Nữ Phụ Khuynh Thành - Hạ Vi Vũ
Hôm nay là cuối tuần nên cũng không bận lắm. Chỉ là cô phải đến quán cà phê để làm thêm mà thôi
Cô và Thanh Thanh cũng đã sống với nhau được một tuần rồi. Cô bé dần thích nghi được với cuộc sống hiện tại và cũng đã được đi học
Lúc mới vào nhận lớp Thanh Thanh còn rất e dè và nhút nhát. Nhưng sau một tuần thì trở nên hoạt bát và hòa đồng hơn.
______
6h30 sáng
Nhẹ nhàng rời giường để tránh làm Thanh Thanh thức giấc.
Lúc khám sức khỏe cho Thanh Thanh vì cô thấy cô bé có chút xanh xao. Bác sĩ nói cô bé bị mất ngủ trầm trọng nên dẫn đến sức khỏe bị giảm sút
Sau một tuần điều trị Thanh Thanh dần lấy lại được giấc ngủ của mình và cô cũng bớt lo lắng được phần nào
Không để báo thức làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của Thanh Thanh nên cô đã tập dậy sớm.
Chuẩn bị xong hết tất cả cũng gần đến giờ
" Tiểu Thanh dậy ăn sáng đi nào "
" Vâng " giọng có chút ngáy ngủ
" Hôm nay em có lớp học vẽ đúng không ? "
Cô bé vừa ăn vừa trả lời
" Vâng "
" Xíu chị sẽ chở em đi, chiều chị có việc nên chị Bối đi đón em "
Cô hôm nay mặc khá đơn giản, chủ yếu là dễ hoạt động.
" Nhanh lên chị " tiểu Thanh hối hả lôi cô ra xe
Tiền tiết kiệm của cô hiện giờ còn khá ít ỏi. Lý do là trường học của Thanh Thanh khá xa mà cô bé còn khá nhỏ nên không thể tự đi được. Cô đành phải lấy tiền tiết kiệm của mình để mua xe
______
Quán cà phê Lạc Lạc
" Em tới rồi à, tiểu Thanh đâu??? "
" Chiều chị đến chỗ học vẽ đón con bé giúp em nhé "
Từ khi Thanh Thanh xuất hiện thì cô cũng dần trở nên hòa nhã hơn. Khuôn mặt có chút tươi tắn hẳn lên
" Được em vào làm đi "
Cuối cùng cũng được nghỉ 10 phút đang dọn dẹp thì tiếng tin nhắn điện thoại cô vang lên
' Chiều 5 giờ gặp anh ở công viên nhé '
Cô khá bất ngờ nhưng vẫn đáp lại
' Được '
Đang chăm chú làm việc thì lại xuất hiện thêm người làm phiền
" Ồ ai đây không phải hoa khôi trường ta sao "
Thật phiền phức họ không thấy mình bất lịch sự sao. Quán cà phê sách này cũng giống như thư viện vậy, buộc phải giữ yên tĩnh
" Xin quý khách nhỏ tiếng một chút "
" Tại sao tôi phải nhỏ tiếng " cô ta chính là bạn gái tin đồn của Bạch Ngôn tên Triệu Hoa Hoa
Cô không muốn đôi co với hạng người này, nên chỉ lịch sự lên tiếng theo đúng tác phong làm việc của cô mà thôi
" Xin quý khách đọc thật kỹ quy định của quán "
" Con hồ ly như cô mà cũng có tư cách nhắc nhở người khác tuân thủ nội quy sao "
Người trong quán bắt đầu xôn xao
" Vậy xin cô hãy cho tôi biết mình đã phạm lỗi gì " cô cười lạnh
Đối với loại người này thì buộc cô phải bắt cô ta tự tháo lớp mặt nạ của mình
" Cô quyến rũ Ngôn của tôi, trong trường ai mà chả biết "
" Vậy xin hỏi tôi đã hôn anh ta chưa, đã nắm tay anh ta chưa "
" Nhưng có chuyện tôi rất muốn nói với cô đó. Tôi chỉ là vô tình đi ngang qua và nhìn thấy cô đang hôn anh ta. Cô đã hôn anh ta những 2 cái "
Cơn tức giận lên tới đỉnh điểm, đúng là miệng nhanh hơn não
" Nói dối tôi chỉ hôn anh ấy 1 cái mà thôi "
* Đúng là ngu ngốc * cô đắt ý nhìn ả
Cảm thấy có chút bất ổn ả ta đã phát hiện ra mình bị cô gài bẫy, nhưng đã quá trễ
" Cô được lắm "
Một lúc sau, Bạch Ngôn bước vào quán theo sau đó là Vũ Nghi. Cô ấy vừa nhìn thấy Lam Y thì không khỏi vui mừng
" Y Y tớ nhớ cậu quá đi mất "
" Chuyện gì mà cậu lại chạy tới đây tìm mình vậy ??"
Cô nàng thở dài khuôn mặt ngán ngẫm nói
" Trường đã bắt đầu lại kế hoạch mở ký túc xá rồi. Tất cả đều phải dọn về trường "
Căng thẳng rồi đây, Thanh Thanh còn phải đi học nữa làm sao đây
" Trường có cho thêm người thân vào ở cùng mình không tiểu Vũ "
" Nếu vậy chỉ có ký túc xá đặt biệt
thôi "
" Tớ còn muốn ở cùng ba mẹ cơ mà. À đúng rồi chiều thứ 2 tuần sau cậu phải đến thành phố H thi đúng không"
Chỉ cần cô thi được hạng nhất thì có thể đề cập vấn đề này với thầy hiệu trưởng một cách dễ dàng rồi
" Đúng vậy "
" Cậu đi mấy ngày vậy "
" 2 ngày 1 đêm "
Bạch Ngôn im lặng nãy giờ mới lên tiếng
" Tài liệu ôn thi anh đã soạn cho em rồi này, cố gắng thì thật tốt. "
" Cảm ơn "
" Nếu em đi thì cứ để tiểu Thanh ở lại đây đi. Anh sẽ chăm sóc hộ em "
Cô gật nhẹ đầu tỏ ý cảm ơn, anh cười ôn nhu nhìn cô làm việc
Tiểu Vũ nhìn thấy cảnh này thì vội lại nói nhỏ với cô
" Cậu có thấy gì khác lạ của học trưởng không ?? "
" Không "
" Thật bó tay với cậu "
Nếu so sánh chỉ số thông minh thì không ai bằng cô cả. Nhưng nếu liên quan đến tình yêu thì cô lại chả biết gì
Thời gian cứ như vậy trôi qua ai cũng có thể nhận ra rằng trong tim mỗi người đều đã có chỗ dành cho nhau.
Nhưng tiếc chỉ có 1 người, con tim ấy đã có quá nhiều vết thương, nên chẳng có cảm giác gì cả
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...