Nữ phụ là bình hoa giới giải trí

Lý Phạm đưa mắt nhìn cảnh sát rời đi rồi cứng đờ quay đầu lại...
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cảnh sát thật sự mang Tô Minh Diễm đi sao?
 
Đó chính là Tô Minh Diễm đó! Là em gái của người cầm lái gia tộc Tô thị, Tô Triệu Hòa đó!
 
Đừng nghĩ Tô Minh Diễm yên tĩnh mấy năm nay mà coi thường, bà ta vẫn là đại tiểu thư nổi tiếng đứng đầu hào môn thế gia đó, Tô đại tiểu thư thích nổi tiếng căn bản chính là khách quen của tạp chí lá cải. 
 
Nghe nói mấy năm nay bà ta liên thủ với chồng làm Tô Triệu Hòa thiếu chút nữa mất quyền lực, người phụ nữ này đúng là không phải lợi hại bình thường.
 
Chỉ là thế cờ sau đó đã có sự thay đổi, hai bên tổn thất, chồng tự sát, bà ta cũng mất đi cơ hội hô phong hoán vũ ở Tô thị.
 
Nhưng người ta không chỉ là người phụ nữ mạnh mẽ, chỉ dựa vào thân phận đại tiểu thư nhà họ Tô của bà ta, người nguyện ý lấy bà ta cũng còn một đống. Dù sao cái gọi là làm loạn với anh cả cũng chỉ là mọi người truyền miệng với nhau mà thôi, hơn nữa Tô Minh Diễm đã quen kiêu căng, thỉnh thoảng bà ta cũng sẽ mời người trong giới giải trí về nhà gặp gỡ.
 
Người không nổi tiếng đừng mong với đến được cửa trèo lên người Tô đại tiểu thư. Nghe đồn trong những hoa đán đang nổi tiếng trong giới giải trí hiện tại có không ít người là bạn thân của Tô Minh Diễm đâu...
 
(1) danh xưng chỉ những nữ diễn viên nổi tiếng, ngôi sao đại chúng, có độ quốc dân cao và nổi bật hơn trong mảng điện ảnh, được đánh giá cao về thực lực hoặc độ nổi tiếng
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Mặt khác theo Lý Phạm biết, trong giới giải trí còn có không ít thịt khô hoặt tiểu thịt tươi (2) có quan hệ mập mờ với Tô Minh Diễm...
 
(2) tiểu thịt tươi là từ dùng để chỉ các nam thần, còn trẻ và đang rất hot trong giới trẻ Trung Quốc cũng như quốc tế, thịt khô ngược lại với thịt tươi
 
Mà bây giờ, vị Tô đại tiểu thư này vì làm anh Tô nhà mình kinh hãi mà trực tiếp bị xem là bệnh nhân tâm thần rồi mang đi...
 
Còn nữa, Tô Minh Diễm luôn mồm gọi anh Tô là "Tiểu Ngư"...
 
Anh ta đột nhiên giật mình, hoặc không phải là Tiểu Ngư mà là "Tiểu Dục"?
 
Dù sao ban nãy Tô Minh Diễm cũng tự xưng là cô với anh Tô...
 
Nghĩ đến đây, trái tim nhỏ của Lý Phạm cảm thấy có chút chịu không nổi.
 
Bảo sao với sức ảnh hưởng của cha già nhà mình trong giải trí Tô thị, muốn cho anh ta dẫn người mới có tiềm lực là một chuyện vô cùng dễ dàng, kết quả ông ấy lại bắt anh ta bỏ hết tiểu hoa này nọ trong tay mình đi, sau đó ném cho một củ khoai lang Tô Hằng nóng bỏng tay...
 
Cho dù phát hiện anh Tô có quan hệ với nhà họ Tô nhưng trong lòng Lý Phạm vẫn vô cùng uất ức, anh ta luôn cảm thấy cha già nhà mình quá ích kỉ, mặc kệ ông ấy có thỏa thuận gì với chủ tịch thì cũng không nên dùng con ruột để đổi lấy lợi ích chứ, phải không?
 
Nhưng ai bảo hiện tại cha già nhà anh ta không những là cha già mà còn là phó tổng giám đốc của giải trí Tô thị chứ?
 
Muốn phản kháng, trừ khi anh ta từ chức không làm nữa.
 
Không làm sao được, Lý Phạm đành phải nhắm mắt nhắm mũi mà nhận.
 
Mà bây giờ Lý Phạm lại có cảm giác mình mới phát hiện ra một sự thật khó tin.
 
Người Trung Quốc đều biết cháu trai Tô Minh Diễm chịu thừa nhận chỉ có một người, đó chính là vua màn ảnh đã từng vô cùng nổi tiếng, được vinh danh là thiên tài đóng phim, sự tồn tại của thần, Tô Dục.

 
Nhìn phản ứng của Tô Minh Diễm, "anh Tô" ngốc nghếch hay ngẩn người này nhà mình, tám, chín mươi phần trăm, chính là, Bá Lạc (3) của cha già nhà mình, người thừa kế duy nhất của nhà họ Tô, người từng là vua màn ảnh siêu cấp lớn, Tô Dục!
 
(3) người thời Xuân Thu, nước Tần, giỏi về xem tướng ngựa. Ngày nay dùng để chỉ người giỏi phát hiện, tiến cử, bồi dưỡng và sử dụng nhân tài, "Bá Lạc" không những chỉ cá nhân mà còn có thể dùng để chỉ tập thể
 
Lý Phạm rõ ràng đã bị suy đoán của mình dọa cho ngây người, trên đường đi tinh thần anh ta đều trong trạng thái hơi hoảng hốt.
 
Khó trách cảm giác trước ống kính của anh Tô lại tốt như vậy, năng lực khống chế máy quay lại mạnh như thế.
 
Cảnh quay lúc trước với Trình Ca cũng là vì cô ta bị anh Tô hoàn toàn áp chế nên mới thẹn quá hóa giận mà nhắm vào anh Tô khắp nơi...
 
Lúc đó Lý Phạm còn muốn hỏi vì sao kĩ thuật diễn của anh Tô tốt như thế, còn có quan hệ với nhà họ Tô mà lại bị chôn giấu lâu như vậy.
 
Bây giờ suy nghĩ một chút mới thấy đâu phải là bị chôn giấu đâu, chỉ sợ là do lúc trước người ta vẫn luôn hôn mê thì hơn...
 
Cho nên hóa ra không phải cha già âm thầm đưa cho anh ta một củ khoai lang bỏng tay mà rõ ràng đang đưa cho anh ta cơ hội tốt ngàn năm có một mới đúng.
 
Những ngày gần đây anh ta chắc không làm gì quá đáng với anh Tô nhỉ?
 
Hình như ngoài việc thường xuyên thúc giục, cổ vũ anh Tô nên xây dựng một giấc mơ lớn ra, ví dụ như trở thành vua màn ảnh lợi hại như Tô Dục thì cũng không còn chuyện gì khác...
 
Nhưng sao có thể không chột dạ được chứ?
 
Lúc đang đắm chìm vào cảm giác bi thương thì xe dừng lại, lúc này Lý Phạm mới phát hiện đã đến sân bay.
 
Sau khi đến phòng chờ, anh ta còn muốn tìm một chỗ để ngồi xuống, từ giờ đến sáu giờ cũng phải còn mấy tiếng nữa.
 
Kết quả lại phát hiện Cố Từ và Tô Thiển căn bản không dừng chân, họ vẫn luôn đi về phía trước.
 
Không phải chứ, thật sự ngồi chuyên cơ sao?
 
"Chuyện đó, tôi nói này, Kiều Chúc, không phải, anh Kiều..." Có thể là do người chủ tịch phái đến bên cạnh anh Tô, nhất định là thân tín được tuyển chọn cẩn thận, trước đó Lý Phạm đều mở miệng gọi "Kiều Chúc", lúc này lại sửa lại xưng hô: "Đổi chuyến bay rồi sao?"
 
"Không cần phải đổi, trực tiếp hủy." Kiều Chúc cũng không để ý đến thái độ thay đổi của Lý Phạm, anh ấy kéo hành lí bước đi, đầu cũng không quay lại.
 
"Hủy, hủy? Vậy chúng ta..."
 
"Chúng ta không ngồi cái đó, chúng ta ngồi chuyên cơ... Đã chuẩn bị xong đường bay rồi, lên là có thể đi..."
 
Đang nói chuyện, cuối cùng Kiều Chúc cũng dừng chân, Lý Phạm cứng ngắc ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía phi cơ xinh đẹp ở sân bay phía trước.
 
Lý Phạm từng thấy qua mô hình chiếc máy bay này trên tạp chí, nói là mô hình version VIP mới nhất của nước nào đó mới chế tạo, không gian bên trong rộng rãi, trang trí xa hoa, Lý Phạm đáng thương sau khi nhìn giá còn bất mãn nói, sợ chỉ có những người có tiền đáng chết kia mới có cơ hội ngồi một chút...
 
Không ngờ chỉ trong chớp mắt, anh ta đã biến thành một phần tử trong những kẻ có tiền đáng chết kia...
 
Phi phi phi, chết cái gì mà chết, mình cũng là người muốn ngồi chuyên cơ, đúng là câu chuyện dài của cả đời mà...
 

Mãi cho đến khi giẫm lên cầu thang, tiến vào cabin, Lý Phạm đều có cảm giác như mình đang giẫm lên bông vậy, sao bước đến chỗ nào cũng không có cảm giác chân thực vậy?
 
"Máy bay này, là, là của anh Tô sao?" Lý Phạm nuốt nước bọt.
 
"Ừm." Kiều Chúc gật đầu: "Quà chủ tịch tặng cậu Tô khỏi bệnh..."
 
"Cho nên, anh Tô, ý tôi là, cậu Tô, anh ấy thật ra, thật ra, thật ra, chính là..."
 
Cái tên đó quanh quẩn trên đầu lưỡi nhưng như thế nào cũng không thể nói ra được.
 
Kiều Chúc nhìn Lý Phạm một cái:
 
"Chính anh biết là được."
 
Là người đại diện có quan hệ mật thiết với nghệ sĩ, chuyện phát hiện Tô Hằng là Tô Dục cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
 
Bản thân Lý Phạm được chọn làm người đại diện cũng đã được sàng lọc kĩ lưỡng từ ngàn người, chủ tịch đã nói, nếu Lý Phạm phát hiện ra thì cũng không cần quản anh ta...
 
Nhìn anh Tô mỏng manh đang ghé sát vào cửa sổ máy bay lưu luyến không rời, lã chã chực khóc vẫy tay tạm biệt Tô Thiển đứng bên dưới, Lý Phạm đột nhiên cảm thấy hít thở không thông.
 
Kiều Chúc khẳng định, cuối cùng Lý Phạm cũng có chút cảm giác chân thực.
 
Ôi, đó là Tô Dục đó. Là Tô Dục, người được mệnh danh là thần thoại nổi tiếng khắp giới điện ảnh!
 
Lúc nhỏ Tô Dục còn là thần tượng của anh ta đấy!
 
Kích động đến mức muốn khóc luôn rồi, muốn đi lên xin chữ kí quá làm sao bây giờ...
 
Chứ nói gì đến chuyện bây giờ mình còn là người đại diện cho thần tượng, anh ta kích động đến sắp nổ tung rồi có được không hả!
 
Cái gì mà muộn với không muộn, Trình Ca là cái gì, tất cả đều là cái gì cơ chứ.
 
Nếu như bọn họ biết anh Tô chính là Tô Dục, là Tô đại thần đứng sừng sững khiến người khác cảm thấy không thể chạm đến thì đảm bảo tất cả đều quỳ xuống gọi cha!
 
Mang theo tâm trạng kích động lên máy bay, mấy người Lý Phạm bay đến nơi quay phim.
 
Mãi cho đến khi người đại diện của Trình Ca lạnh mặt như mẹ kế đi tới, Lý Phạm cũng không tức giận chút nào:
 
"Ôi chao, anh Hạo, hôm nay đến sớm thật đấy..."
 
Người đại diện của Trình Ca tên Trình Hạo, thuộc giải trí Hàn Huy. Giải trí Hàn Huy lại là công ty dưới trướng Cố thị.
 
Về phần Trình Hạo, anh ta chẳng những là người đại diện của Trình Ca mà còn là anh ruột của cô ta.
 

Bộ phim này được đầu tư rất lớn, nhà đầu tư chính là Tô thị và Cố thị. Mỗi bên chiếm một nửa.
 
Nói một cách khác, Tô Dục và Trình Ca đều có kim chủ ba ba làm chỗ dựa.
 
Thường ngày Lý Phạm đều biết thân biết phận nghệ sĩ nhà mình có địa vị quá thấp, lại sợ đắc tội đối phương, bình thường Trình Ca tức giận sẽ gây khó khăn với anh Tô nhưng Lý Phạm vẫn rất tôn kính Trình Hạo, luôn luôn cười nói nghe lời, mở miệng một tiếng "anh Hạo", mặc dù hôm nay cách xưng hô vẫn như vậy nhưng rõ ràng dáng vẻ đã ngang hàng ngang vế với Trình Hạo.
 
Trình Hạo lập tức nổi nóng, giơ tay lên dí sát đồng hồ vào mặt Lý Phạm:
 
"Sớm? Mấy giờ rồi mà cậu còn nói sớm? Sao mặt lại dày như vậy chứ? Tiểu Ca nhà chúng tôi bận như thế nào cậu có biết không? Vất vả lắm mới bớt chút thời gian để đến mà mấy người thì hay rồi, bây giờ mới mò đến... Lát nữa Tiểu Ca còn có việc gấp, rất nhanh sẽ rời đi, làm trễ thời gian của Tiểu Ca cậu hay Tô Hằng có bồi thường nổi không?"
 
Anh ta ồn ào như vậy một lúc, vẻ mặt Lý Phạm cũng có chút không kiên nhẫn, đẩy tay Trình Hạo ra:
 
"Anh Hạo anh nói vậy là sao chứ? Không phải đã nói bảy giờ quay sao, hiện tại còn chưa đến sáu rưỡi, anh Tô chúng tôi hóa trang xong vẫn kịp giờ..."
 
Không ngờ Lý Phạm còn dám mạnh miệng, sắc mặt Trình Hạo càng khó coi hơn:
 
"Mặt mũi của các người lớn như thế sao? Các người biết mấy giờ chúng tôi đến không? Năm giờ chúng tôi đã đến rồi. Kết quả bây giờ các người mới đến mà vẫn còn mặt mũi nói như vậy sao? Có phải mấy hôm nay nể mặt mấy người quá rồi không? Đúng là không biết trời cao đất rộng!"
 
"Mặt mũi tôi lớn hay mặt mũi anh lớn?" Lý Phạm cũng phát cáu: "Chúng ta đi tìm đạo diễn phân xử, hôm trước nói năm giờ quay cảnh của anh Tô, kết quả mấy người thì hay rồi, ngang ngược muốn chen một chân vào, nói để Trình Ca quay trước, nói là không thể chậm trễ việc ăn cơm với nhà đầu tư được, cuối cùng anh Tô nhà chúng tôi phải quay đến ba giờ sáng..."
 
"Chuyện như vậy cũng không phải là lần đầu mấy người làm, không ai nói thì mấy người xem đó là chuyện đương nhiên à? Hôm nay nói bảy giờ bắt đầu quay, bây giờ mới mấy giờ chứ, anh cứ hùng hùng hổ hổ như vậy, lời nói lại không sạch sẽ, nghĩ người khác là bùn à? Hay cảm thấy toàn thế giới phải xoay quanh mấy người?"
 
Trình Hạo đã quen với dáng vẻ yếu thế của đối phương.
 
Không ngờ Lý Phạm trước đó vẫn khúm núm, mặt quay về phía anh ta là hạ giọng đột nhiên lại mạnh mẽ như vậy, Trình Hạo cũng có chút ngẩn người. Trong lòng anh ta thầm nghĩ có phải tên này uống nhầm thuốc rồi không, nếu không sao lại dám lớn tiếng với anh ta chứ?
 
Thấy đạo diễn từ nơi khác đi đến, anh ta tự biết bản thân đuối lí, cũng không dám cãi thêm gì nữa, ánh mắt trừng lên nhìn Lý Phạm không có chút ý tốt nào.
 
Lý Phạm...
 
Lý Phạm không chút do dự trừng lại... Bà nó, anh đây là người đại diện của anh Tô, anh Tô nhà anh đây là Tô Dục, Tô Dục!
 
Không thể để anh Tô mất mặt được, mình tuyệt đối không thể làm mất tôn nghiêm của anh Tô, Trình Ca là con bướm gì chứ!
 
Trình Hạo tức đến mức cắn răng.
 
"Tên ngu xuẩn kia, ai cho cậu ta dũng khí cứng đầu với anh như vậy chứ..." Nổi bão không thành công, tự làm bản thân mất mặt, trong lòng Trình Hạo tức không nhẹ. Anh ta tức giận trở về phòng nghỉ của Trình Ca.
 
"Có điều tra được gia thế của Tô Hằng không?" Tâm trạng của Trình Ca cũng vô cùng bực bội.
 
Trình Ca xuất thân từ ngôi sao nhí, trước khi gặp được Tô Hằng, kĩ thuật diễn xuất của cô ta luôn được khen ngợi.
 
Lúc đầu khi nghe nhân vật nam chính là Tô Hằng mới nổi, Trình Ca còn rất không vui.
 
Cô ta nghĩ rằng dựa vào vị trí tiểu hoa đán tuyến một của mình bây giờ thì nhân vật nam chính phải là người có cấp bậc ngang hoặc cao hơn một chút mới tốt.
 
Kết quả lại là người mới Tô Hằng này đóng nam chính. Rõ ràng phía nhà đầu tư muốn mượn danh tiếng của cô ta để nâng Tô Hằng lên.
 
Trong lòng Trình Ca có sự bực tức từ trước nên lúc ấy cô ta đã hạ quyết tâm, chờ lúc quay nhất định sẽ triển khai toàn bộ năng lực của mình, triệt để đè khí thế của người mới Tô Hằng xuống.
 
Người sau lưng Tô Hằng không phải muốn mượn danh tiếng của cô ta để nâng anh ấy lên sao, vậy thì ngay trong lúc quay phim cô ta sẽ dạy cho Tô Hằng một bài học thật tốt, để cho người mới nhỏ bé kia hiểu rõ cô ta không phải là người dễ lợi dụng.
 
Không ngờ mọi chuyện lại hoàn toàn ngược lại, lúc diễn chung với đối phương Trình Ca mới hoảng sợ phát hiện cô ta bị một người mới nổi ép thành bã.
 

Chỉ cần vào vị trí trong máy quay, Tô Hằng có thể nhập vai trong một giây, khí thế mạnh mẽ và cách kiểm soát máy quay hoàn toàn biến Trình Ca thành một người ngu ngốc.
 
Cảnh đầu tiên cũng chưa quay xong, Trình Ca đã bị đạo diễn mắng phát khóc.
 
Thậm chí bởi vì áp lực của Tô Hằng để lại cho cô ta quá lớn nên Trình Ca không thể không yêu cầu đạo diễn tạm thời để cô ta diễn với những người khác trước, còn về phần diễn chung với Tô Hằng thì chuyển ra sau để cô ta tìm cảm giác...
 
Đương nhiên, vì đã chịu uất ức lớn như vậy ở chỗ Tô Hằng, mà Trình Ca cũng không phải người ăn chay nên cô ta đã cố ý ngáng chân và đoạt thời gian diễn của Tô Hằng...
 
Mặc dù cuối cùng cũng hoàn thành tâm nguyện nhưng dù sao đây cũng chỉ là những hành động lặt vặt, Trình Ca càng hi vọng có thể tìm người khác đổi với Tô Hằng.
 
Lúc này thấy anh ruột bị ăn đáng, thậm chí ngay cả người đại diện của đối phương cũng dám lên mặt, trong lòng cô ta càng tức giận hơn...
 
"Em yên tâm, Tiểu Ca, Tô Hằng kia, anh trai nhất định sẽ không để cho anh ta sống dễ chịu..."
 
Trình Hạo nghiến răng nghiến lợi nói. Mấy hôm nay anh ta cũng tìm người hỏi, hình như Tô Hằng kia không có thế lực gì đứng sau, chỉ là một người mới tương đối có năng lực mà thôi.
 
Thấy sắp đến thời gian quay, anh ta ra ngoài gọi thợ trang điểm vào hóa trang cho Trình Ca.
 
Bộ phim mà bọn họ quay có tên là "Quay lại với tình cũ", nói về một câu chuyện tình yêu chia chia hợp hợp khắc cốt ghi tâm.
 
Cảnh quay hiện tại là lần thứ hai nam nữ chính gặp lại nhau, nữ chính không may dội cho nam chính một chậu nước.
 
Lúc Tô Dục mặc áo sơ mi trắng, quần jean kết hợp với giày cứng xuất hiện trong ống kính, Trình Ca thường thấy nhiều mỹ nam cũng không thể không thừa nhận, gương mặt của nhân vật nam chính này đúng là đẹp trai ba trăm sáu mươi độ không chút góc chết.
 
Nhất là lúc đôi mặt đào hoa trong suốt không một hạt bụi nhìn qua, đúng là sông băng cũng tan, mặt trời tháng ba rực rỡ chiếu xuống...
 
Một giây sau, nữ chính Trình Ca nhô đầu ra, một chậu nước theo đó mà dội xuống. 
 
Tô Dục bị dội nước ướt người bỗng nhiên ngẩng đầu, rõ ràng chỉ là một động tác hất tóc thôi mà Tô Dục lại vẫn đẹp trai đến nghiêng trời.
 
Mái tóc đen ướt đẫm nhỏ nước càng làm nổi bật lên đôi mắt trong suốt kia, cần cổ thon dài, góc nghiêng hoàn mỹ không chút tì vết...
 
Chỉ cần chạm phải đôi mắt này đều cảm thấy trong lòng tê dại như vừa bị điện giật...
 
"Tốt!" Đạo diễn hưng phấn mạnh mẽ vỗ tay.
 
Giải trí Tô thị đào được bảo bối này ở đâu vậy?
 
Chỉ dựa vào hóa trang và kĩ thuật diễn của Tô Hằng, bộ phim này chắc chắn sẽ hot.
 
Về phần tác giả gốc kiêm nhà sản xuất vì không yên lòng với diễn viên được chọn mà cố ý chạy đến đây, mặc dù đã không phải là lần đầu bị nam chính làm cho kinh diễm nhưng bây giờ vẫn không nhịn được mà ôm mặt.
 
Ôi, cục cưng Hằng cũng quá đẹp trai rồi đấy? Tâm trạng thiếu nữ của người mẹ già này cũng không kìm được mà rộn ràng theo rồi...
 
Ngược lại Kiều Chúc từ đầu đến cuối đều chú ý đến diễn biến quay phim phát hiện có chỗ không đúng.
 
Sao ánh đèn vừa chiếu đến thì quần áo của cậu Tô lại có chút đồ vật sáng lấp lánh vậy?
 
Đúng lúc Tô Dục cần quay cảnh tiếp theo, cần thay quần áo, Kiều Chúc nhanh chóng tự mình đi theo. Anh ấy đưa tay sờ một cái, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.
 
Rõ ràng trước đó đã dặn dò tổ đạo cụ chuẩn bị nước ấm, nhưng trên quần áo của cậu Tô lại là khí lạnh dọa người.
 
Nói một cách khác, đây đâu phải là nước ấm đâu, nước vừa dội lên người cậu Tô rõ ràng là nước đá.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận