Nữ phụ không trộn lẫn

Chương 336: Nữ hoàng sàn diễn thời trang (7)
 
Alston nhìn chằm chằm vào Lâm Đạm một lúc, chắc chắn nói: “Cô lại cao lên.”

“Đúng, tôi cao thêm 4cm, bây giờ là 1m82.” Lâm Đạm gật đầu nói, đoạn thời gian gần đâu cô vẫn luôn dùng thuốc xúc tiến thuốc kích thích bài tiết, nhưng dù là như vậy, đứng trước mặt Alston, cô vẫn thấp hơn ông ta nửa cái đầu.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Ừ, đây là tiêu chuẩn chiều cao của người mẫu.” Alston quét mắt nhìn cô một cái, lại nói tiếp: “Eo cũng nhỏ hơn hai tấc, hông và ngực không thay đổi, đường vân eo cũng đã hiện ra, rất không tồi.”
 
Lâm Đạm biểu thị kính nể từ đáy lòng với năng lực dùng mắt đo lường số đo ba vòng của Alston, nhưng cô chỉ khẽ mỉm cười, không nói cái gì.
 
Alston cũng không cần cô trả lời, cầm điều khiển từ xa bắt đầu đổi video, cũng từ từ nói: “Hai tuần sau, buổi trình diễn thời trang của A.C diễn ra ở Milan, để tôi xem kết quả huấn luyện của cô.”
 
Lâm Đạm thấy anh ta tìm đến tìm đi trong các loại video, hoàn toàn không có chút, manh mối nào, không khỏi nhận lấy điều khiển, chuẩn xác mà mở một các trong đó, “Tôi nghĩ anh muốn tìm cái này.” Lời cô còn chưa dứt, trong TV liền truyền đến tiếng nhạc nền nhè nhẹ, một gương mặt phương Đông xuất hiện trên màn ảnh, ngũ quan có đến năm sáu phần tương tự Lâm Đạm, đều là mắt phượng, sống mũi cao, mặt trái xoan, nhưng đuôi mắt cô ta không cong lên giống Lâm Đạm, mà là hơi cong xuống dưới, có vẻ rất thanh thuần vô tội, chiều cao cũng lùn hơn Lâm Đạm mấy centimet, đi bước hình kéo thịnh hành nhất bây giờ, hai tay vung vẩy trước sau, như một bông hoa nở rộ trong gió, có vẻ vô cùng quyến rũ.
 
Trong tất cả những video, đây là cái mà Omira để Lâm Đạm mô phỏng nhiều nhất, mỹ danh là hai người đều là người phương Đông, thích hợp với phong cách này.
 
Lâm Đạm chỉ vào người trong TV hỏi: “Khoảng thời gian này thật ra anh không phải là đang huấn luyện tôi, mà là muốn tôi trở thành vật thay thế của Chung Dục Tú đúng không?”
 
“Như thế có vấn đề gì chứ?” Alston vẫn kiêu ngạo như thường.

 
“Như vậy rất xin lỗi, tôi sẽ không nhận công việc này. Tôi muốn làm chính mình, không phải là bóng dáng một ai.” Lâm Đạm ném điều khiển xuống.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
“Chỉ cần cô đồng ý ở lại, tôi sẽ cho cô hai trăm ngàn." Alston cụp mắt ngạo nghễ nhìn cô.”
 
“Dù cho ông cho tôi hai triệu, 20 triệu, tôi cũng sẽ không ở lại. Tôi là Lâm Đạm, tôi là tôi, ông hiểu không?” Lâm Đạm cầm túi xách lên bước lớn rời đi. Alston đã chạm vào vảy ngược của cô, cô rất ít tức giận, nhưng bây giờ lại có chút không kìm được lửa giận trong lòng.
 
“Cô cho rằng cô rất đặc biệt sao?” Alston xoay người nhìn chằm chằm vào bóng lưng của cô, như cười như không nói: “Không có sự nâng đỡ của tôi, cô có thể đi bao xa? Mười bốn tuổi cô đã xuất đạo, chắc càng hiểu sự lạnh lùng tàn khốc của vòng này hơn tôi. Người mẫu té khỏi sàn diễn, dù cho đã phong thần, cũng vĩnh viễn không có cơ hội lật người. Eve, Hazel, Kate, bọn họ giờ ở nơi nào? Ailie chỉ là tạm biệt sàn diễn một năm đi học, lúc trở lại đã không tìm được bất kỳ cơ hội công việc nào. Bọn họ đã lên hàng ngũ siêu mẫu, mà cô lúc trước khi nổi tiếng ngay cả siêu mẫu cũng chưa được tính, cô có cái gì mà chống lại tôi? Cô nên rõ ràng, nếu như thuận theo tôi, tôi sẽ push cô lên.”
 
