Nữ Phụ Khuynh Thành - Hạ Vi Vũ
Hôm nay bầu trời sao lại u ám thế chứ. Một ngày thi vất vả cuối cùng cũng đã xong. Hàng cây xanh sừng sững rợp bóng mát dưới sân khiến cô khó lòng từ chối
Tìm một chỗ nhiều bóng cây nhất để nghỉ ngơi một lúc. Tâm trạng cũng được cải thiện kha khá
Ngồi như thế này bỗng nhiên Lam Y lại thấy nhớ tiểu Thanh. Thầm nghĩ chắc giờ này cô bé đang học ở trường
Sáng hôm nay, sau khi chạy bộ về tiểu Thanh đã gọi. Mè nheo với cô cả một buổi, nói muốn đến đây. Phải mất khá nhiều thời gian để dụ dỗ con bé đi học. Lam Y hoàn toàn bị tính cách dễ thương này đốn ngã, tâm trạng rối bời hôm qua nhờ cuộc nói chuyện này cũng trở nên tốt lên
Tiểu Thanh là một cô bé bướng bỉnh, tinh nghịch nhưng lại quan tâm người khác rất nhiều. Nếu một ngày nào đó ông trời muốn lấy lại mạng sống này của cô thì tiểu Thanh phải làm sao đây
Cuộc sống của cô thật mỏng manh, tưởng như một cánh hoa nhỏ bé đang ra sức chống chọi với cơn bão. Giống như đang đứng giữa ranh giới sống còn vậy. Mỗi ngày trôi qua Lam Y đều lo sợ. Không phải sợ hãi cái chết mà là lo lắng cho tiểu Thanh
Cô bé thật sự là một món quà quý giá nhất đối với Lam Y từ sau khi người phụ nữ quan trọng nhất cuộc đời cô vĩnh viễn ra đi.
Bỏ lại đây sự đơn độc bủa vây, khát vọng một lần nữa được cảm nhận thứ tình cảm ấm áp ấy nhưng lại sợ hãi vụt mất. Từ khi nào cô lại trở nên lo sợ nhiều như thế chứ. Trước đây dù có trải qua nhiều thăng trầm nhưng vẫn dửng dưng trước nó.
Nhưng có lẽ bây giờ cô tìm lại được một chỗ dựa mới hoặc cũng chính là động lực to lớn đối với nàng. Buộc Lam Y phải bước tiếp dù biết những ngày tháng sắp tới không hề yên ổn tí nào
Lam Y đã lên kế hoạch sẵn cho tiểu Thanh sang nước ngoài cùng chị Bối. Còn mình sẽ ở lại đây cho đến khi hoàn thành mục đích cuối cùng. Sau khi kế hoạch kết thúc nếu may mắn cô sẽ được sống tiếp hoặc biến mất, nhưng thôi cứ lo việc hiện tại đã. Tương lai thì tùy cơ ứng biến
_______
Lam Y ngồi một mình trong phòng, tay phải thoăn thoắt gõ trên bàn phím. Tay còn lại không ngừng lật từng sấp tài liệu
Thông tin trước màn hình đều bị một thứ gì đó làm nhiễu sóng. Sau đó lại trực tiếp khoá lại, làm bất kỳ cách gì cũng không thể mã hóa
_Chết tiệt_ Lam Y không kiềm chế được nỗi tức giận mà chửi rủa một câu
Bực chết mất, làm bất cứ cách nào cũng không thể mở được. Còn cái tên cô hẹn gặp mặt thì lại không thấy chút động tĩnh gì. Không lẽ hắn đổi ý không muốn giúp nữa
Tiếng chuông điện thoại vang lên, trên màn hình là một dãy số lạ. Lam Y không định nhất máy, nhưng có thứ gì đó thôi thúc nàng
_Cô là người đã hẹn gặp tôi đúng chứ?
Đầu dây bên kia văng vẳng giọng nói của một người đàn ông. Giọng trầm ấm nhưng không có gì gọi là thân thiện.
