Nữ Phụ Khuynh Thành - Hạ Vi Vũ
Đang làm việc thì Bạch Ngôn bước vào. Cô vẫn đang cặm cụi pha chế
" Tiểu Y em quen với Tịch Vũ à??? "
Cô ngừng lại động tác nhưng đầu vẫn không ngẩn lên
" Đừng hỏi tôi gì cả " cô lạnh nhạt nói rồi tiếp tục làm việc
Anh thấy được sự bất thường ở cô nên chỉ đứng quan sát cô làm việc.
Một lúc sau, chị Bối đi lại quầy nói
" Em không đi học à, sắp tới giờ rồi "
Cô lúc này mới giật mình nhìn lên đồng hồ
" Em đi học " cô tháo tạp dề ra rồi sách cặp đi luôn
Thấy cô đã đi chị Bối mới quay sang Bạch Ngôn
" Tiểu Y hôm nay rất lạ, thường ngày con bé luôn canh đúng thời gian đi học vậy mà xém chút nữa là quên luôn rồi "
Anh cũng có để ý chi tiết đó nhưng vẫn không chắc chắn lắm
" Chắc hôm nay là kiểm tra tổng hợp nên em ấy hơi căng thẳng "
" Chị quên nói với em một chuyện "
Anh hỏi
" Chuyện gì vậy chị?? "
Chị Bối có chút căng thẳng trả lời
" Bà ta hôm nay đến tiệm để tìm em"
Anh nở nụ cười lạnh
" Ha quay về rồi sao định đem chiếc ghế kế thừa cho con trai bà ta đây mà. Đúng là ngu ngốc "
Anh chính là người thừa kế tập đoàn họ Bạch hùng mạnh. Ba anh biết trước kế hoạch của người vợ lẽ này nên trước khi mất đã giao toàn bộ tài sản cho anh. Con trai bà ta là một kẻ vô dụng, ăn chơi trác táng nên đã bị ông nội anh đuổi ra ngoài sống
______
Tại trường lúc này ai nấy cũng đang rất căng thẳng nhất là học sinh khối A. Để kiểm tra tổng hợp của khối A phải nói là cực kỳ khó nhằn
Cô cực nhọc đi vào trường mới nhớ ra là mình chưa ôn bài
" Đi lên thư viện ôn vậy "
Cô bước vào, không gian yên tĩnh làm cô rất thích
" Cho chị xem thẻ "
Cô đưa tấm thẻ ra
Bước vào chiếc bàn nhỏ ngay cửa sổ ngồi xuống.
* Hôm qua mình ôn môn anh rồi còn toán thôi *
Cô bắt tay vào làm việc của mình
Khoảng nửa tiếng sau
Đang yên tĩnh thì thư viện bỗng nhiên có vài tiếng xì xầm. Hóa ra là có một nam sinh năm ba đang cầm bó hoa bước đến chỗ cô
" Lam học đồng anh thích em " anh ta ngại ngùng nói
" Cái thằng chết tiệt này tránh xa em ấy ra "
Anh ta bỗng nhiên rùng mình
Cô lúc này mới quay ngẩng đầu lên khiến anh ta đỏ mặt
" Tôi không thích anh " cô lạnh nhạt đáp trả
" Nhưng anh thích em là thật lòng, tuy anh không giàu, không giỏi nhưng anh có đủ khả năng chăm sóc cho em"
Cô chậm rãi cất đồ vào balô
" Đừng để tôi nói lại lần hai " cô bước ra khỏi thư viện
" Anh ta nghĩ mình là ai mà dám mơ tưởng tới nữ thần chứ, đúng là gan thiệt "
" Đừng cản tôi để tôi cho cậu ta một trận "
Người quản thư viện thấy ồn nên gằn giọng
" Các cô các cậu còn ồn ào thì ra khỏi đây "
Ai nấy đều im thin thít trả lại không gian yên tĩnh vốn có của nó. Nhưng đâu đó trong thư viện một người mang tâm trạng vui vẻ nhưng lại tỏ ra lạnh lùng, không ai khác là Tịch Vũ
* Em có lẽ ngày càng khác rồi cứ như cây hoa hồng vậy tuy nó rất đẹp nhưng lại có gai. Em đang cố bảo vệ mình bằng những cái gai nhọn ấy sao*