“Giống như Chung Dục Tú sao? Thế nhưng rất đáng tiếc, cô ta cuối cùng vẫn rời khỏi anh. Cô ta là nàng thơ của anh đúng không? Mất đi cô ta, anh cũng mất đi linh cảm sáng tác, vì thế bây giờ anh đang cần tìm gấp một vật thay thế.” Lâm Đạm vốn không định chọc thủng tình cản của Alston, nhưng cô không nhịn được: “Trước khi uy hiếp tôi, anh vẫn là tự suy nghĩ trước một chút nên làm gì để tự vệ đi. Tôi không cần sự giúp đỡ của anh cũng có thể từng bước đi lên, còn anh khi đó có còn ở trong giới thời trang không là một vấn đề đấy.”
 
Alston bị tức đến bật cười, trào phúng nói: “Tôi chỉ cho cô một kiến nghị tốt, không phải là uy hiếp cô. Có điều cô đã không đồng ý, quên đi, tôi đợi nhìn thấy cô đi đến đỉnh cao.”
 
“Nếu như ông không dùng thủ đoạn hèn hạ chèn ép, tôi nghĩ, ngày đó sẽ không quá xa.” Lâm Đạm cố ý dùng phép khích tướng.
 
Alston kiêu ngạo tự phụ hiển nhiên rơi vào trong của cô, cười lạnh nói: “Tôi xem thường làm như vậy. Tôi rất thưởng thức hùng tâm tráng khí của cô, thế nhưng tôi không thể không nói cho cô biết một sự thật, bước catwalk của cô vô cùng xấu.” Anh ta mở video đi catwalk của Lâm Đạm ra, ngữ điệu mang theo sự trào phúng.
 
Lâm Đạm xoay người rời đi, ngay cả nói cũng lười nói với anh ta. Người này đã trúng độc của Chung Dục Tú, cho rằng tất cả thứ gì liên quan đến Chung Dục Tú đều tốt, người khác khác với cô ta chính là vật thấp kém. Chẳng trách sau khi Chung Dục Tú trở thành người mẫu chuyên môn của một nhà thiết kế khắc thì ông ta liền hoàn toàn ngủ đông.

 
Có điều này có liên quan gì đến Lâm Đạm chứ? Cô không có nghĩa vụ phải phụ trách một người không liên quan. Có lẽ đối với người khác, bám được vào người Alston là một đường tắt lên trời, nhưng cô tuyệt đối sẽ không làm cái bóng của bất cứ ai, cũng sẽ không trở thành vật thay thế hoặc lốp xe dự bị có cũng được mà không có cũng chẳng sao, đây là giới hạn của cô.
 
Alston từ bên cửa sổ nhìn xuống, bóng người Lâm Đạm đi qua vạch qua đường, biến mất ở chỗ rẽ trên đường phố, không có một lần quay đầu, càng không có chút ý dừng lại, cô thật sự xem thường cơ hội như vậy. Khuôn mặt lạnh như băng của Alston rốt cuộc cũng từ từ vặn vẹo, hiện ra vẻ mặt giống như là tức giận.
 
........
 
Sau khi về nhà, Lâm Đạm kể chuyện xảy ra ngày hôm nay cho Bolsa, đổi lấy lại là một trận hét thảm thiết: "Oh my god, cô từ chối Alston? Nếu tôi không hiểu sai ý, anh ta là muốn bồi dưỡng cô thành Chung Dục Tú thứ hai đúng không?"
 
“Là vật thay thế nghe lời hơn, dễ khống chế hơn.” Lâm Đạm sửa lại cho đúng.
 
“Vậy thì sao chứ? Chung Dục Tú bây giờ đã là siêu mẫu mẫu năm thu nhập là sáu con số rồi, là người mẫu Châu Á duy nhất vào được bảng xếp hạng tài phú, tất cả những thứ này đều là Alston ban tặng. Mặc dù tôi không biết tại sao cô ta lại rời khỏi Alston, nhưng này đối với cô mà nói lẽ nào không phải là một cơ hội trời cho sao? Vật thay thế thì lại làm sao? Tiền và danh lợi cô kiếm được đều là thật, cô sẽ có được tất cả mọi thứ thân ái ơi! Cô mau quay lại nhận sai với Alston cho tôi, sau đó đáp ứng yêu cầu của anh ta.” Bolsa không ngừng vỗ vỗ vai Lâm Đạm, còn sốt ruột hơn với chủ nhân.
 
