắn, căn bản là không cần anh phải đưa đi.
Nhưng sáng tinh mơ mỗi ngày, Thẩm Ám đều kiên trì đưa cô lại đây, buổi tối lại đón cô về nhà.
Vân Yên sợ phiền anh, đã từ chối vài lần rồi nhưng anh không đồng ý, cô cũng kệ anh luôn.
Dù sao sáng tối mỗi ngày có thể tản bộ, cộ thật ra cũng rất thích, con đường có anh đi cùng cũng trở nên ngắn hơn, trong nháy mát đã đi xong rồi.
Đường hôm nay hình như còn ngắn hơn mọi ngày , đến bên ngoài nhà Lương Chi Hoa rồi, Vân Yên không thể không buông tay Thẩm Ám ra.
Một tay Thẩm Ám đút trong túi, tay còn lại vẫy vẫy với cô: “Đi đi”
Vân Yên gật gật đầu rồi chầm chậm đi tới cửa, cô đưa tay lên rồi lại buông xuống, quay đầu lại xem, Thẩm Ám vẫn đang đứng ở chỗ cũ nhìn cô, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười.
Tuy rằng mỗi ngày đều ở bên nhau, cho dù bây giờ chỉ là tạm thời tách ra, đợi trời tối là có thể gặp lại, nhưng ở giây phút này, Vân Yên bỗng nhiên lại cực kỳ luyến tiếc anh.
Cô chạy tới, giống như một quả pháo nhỏ nhào vào lòng Thẩm Ám, làm cho anh phải lùi về sau vài bước.
“Làm sao?” Thẩm Ám cúi đầu hỏi: “Luyến tiếc anh?”
Vân Yên không gật đầu không lắc đầu, cũng không nói gì, chỉ yên tĩnh ôm anh một hồi, mấy phút sau mới lùi lại.
Giống như một bạn nhỏ phải đi nhà trẻ mà không nỡ ba mẹ, cô nắm tay anh không buông: “Hôm nay anh tới đón em sớm một chút nha”
Thẩm Ám lộ một mặt nhu hòa, thanh âm nhẹ nhàng nói: “Được”
______
Cả một ngày này, Vân Yên đều tinh thần không yên.
Lương Chi Hoa nhìn ra trạng thái cô không tốt nên cho cô thời gian nghỉ ngơi.
Cô nhìn đồng hồ, đã năm giờ rưỡi chiều rồi, muốn hỏi Thẩm Ám đã tan làm chưa, nếu như tăng ca thì có muốn cô về nhà làm cơm tối trước không.
Nhắn tin qua nhưng không nhận được trả lời.
Cô nghĩ chắc là anh đang bận đi, mới thoát khỏi Weixin, mở Weibo.
Các loại tin nhắn như nổ mạnh ập tới, Vân Yên ấn mở ra, liếc đại khái, vậy mà có không ít người chạy tới xin lỗi cô.
Vân Yên ngơ ngẩn, nghĩ thầm mấy người trên Weibo này, thật đúng là mỗi ngày một dạng.
Đang muốn thoát ra ngoài thì lại nhìn thấy được một hot search------Cậu Thẩm lái xe đâm xuống sông.
Máu toàn thân giống như bị đông cứng lại, thật lâu sau Vân Yên mới tìm lại được tri giác của mình.
Đúng rồi, không phải trong tiểu thuyết, Thẩm Ám là bị tai nạn xe chết sao.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...