_Là tôi_Lam Y cũng chẳng thua kém đáp lại với giọng điệu y như hắn
_Nếu vậy tôi sẽ gửi địa chỉ cho cô. Nhớ đem đủ tiền mặt, không nhận chuyển khoản_
Cái giọng điệu đáng ghét này quả thật khiến người ta phát tiết ngay lần đầu gặp mặt. Nhưng đối với cô thì không, Lam Y thấy cũng bình thường dù sao chỉ hợp tác tạm thời không phải lâu dài
Bước ra ngoài thì cũng là vừa vặn 8 giờ tối, buổi đêm ở đây có chút lạnh, nhưng vẫn có thể chịu được. Thành phố tập nập người qua lại, các tòa nhà cao chọc trời đứng sừng sững giữa trung tâm thành phố.
Khung cảnh quá nên thơ khiến cho Lam Y từ bỏ việc ngồi yên vị trên chiếc taxi nhàm chán mà quyết định đi bộ. Dù sao thì từ đây đến điểm hẹn chỉ mất 10 phút, lại vừa đến đúng giờ nên không sợ trễ
Cây bạch quả to lớn nổi bật giữa đường phố với màu vàng rực, người qua lại nơi đây không thể kiềm hãm lại vẻ đẹp tự nhiên của nó mà dừng lại. Những chiếc lá vàng ươm chậm rãi rơi nhẹ xuống đất.
Lam Y ngắm nhìn một lúc rồi cũng quay người bước đi vì nhìn thấy khá nhiều người đến. Địa điểm hắn chọn là một quán game khá lớn. Ở đây có nhiều người như vậy bàn chuyện không sao chứ
_À cho hỏi chị có phải tên Ngụy Lam Y không ạ_
Lam Y gật đầu thay cho lời nói, thì ra là đã sắp xếp sẵn cứ tưởng phải nói chuyện giữa một rừng người như thế thì không hay cho lắm. Tai mắt của Trần gia không thể xem thường
Đi sâu vào bên trong, trước mắt cô có khoảng 2 đến 3 phòng. Dừng lại trước một căn phòng gần cuối
_Chị cứ vào bên trong. Em xin phép_
Người phục vụ lúc nãy dần khuất bóng ngoài hành lang. Không gian bên trong cũng thật yên tĩnh.
_Cô đến rồi à _
Lam Y gật đầu rồi ngồi xuống đối diện hắn. Cậu ta có mái tóc nâu đen đôi mắt xanh ruby rực sáng trong bóng tối. Người con trai này mang một vẻ đẹp ma mị khó diễn tả thành lời
Căn phòng được hắn bật sáng đèn, chắc lúc cô tới đây hắn đang nghỉ ngơi. Dù sao thì cũng phải bàn chuyện nhanh chóng một chút, Lam Y định sẽ về sớm hơn dự kiến để mua bánh kem cho tiểu Thanh. Còn một lý do nữa chính là cô nhớ con bé rồi
_Tôi hiện tại khá mệt, cô muốn tôi tìm kiếm thứ gì ?_
Lam Y nghe như hắn đang phê bình cô vậy. Đồng ý là cô đã phá giờ nghỉ ngơi của hắn nhưng không phải hắn ta là người lựa chọn thời gian sao. Đúng là tên khó hiểu, nhưng thôi Lam Y còn chuyện quan trọng hơn
_Vụ tại nạn xe hơi, chính xác hơn là con đường lớn Chương Nhuệ trực thuộc thành phố H_
Tại nạn mà ba nguyên chủ gặp phải chính là ở thành phố H này. Ẩn khuất của tai nạn năm đó không được giải quyết, sau đó họ kết luận chính là do lái xe quá tốc độ dẫn đến việc xe lao xuống vực. Vụ tại nạn đó chính là ngoài ý muốn không có bất kỳ nguyên nhân nào khác
Phía cảnh sát đang cố tình che dấu điều gì đó, họ như bị ai đó điều khiển, lo sợ và hoảng hốt khi nhà báo nhắc đến nó
Một lũ sâu bọ phục vụ cho quyền lực, đừng tưởng cô là bù nhìn. Họ bị ai lợi dụng cô còn không biết sao chỉ là ngoài lũ người đó còn có thêm một thế lực ẩn dấu khác. Hoàn toàn đẩy Lam Y vào thế bí
_______
Vũ quay trở lại rồi đây! các bạn thông cảm nhé. Vì gặp ít trục trặc đã để các bạn chờ lâu❤️❤️❤️❤️
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...