Biết bao nhiêu câu khỏi đặt ra kể từ khi anh gặp lại cô. Cô không tỏ ra nổi bật nhưng lại thu hút rất nhiều người
Nhưng anh để ý mỗi lần có người chú ý đến thì cô lại càng thu mình lại
" Thật khó có thể đoán em đang nghĩ gì "
Về phía cô sau khi ra khỏi thư viện thì gặp phải nữ chủ
" Đây chẳng phải là nữ thần của trường sao thật là vinh dự "
Cô vốn không có tâm trạng để gây hấn với cô ta mà dù có tâm trạng hay không thì cô cũng không quan tâm. Cô đi lướt qua người ả
Ả ta bắt đầu lộ rõ bản chất của mình lên tiếng đe doạ cô
" Mau tránh xa các nam thần của tôi ra nếu không đừng trách tôi "
Cô lạnh nhạt nói không chút sợ hãi
" Cô không muốn ở lại lớp A thì cứ đứng đấy mà nói chuyện tôi không quan tâm " cô bước đi
Ả ta không biết cô đang nói gì vẫn cứ đứng đó chờ tới khi tiếng chuông reo lên. Trường này có quy định ai vô sau tiếng chuông thì sẽ không có tư cách làm kiểm tra hoặc thi
Ngay tại phòng 17 ai nấy đều căng thẳng vì bài kiểm tra chỉ có riêng cô vẫn đang nghe nhạc và ngắm cảnh. Tất cả các bài tập ở lớp A đều là dạng nâng cao nhưng cũng khá dễ đối với cô
" Chào các em hôm nay là ngày kiểm tra tổng hợp."
" Luật thi chắc các em đã nắm rõ, nhưng tôi xin nhắc lại điều quan trọng. Những ai có tài liệu thì mau chóng ra ngoài vứt, trường đã bố trí khoảng 5 chiếc camera để quan sát "
Tất cả có chút lo lắng
" Ai vi phạm lập tức bị đuổi học và trong học bạ các em sẽ có một dấu đen đồng nghĩa với việc các em sẽ không được bất kỳ trường nào thu nhận cả "
" Vâng "
Tiếng chuông reo lên
" Được rồi phát đề "
Hiện giờ trong phòng chỉ nghe tiếng đồng hồ chạy và tiếng viết ma sát với giấy. Thật yên tĩnh
" Thật lạ bài này vốn không phải là của khối 10 " một học sinh nữ nói
Đồng loạt mọi người đều phản ứng
" Đúng vậy "
Nghe lớp nói vậy giám thị gác phòng mới lên tiếng
" Các em không xem thông báo ở bảng tin à, kiểm tra tổng hợp là kiểm tra IQ bài kiểm tra sẽ bảo gồm bài của 3 khối 10, 11, 12 "
Vừa nghe qua ai nấy đều xanh mặt lo lắng
" Và đặc biệt thứ hạng lần này sẽ không xét theo từng khối một. Có nghĩa là ai đạt điểm tuyệt đối sẽ đứng nhất toàn trường "
Cô cũng khá bất ngờ, nhưng không sao những bài này cô đã ôn trước rồi.
" Không thắc mắc gì nữa thì lo tập trung đi "
Khoảng 30 phút sau cô kiểm tra lại bài, cô đứng dậy sách cặp và đem bài lên nộp
" Em xong rồi sao?? "
Cô gật đầu
" Về đi "
Cô bước ra ngoài với sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người
Tuyết vẫn không ngừng rơi, cô đứng ngay cổng ngước mặt lên trời. Đưa tay hứng lấy những hạt tuyết
" Mình cũng giống như nó vậy sẽ tan biến khi nắng lên "
Không biết có phải do cảm giác hay không mà tất thảy 7 người
Bạch Ngôn, Tịch Vũ, Nhạc Thần, Kỳ Phong, Sở Hiên, Diệp Tử, Mộc Thời đều bất giác nhìn ra phía cổng
Bảy người họ đều có chung suy nghĩ
* Nhìn cô ấy thật cô độc mình nên làm gì đây *
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...