Lâm Đạm kiên định lắc đầu: “Tôi sẽ không trở lại làm vật thay thế của Chung Dục Tú, tôi không phải là bóng của ai hết, những câu này sau này anh đừng nói nữa, tôi sẽ không hợp tác với những người khác nhau là lý tưởng và quan niệm.”
 
Bolsa gần đây mới kiếm được một số tiền quả nhiên không dám nói nữa.
 
“Tôi với tổ tiết mục Thiên Kiều Tranh Bá ký là hợp đồng gì?” Lâm Đạm tiếp tục hỏi.

 
“Là hợp đồng tạm thời. Gần đây bọn họ muốn ký hợp đồng hợp tác dài kỳ với cô, tôi chưa đồng ý.” Bolsa lập tức trả lời, ngoan ngoan vô cùng.
 
“Vậy xem tham gia kỳ sau xong sẽ xin nghỉ với tổ tiết mục để đi Milan phỏng vấn. Tôi muốn diễn trong buổi trình diễn chính thức.” Lâm Đạm đã sớm làm xong kế hoạch sự nghiệp của mình, đồng thời cũng không ký thác hy vọng trên người Alston. Cô lấy ra một xấp tư liệu rất dày, tất cả đều là giới thiệu tóm tắt của các nhãn hiệu lớn sẽ tham gia vào trình diễn thời trang ở Milan. Tuy rằng tính cách của Alston rất tệ, nhưng anh ta không hổ là cha đỡ đầu của giới thời trang, trong tay nắm giữ những tư liệu mới nhất của giới thời trang, này không thể nghi ngờ mang đến tiện lợi to lớn cho Lâm Đạm, trong tay cô chính là những tài liệu Omira tìm đến cho cô, người khác muốn có cũng không có được.
 
Cô lấy cuốn sổ ghi chép ra, ghi lại lần lượt hết thời gian phỏng vấn và địa điểm phỏng vấn của tất cả những buổi trình diễn thời trang.
 
Bolsa đến lần liếc nhìn, cẩn thận nói: “Thân ái, nếu như em đáp ứng lời mời của Alston, những buổi trình diễn lớn này em muốn đi cái nào thì đi cái đó. Cô biết không? Năm ngoái Chung Dục Tú đi hơn sáu buổi trình diễn, cơ hồ nhận thầu hết tuần lễ thời trang Milan, cô cũng có thể rực rỡ như cô ta vậy.”
 
Lâm Đạm ngẩng đầu lên, lẳng lặng nhìn Bolsa.
 
Bolsa bị ánh mắt lạnh băng của cô đâm vào trong lòng run lên, vội nói: “Tôi chỉ là tùy tiện nói mà thôi. Chung Dục Tú không đẹp bằng em, thân hình không tốt bằng cô, tỷ lệ không hoàn mỹ của cô, khí chất cũng không độc đáo bằng cô, chỗ nào cũng không bằng cô, cô ta có thể xưng bá các buổi trình diễn thời trang, cô chỉ có thể càng giỏi hơn cô ta. Thân ái, không có Alston, cô cũng có thể trở thành siêu mẫu, tôi tin tưởng em!”
 
Lâm Đạm lúc này mới cúi đầu tiếp tục làm bảng biểu.
 
Một tuần sau, Lâm Đạm ghi hình xong tập 5 của Thiên Kiều Tranh Bá, nữ thiết kế da đen kia dựa vào sự giúp đỡ của Lâm Đạm giành được thành tích tốt là vị trí thứ hai, Riel sau khi mất đi Lâm Đạm có chút không thích ứng được, không thể vào top 3, nhưng thành tích cũng không quá kém. Hôm đó, giám khảo nam đổi thành người khác, Cindy nói bởi vì buổi công bố sản phẩm mới của A.C sắp bắt đầu, Alston không tiếp tục  tham gia chương trình.
 
Tất cả mọi người đều cảm thấy tiếc hận vì sự ra đi của Alston, chỉ có mình Lâm Đạm vẫn tâm lặng như nước.
 
