Nữ Phụ Khuynh Thành - Hạ Vi Vũ
Cô dần dần mở mắt
Đôi mắt vẫn ẩn chứa sự u buồn không dứt. Khung cảnh hiện giờ không phải là thiên đàng cũng chẳng phải địa ngục, mà là một mảng tối bao bọc quanh cô
Cô suy nghĩ:" Chẳng phải mình chết rồi sao đây là đâu??"
Đang cố gắng tìm ra câu trả lời thì một giọng nói vang lên, giọng nói trầm ấm của một cô gái
" Xin hãy giúp tôi"
Cô thắc mắc giọng nói này từ đâu ra
"Cô là ai????"
Bỗng đâu đó xuất hiện một luồng ánh sáng mờ ảo cô từ từ tiến lại gần nó. Một cô gái xinh đẹp xuất hiện cô ấy mặc một bộ váy trắng tóc màu bạch kim giống cô
Cô hỏi:" Cô là ai và tại sao tôi lại ở đây??"
" Tôi là một nhân vật phụ trong một cuốn truyện tiểu thuyết "
Cô nói:" nhân vật phụ"
"Đúng vậy" nói tới đây cô gái ấy trông rất u buồn đôi mắt bao bọc một màn sương mỏng
" Vậy tại sao tôi lại ở đây?? "
Cô gái ấy khẽ nói:" Cô đã chết rồi và đây là không gian tôi tạo ra để nhờ cô giúp đỡ "
Cô nghi hoặc:" Tại sao lại là tôi mà không phải người khác?? "
" Vì cô rất giống tôi " cô gái lạnh giọng nói
Nói tới đây cô mới để ý thật sự là cô và cô gái đang đứng trước mặt mình rất giống nhau từ tính cách cho đến ngoại hình.
Đang quan sát thì cô gái lên tiếng:" Làm ơn hãy giúp tôi... xin cô " nước mắt của cô gái rơi xuống tay cô
Cô trả lời:" Được tôi sẽ giúp cô nhưng cô muốn tôi giúp gì?? "
" Chỉ cần cô thay tôi sống tiếp quãng đời còn lại thôi "
Cô nói:" Vậy cô hãy cho tôi ký ức của cô "
" Được! khi linh hồn cô nhập vào thân xác của tôi, mọi ký ức cũng như cốt truyện sẽ được gửi tới cô "
Cô gái ấy mỉm cười thật tươi:" Tạm biệt! xin hãy sống tiếp quãng đời còn lại của tôi" và sau đó tan biến
Tiếp sau đó là một luồng ánh sáng xuất hiện bao bọc lấy
Cô dần mất đi ý thức và chìm vào luồng ánh sáng ấy
__________
Tại bệnh viện A thành phố S
Một trường hợp hy hữu đã xảy ra.
" Bác sĩ.. bác sĩ bệnh nhân đang rất nguy kịch tim của cô ấy đang dần yếu đi "
Vị bác sĩ đó lên tiếng quát:" Sử dụng máy kích tim mau lên "
" Tăng lên 200 đi "
" Vâng "
Sau 5 tiếng tất cả các bác sĩ đã thấm mệt nhưng kết quả chỉ là con số không
Vị bác sĩ trung niên ấy vừa bước ra ngoài thì có một cặp vợ chồng chạy đến
Người đàn ông đó lên tiếng hỏi:" Con gái tôi sao rồi bác sĩ "
" Xin lỗi chúng tôi đã cố gắng hết sức tim của bệnh nhân đã ngừng đập "
Người phụ nữ kế bên vừa nghe xong thì khóc nức nở. Một chị y tá chạy ra ngoài nói
" Tim bệnh nhân đã đập trở lại rồi bác sĩ "
Vị bác sĩ ấy kinh ngạc nói:" Sao..sao có thể mau đi gọi trưởng khoa nhanh
lên "
Cặp vợ chồng khi nghe được tin này thì vội chạy lại nói với vị bác sĩ kia:" bác sĩ làm ơn hãy cứu lấy con tôi làm ơn "
" Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức "
Một lúc sau thì vị trưởng khoa tới hỏi sơ qua tình hình rồi trực tiếp vào phòng phẫu thuật
Lại 5 tiếng nữa trôi qua, hiện giờ tất cả các bác sĩ đều ngạc nhiên vì chỉ vài tiếng trước nhịp tim của bệnh nhân này còn rất yếu và có dấu hiệu là ngừng đập. Nhưng sau vài phút tim của bệnh nhân lại đập bình thường và người đó không ai khác chính là cô
Cô được chuyển vào phòng chăm sóc đặc biệt để theo dõi tình hình. Ba mẹ cô thì cảm ơn rối rít các bác sĩ ở đây
Sau nửa tiếng
Cô tỉnh dậy đôi mắt cô vẫn vậy vẫn u buồn và lạnh lẽo khẽ nhìn xung quanh
Cô khó chịu nhăn mặt:" Bệnh viện, đáng ghét "
Đang ngồi nhìn ra phía cửa sổ thì cánh cửa mở ra bước vào là cặp vợ chồng trung niên. Cô biết họ, họ chính là ba mẹ nuôi của chủ thể
" Y nhi con sao rồi con có đau chỗ nào không?? " Mẹ cô hỏi
" Vâng con ổn " cô lãnh đạm nói
Nói chuyện một lúc thì hai người trở về để cô nghỉ ngơi. Cô nằm xuống rồi từ từ suy nghĩ lại. Trong ký ức có để cập đến
Chủ thể là con nuôi của nhà họ Trần nhưng lại nhất định không đổi họ
Cô vẫn giữ lấy họ Ngụy của mình mẹ cô từng là giúp việc cho Trần gia nên họ cũng rất yêu quý cô
Ba mẹ nuôi thì rất thích con gái, nhưng mẹ nuôi cô thì chỉ sinh được một người con trai duy nhất thì không thể sinh con nữa. Nên đã nhận cô làm con nuôi và lập hôn ước với nhà họ Cố cũng chính là một trong những nam chủ trong bộ truyện này.
Cô thở dài:" Haizzz phải hủy bỏ cái hôn ước vớ vẩn này thôi "
Không suy nghĩ nhiều cô vội nhắm mắt lại và chìm vào giấc ngủ
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...