Nữ Phụ Mạt Thế Từ Chối Đi Chết
“Được, tôi sẽ cố gắng." Bạch Cảnh đồng ý, cô cũng muốn thử xem giọt nước màu xanh kia có lực hấp dẫn với dị thực không.
“Cô về đi, ăn cơm tối xong tôi dẫn cô đi nhận vũ khí." Hàn Kiêu đứng lên, cầm lấy áo khoác, chuẩn bị ra ngoài.
“Được." Bạch Cảnh đi ra cửa, trở về phòng mình.
Khoảnh khắc đóng cửa, thần kinh cô nhanh chóng căng thẳng, trong phòng có thứ khác!
Cây lan biến dị nhanh chóng biến lớn, ngăn cản trước người Bạch Cảnh, đinh một tiếng, Bạch Cảnh cảm giác có thứ gì đụng vào cơ thể cây lan biến dị.
“Tránh ra......!Ta muốn ăn......” Trong đầu vang lên một thanh âm khác, so với thanh âm mềm mại của cây lan biến dị, thanh âm này có vẻ sủng ái hơn rất nhiều.
“Không được......!Là của một mình ta......” Cây lan biến dị khí thế hung hăng trở lại, gắt gao quấn lấy Bạch Cảnh, sợ thứ đó ở bên ngoài sẽ chạm vào Bạch Cảnh.
“Ta......!của ta!” Thanh âm kia có chút tức giận, ngữ điệu trở nên gay gắt.
Đinh đinh không ngừng, hiển nhiên là va chạm với cây lan biến dị liên hồi.
“Ngươi là ai?” Bạch Cảnh không nhìn thấy ảnh hưởng cụ thể, chỉ có thể hỏi trong đầu.
Tiếng va chạm dừng lại, thanh âm sủng ái vang lên ở trong đầu: "Tơ hồng...!Ta là tơ hồng tôn quý...!Ngươi sẽ cho ta ăn cái gì..."
Bạch Cảnh trong lòng kinh ngạc, không nghĩ tới gốc dây tơ hồng kia đã biến dị trong căn cứ, cô vốn tưởng sau khi Hồng Nguyệt xuất hiện mới phát sinh biến dị.
Khó trách lần đầu tiên xuất hiện trong mắt mọi người ở căn cứ nó đã là dị thực cấp sáu.
"Ngươi muốn ăn cái gì, hay là cái này?" Bạch Cảnh ngưng tụ sương mù màu xanh biếc trong tay, hiện tại năng lượng trong cơ thể cô vẫn chưa đủ để ngưng tụ ra một giọt nước.
“Thơm quá, thơm quá......!Muốn ăn......!Ký kết khế ước!” Thanh âm dây leo tơ hồng trở nên kích động, dây leo xanh biếc tinh tế giống như cá mập gặp máu, xuyên qua lại giữa những cành lan biến dị, tốc độ cực nhanh có thể so với đạn.
Cây lan biến dị toàn lực ngăn cản, nhưng vì không thể bao bọc hoàn toàn Bạch Cảnh nên nó bò từ khe hở vào, vươn đến tay Bạch Cảnh, cuộn lên lăn xuống trong màn sương xanh.
“Muốn hạt nước......!Ký kết khế ước......!Nhanh lên!” Dây leo tơ hồng gắt gao quấn trên cổ tay Bạch Cảnh, siết ra một vết máu, không tự chủ bắt đầu hút máu Bạch Cảnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...