Sau khi công việc kết thúc, cô lập tức cùng Bolsa bay đến Milan, bắt đầu tham gia phỏng vấn của các loại nhãn hàng. Đương nhiên, cô cũng không dùng sách lược giăng lưới nhiều bắt cá, mà là căn cứ vào khí chất của mình và phong cách của nhãn hàng mà chọn, thích hợp với bản thân thì cô mới đi, không thích hợp thì trực tiếp pass qua. Ba ngày sau, cô và Bolsa một thân mệt mỏi trở về khách sạn, lấy bảng kiểm tra hành trình ngày mai.
 
“Hôm nay vẫn không nhận được thông báo nào sao?” Bolsa lòng đầy mong chờ hỏi.

 
Lâm Đạm lấy điện thoại ra nhìn một chút, lắc đầu nói: “Không có, có điều đừng nản chí, phỏng vấn nhiều thêm mấy nhà luôn có hy vọng.”
 
“Cô cũng không cảm thấy mệt à? Cả ngày cô chạy tận mười sáu chỗ, cô trực tiếp là siêu nhân rồi!” Bolsa không khỏi líu lưỡi vì tính dẻo dai của Lâm Đạm. Người con gái này khi đi ra ngoài mang theo ba bình nước, ba cái sandwich, dựa theo trình tự xa gần đi đến từng phòng làm việc của từng nhãn hiệu phỏng vấn, bữa sáng bữa trưa đều giải quyết trên đường, một giây cũng không lãng phí. Nếu như năm đó cô cũng cố gắng như thế này, đã sớm thành siêu mẫu rồi!
 
“Này cũng gọi là mệt?” Lâm Đạm không để ý cười cười, không biết tại sao, cô tựa như vô cùng có thể chịu được khổ.
 
“Như thế mà còn không gọi là mệt? Lúc trước tôi nhiều nhất dẫn người mẫu của tôi đi phỏng vấn bốn nơi.” Bolsa vừa nói xong, một cuộc điện thoại gọi đến, Lâm Đạm lập tức nhận điện thoại, biểu tình từ đầu đến cuối đều rất bình tĩnh.
 
Sau khi ngắt điện thoại, cô chậm rãi nói: “Tôi được J&K chọn rồi, người mẫu chính.”
 
“Cô nói cái gì?” Bolsa móc móc lỗ tai, suýt chút nữa nghi ngờ mình nghe nhầm rồi. Đó chính là J&K, một nhãn hàng cao cấp xa xỉ chuyên theo phong cách trung tính, người mẫu được mời cũng là toàn là siêu mẫu, người mẫu chính là những khuôn mặt hot nhất giới giải trí trong năm, tuyệt đối sẽ không hạ thấp phong cách. Tại sao nó lại mời người mẫu đã hết thời như là Lâm Đạm làm người mẫu chính? Lẽ nào là nhà thiết kế bị động kinh sao?
 
Lâm Đạm cũng nghĩ đến vấn đề này. Có thể được J&K chọn, cô đã rất ngạc nhiên rồi, huống chi lại là người mẫu chính? Trong này tuyệt đối có người đang giở trò. Lâm Đạm dường như ngay lập tức nghĩ đến Alston, sau đó ý thức được mục đích mà anh ta làm như vậy. Anh ta cho rằng cô sẽ bị nhãn hiệu xa hoa này làm cho khiếp sợ sao? Anh ta cho rằng cô sẽ không chịu được áp lực mà mất mặt trong buổi biểu diễn sao? Cho dù không xấu mặt, chỉ là biểu hiện bình thường, cô một người mẫu vô danh trúng tuyển người mẫu chính của J&K cũng sẽ nhận được sự hoài nghi và trào phúng của những ông lớn trong giới thời trang, càng trở thành cái gai trong mắt đinh trong thịt của những người mẫu khác, trừ phi cô có thể bỗng nhiên nổi tiếng trên sàn diễn.
 
Alston không chèn ép cô, mà là chọn dùng cách làm cao minh hơn.
 
Nghĩ đến đây, Lâm Đạm không giận mà còn cười. Cô cũng không ngốc đến đẩy phần công việc này đi, càng gian nan, cô càng nên vì chính mình tập thành một con đường bằng phẳng. Alston muốn phủng sát* cô, vậy cô trực tiếp biến anh ta thành đá kê chân là được rồi.
 
(*phủng sát: có nghĩa là khen ngợi, cưng chiều, làm cho người được khen ngợi cưng chiều sẽ tự mãn tự cao, trì trệ, lùi bước thậm chí đến tự sa đọa, thất bại.)

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui