Nữ Phụ Mạt Thế Chỉ Muốn Chuyên Tâm Làm Ruộng


Nguyễn Viên Viên cười một lúc rồi không trêu nó nữa, cô sợ động vật nhỏ kích động quá sẽ bị phản ứng căng thẳng, không tốt cho tim.

Lúc đi lấy đồ ngủ, cô liếc nhìn thấy tên nhóc đang cuộn tròn trên ghế lười, cô mới phát hiện ra, Tiểu Hy là một cục bông trắng, ở nhà với cô thì thôi đi, ngay cả khi vào không gian, cô cũng không thấy nó dính chút bụi nào.

Chẳng lẽ nửa đêm tự mình bò dậy đi tắm? Nguyễn Viên Viên lẩm bẩm, ôm quần áo vào phòng tắm.

Cô cố gắng mở nước nhỏ nhất có thể, cũng không dám tắm kỹ, tắm qua loa rồi thở dài nhìn vào gương.

Bao giờ mới có thể dùng được máy bơm nước và máy lọc nước mà cô đã mua trước đây?

Một là cô không biết vận hành những thứ này cũng không bê nổi, hai là cô cũng không dám ra ngoài, ai biết bên ngoài có tang thi hay không.

Nghĩ đến tang thi, Nguyễn Viên Viên rùng mình một cái, vội vàng chạy ra khỏi nhà vệ sinh, nhìn thấy chú cáo nhỏ trong phòng ngủ quay đầu lại mới yên tâm hơn một chút.

Nguyễn Viên Viên tự động viên mình, ngôi nhà này của cô rất kiên cố, xung quanh ít người nên sẽ không có nhiều tang thi, không sợ, không sợ, còn có chú cáo nhỏ ở bên cạnh cô nữa mà!
Hạ Nam lặng lẽ lắng nghe cô lẩm bẩm, dần dần giọng nói nhỏ dần rồi không còn động tĩnh, anh mới nhảy lên giường, từ trên cao nhìn xuống khuôn mặt đang ngủ của cô gái trước mặt.

Lông mày cô cau lại có vẻ rất bất an, trên chóp mũi nhỏ nhắn có một vài giọt mồ hôi nhỏ li ti, hàng mi dài như cánh bướm rung động, khiến người ta thương tiếc.

Anh vỗ nhẹ vào má cô, có lẽ hơi thở trên người chú cáo nhỏ khiến cô cảm thấy quen thuộc, lông mày hơi giãn ra một chút.


Hạ Nam lặng lẽ nhìn cô một lúc, tai hơi động, dường như phát hiện ra điều gì, nhanh chóng biến thành người.


Làn da trắng lạnh của người đàn ông dưới ánh đèn yếu lóa mắt như ngọc, anh hơi nhướng mí mắt, đôi mắt màu nhạt không chút cảm xúc nhìn ra ngoài cửa sổ, trong chớp mắt, thân hình cao ráo đã biến mất.

Nguyễn Viên Viên chép miệng, lật người tiếp tục ngủ ngon lành.

Hạ Nam nhanh chóng tiến về phía mục tiêu, trong tay vẫn nắm chặt tờ bùa mang từ thư phòng ra, ahn tìm một cây cổ thụ cao lớn, nín thở ngồi xổm trên đó, ánh mắt như đuốc quét nhìn xung quanh.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui