Chương 331: Nữ hoàng sàn diễn thời trang (2)
Ba ngày sau, Lâm Đạm đi ghi hình tiết mục Thiên Kiều Tranh Bá. Đây là một chương trình tống nghệ tuyển chọn nhà thiết kế trang phục mới, nhưng phàm là người mang theo giấc mộng làm nhà thiết kế, hơn nữa người bình thường khả năng cắt may tinh xảo và thiên phú thiết kế đều có thể tham gia. Vì biểu diễn những tác phẩm của những người bình thường này, tổ tiết mục sắp xếp cho bọn họ mỗi người một vị người mẫu.
Nhà quay phim thiết kế một sàn diễn thời trang vô cùng xa hoa, dẫn chương trình kiêm nhà sản xuất Cindy đang nói chuyện với mấy nhân viên, ba vị có quyền thế được mời đảm nhận làm giám khảo cũng đến, lúc này vẫn còn đang trong phòng trang điểm trong phòng nghỉ riêng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lâm Đạm và mười lăm người mẫu khác cùng dùng một phòng nghỉ, đang vừa thay đồ vừa quan sát hoàn cảnh xung quanh. Đến lúc này, cô mới ý thức được nguyên chủ được nhận là một chuyện may mắn biết bao nhiêu, những người mẫu cùng đến này mặc dù không có danh khí, nhưng lại đều là thân hình tiêu chuẩn cân đối, hoàn toàn có thể đi trong những cuộc biểu diễn thời trang nghiêm túc. Mà thân hình của nguyên chủ là thô nhất, tuy rằng sau khi Lâm Đạm đến đã giảm mấy cân, nhưng vẫn vô cùng to lớn.
Mấy người mẫu âm thầm khoanh tay nhìn cô một cái, sau đó bàn tán: "Cô ta sao lại được chọn chứ? Thân hình có vẻ hơi béo rồi đó?"
“Cô không biết cô ấy sao? Cô ấy là Lâm.”
“Ồ, có phải là tinh linh phương Đông kia không? Đã từng rất hot.”
“Đúng, chính là cô ấy. Bây giờ người mẫu phương Đông hot nhất Chung Dục Tú cũng là dùng mác Tiểu Lâm Đạm mà xuất đạo, kết quả chính chủ vì béo phì mà bị công ty đuổi đi, người mô phỏng lại ngược lại vô cùng hot.”
“Cô ấy ngay cả cân nặng của mình còn không quản lý được, thực sự là thất bại!”
“Này cũng không thể trách cô ấy, ngực cô ấy phát triển quá lớn, không thích hợp tham gia diễn thời trang.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Này thì không có cách nào rồi, cho nên nói là, tôi vẫn rất hài lòng với cup A của mình.”
Mấy người nhìn bộ ngực phẳng của nhau, sau đó che miệng cười trộm. Mấy người đó đều cho rằng giọng nói của mình rất nhỏ, thật ra thính giác của Lâm Đạm rất tốt, đã sớm nghe được, trên mặt lại không có biểu tình gì. Bị người nghị luận cũng sẽ không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì với cô, bây giờ cô càng quan tâm lương và tiền nợ thuê nhà của mình.
Đang suy nghĩ, một nhân viên công tác tiến vào phổ biến qua trình quay phim với các người mẫu. Đối mặt với máy quay phim, tất cả mọi người đều rất hồi hộp, mà Lâm Đạm vẫn luôn bình thản ung dung. Không biết tại sao, cô tựa như rất quen thuộc với ống kính và khán giả, nghĩ đến, ngày xưa cô chắc là một nhân vật của công chúng.
“Ok, lát nữa tôi sẽ gọi mọi người.” Nhân viên công tác vỗ tay.
Lúc này, một nhân viên công tác khác tiến vào, quét một vòng quanh các người mẫu, rất nhanh tìm thấy Lâm Đạm thân hình vô cùng dễ thấy, dùng tiếng Pháp nói nhỏ với đồng nghiệp: “Đó chính là người mẫu mà Dodge tiên sinh đặc biệt dặn chúng ta nhận? Vóc người cũng quá không tiêu chuẩn rồi, tôi lo lắng người dự thi sẽ có ý kiến.”
“Dodge tiên sinh là người đầu tư của chương trình này, bọn họ có ý kiến cũng chỉ có thể nhịn thôi. Đi thôi, đến sân khấu xem đèn đã bố trí xong chưa.” Hai người cầm bảng quy trình vội vàng rời đi, Lâm Đạm lại nhịn không được chau mày.
Nguyên chủ sống ở khu vực những người nhập cư trái phép, hơn nữa từ nhỏ đã đi làm khắp nơi, thiên phú ngôn ngữ vô cùng tốt, cho nên từ những năm còn nhỏ đã có thể hiểu được sáu loại ngôn ngữ. Nhờ phúc của cô ấy, Lâm Đạm cũng có thể nghe hiểu tiếng Pháp, thế là vô hình trung biết được một chân tướng. Thì ra nguyên chủ được chọn quả nhiên có vấn đề, thế nhưng trong ký ức của nguyên chủ, Lâm Đạm lại không tìm được một chút giao điểm nào với Dodge tiên sinh cả.
Vị Dodge tiên sinh này tên đầy đủ là Alston Dodge, vừa là nhà đầu tư của chương trình này, cũng là giám khảo, cũng là một nhà thiết kế đứng đầu, từng đảm nhận tổng giám nghệ thuật của nhà C, B, F, tự tay đưa những nhãn hiệu này lên diễn đàn của hàng xa xỉ, mà anh ta được người ta gọi là cha đỡ đầu của giới thời trang, người thẩm phán cái đẹp và nhà sáng tạo.
Có điều vị cha đỡ đầu này một năm trước đột nhiên tuyên bố từ chức chức vụ tổng giám nghệ thuật của nhà F, sau đó liền luôn ngủ đông, không tham gia bất kỳ hoạt động công khai, cũng càng không có tác phẩm mới. Có người đồn anh ta đã hết thời, cũng có người đồn anh đang điều chỉnh trạng thái, nhưng cho dù thế nào, anh ta chung quy vẫn không cam lòng rời khỏi nơi mà ông yêu tha thiết này. Chính bởi vì có sự tham gia của Alston, tiết mục tống nghệ Thiên Kiều Tranh Bá này mới chưa quay đã hot, hấp dẫn vô số người đến ghi danh.
Lâm Đạm lục soát hết ký ức một phen, sau đó càng xác định nguyên chủ và Alston Dodge này không có chút quan hệ nào, nếu như thế, sao cô lại được chọn chứ? Mắt thấy chương trình sắp bắt đầu rồi, Lâm Đạm chỉ có thể yên lặng ép nghi vấn này vào trong lòng, động tác trang điểm nhanh hơn.
Sau mười phút, MC Cindy gọi người mẫu ra để thí sinh dự thi tuyển chọn, thứ tự cao chọn trước, thứ tự thấp chọn sau. Người mẫu vóc người đẹp, khí chất tốt rất nhanh bị cướp hết đi rồi, Lâm Đạm rất tự nhiên rơi xuống cuối cùng, cùng với nhà thiết kế số 1 từ dưới lên kết hợp với nhau. Là một thiếu niên đeo khuyên mũi và môi, trang điểm rất đậm, nhưng lại không che giấu được ngũ quan non nớt của cậu ta.
Cậu ta bất đắc dĩ dẫn theo Lâm Đạm xuống đài, dùng mí mắt trêu chọc cô một hồi, âm thầm nói: “Mập như vậy.”
“Tôi sẽ giảm béo.” Lâm Đạm nghiêm túc nói.
Thiếu niên chống quai hàm, tự như bất mãn nói: “Không sao, cho dù cô là một tên béo 180 cân, tôi cũng có thể thiết kế được bộ đồ hợp với cô. Tôi đến để giành chức quán quân cô hiểu không? Vòng dự tuyển đạt được vị trí từ cuối lên là một bất ngờ, mấy vòng phía sau thứ tự của tôi cao lên sẽ không chọn cô nữa.”
Lâm Đạm: “...” Đã nói không rời không bỏ mà?
Hai người ngồi dưới đài nghiêm túc nghe Cinde giới thiệu quy tắc và chủ đề sao tài lần sau, lại về phòng làm việc đo số đo cơ thể. Thiếu niên tên là Riel, nhỏ hơn Lâm Đạm một tuổi, năm nay mới thi vào một học viện nghệ thuật nổi tiếng, học ngành thiết kế trang phục, sở dĩ báo danh tham gia chương trình là muốn đến gặp thần tượng Alston Dodge, nhân tiện chứng minh thực lực bản thân một chút.
Khi đo số đo ba vòng, cậu ta vẫn luôn một mực oán giận: “Trời ạ, eo cô đã vậy còn thô quá! Trời, cô lại là cup C! Cô nhìn sẹo lồi trên cánh tay cô một chút, tôi là không thể nào thiết kế váy không tay cho cô rồi, cô nghiêm trọng phá hủy linh cảm của tôi.”
Nhà thiết kế và người mẫu khác đều xem kịch vui của đôi loser này, Lâm Đạm lại không hề có chút cảm giác căng thẳng nào. Cô im lặng ứng đối với sự oán giận của Riel, sau khi kết thúc nhận được mấy trăm đô từ chỗ nhân viên công tác, trở lại lập tức trả một phần tiền thuê nhà, cho chủ nhà nhìn giấy chứng nhận công việc, biểu thị mình đã nhận một công việc có tính kéo dài, hoàn toàn có thể trả toàn bộ số nợ còn lại.
Chủ nhà quả nhiên không còn hùng hổ dọa người, còn chúc mừng cô rốt cuộc đã tìm được công việc mới. Về đến nhà, Lâm Đạm lập tức châm cứu, uống thuốc, vận động, trước khi ngủ thoa mỹ phẩm dưỡng da cô tự chế, đảm bảo mình có thể lúc nào cũng ở trạng thái tốt nhất. Không biết tại sao, cô rất am hiểu chế thuốc Đông y thuần khiết thành mỹ phẩm dưỡng da, này chắc quy đến kinh nghiệm trước kia của cô đi.
Hai người sau, Lâm Đạm lại đến sân khấu ghi hình tiết mục. Riel làm cho một một chiếc váy liền thân, mặc dù che đi vết sẹo lồi trên người cô, nhưng cũng mất đi một ít vẻ đẹp. Lâm Đạm chỉ liếc nhìn một chút là có thể chỉ ra ít nhất năm chỗ thiếu sót, nhưng không nói câu nào. Đây là tác phẩm và thi đấu của Riel, cô không có tư cách khoa chân múa tay với cậu ta.
Nguyên chủ năm đó có thể hot nhanh chóng, bước đi catwalk tự nhiên sẽ không kém, mà Lâm Đạm trước giờ đều quen ứng phó với các loại tình cảnh phiền toái, ngược lại cũng dễ dàng phô bày tác phẩm ra. Khi đi qua sàn diễn, cô rốt cuộc cũng nhìn thấy Alston Dodge trong truyền thuyết kia, đối phương mặc một chiếc áo sơ mi màu đen, bên trên có mấy khuy áo không đóng, lộ ra một mảnh ngực vạm vỡ, dưới mái tóc nâu xoăn là khuôn mặt đẹp trai như Apolo, đôi mắt xanh biếc không lộ ta bất cứ sức sống nào, ngược lại lạnh như băng, đuôi chân siêu dài không có chỗ để, chỉ có thể lười biếng vắt lên nhau, cầm trong tay một cuốn sổ và một cây bút, chốc lát lại ghi ghi.
Cả người anh ta đều tản ra sự ngạo mạn của đàn ông Bắc Âu, toàn bộ hành trình cũng không nhìn thẳng những người mẫu đó, chỉ có khi Lâm Đạm đi qua thì lạnh nhạt liếc một cái.
Lâm Đạm dường như có thể xác định, chính mình được tuyển chọn chỉ là người đàn ông này tâm huyết dâng trào. Từ ánh mắt lạnh lùng không sức sống của anh ta, cô không hề nhìn thấy một chút thưởng thức của người đàn ông với phụ nữ nào cả. Kết quả này làm cho Lâm Đạm hoàn toàn yên tâm, bây giờ cô không quyền không thế, có thể không gặp phiền toái là tốt nhất. Có lẽ kết giao với Alston Dodge làm cho cô nhanh chóng hot lên, nhưng cô thật sự không làm được chuyện quấn quýt đến chết này, càng sẽ không vì danh lợi mà bán đi bản thân.
Cô cũng chỉ là liếc nhìn đối phương một cái thật nhanh rồi đi về phía hậu đài, đợi sau khi tất cả các tác phẩm đều biểu diễn xong lại quay lại, nhận tất cả những đánh giá của giám khảo. Riel đứng bên cạnh cô, căng thẳng đến mức cả người run run, Lâm Đạm thấy bộ dạng đáng thương của cậu ta có chút mềm lòng, không nhịn được xoa xoa đầu cậu ta.
Riel bạnh quai hàm trừng cô, phảng phất như đang nói: “Đều tại cô quá béo, nếu không tôi nhất định có thể thiết kế được tác phẩm đẹp hơn.”
Lâm Đạm ngẩng đầu nhìn trời, biểu tình lực bất tòng tâm.
Mấy vị giám khảo từng người đưa ra bình luận, sau đó Alston đưa ra tổng kết. Đầu tiên ông ta chỉ ra ba người đứng đầu, nói cổ vũ một chút, sau đó chỉ ra ba người đứng cuối, cũng chỉ vào Lâm Đạm nói: “Cái váy này không hề có cảm giác thiết kế để nói, lại như một cái bao tải trực tiếp chụp lên người người mẫu. Nếu vóc dáng của người mẫu xuất chúng, khí chất hạng nhất cũng có thể bù đắp được thiết hụt của phương diện này, thế nhưng rất đáng tiếc, điều kiện thân hình người mẫu của cậu quá kém, chỉ có thể làm cho chiếc váy vốn gay go này càng tôn thêm đáng sợ. Tôi kiến nghị cậu nên cải thiện một chút về cắt may và đường nét quần áo, không thể vì che đi vết sẹo lồi của người mẫu mà luôn theo đuổi rộng lớn.” Chỉ trong hai ba câu nói liền kéo cả Riel và Lâm Đạm cùng mắng một trận.
Riel gò má đỏ bừng, nhìn như là sắp khóc, Lâm Đạm lại vẫn là bộ dáng nhẹ như gió mây.
May là mùa này tiết mục sẽ không loại tuyển thủ, Riel cũng lấy điểm số đếm ngược may mắn tiếp tục ở lại. Cậu ta bị MC sắp xếp là người chọn người mẫu cuối cùng, cũng là lần thứ hai kết hợp cùng Lâm Đạm.
Lâm Đạm cúi đầu nhìn thiếu niên muốn khóc mà không thể khóc, thở dài nói: “Tôi sẽ cố gắng giảm cân, đừng khóc được không?"
Riel hung dữ nói: "Lần thu hình lần sau là bảy ngày nữa, tôi hy vọng cô có thể giảm 5 đến 7 cân, đây đã là yêu cầu thấp nhất của tôi rồi.”
Lâm Đạm nghiêm túc gật đầu: “Được, tôi đảm bảo sẽ gầy xuống trong vòng bảy ngày.” Mặc dù giới thời trang dần dần mở rộng hạn chế cân nặng với người mẫu, thậm chí có thể xuất hiện người mẫu cỡ lớn, nhưng trên những buổi diễn thời trang cao cấp, người mẫu tiêu chuẩn vẫn được hoan nghênh nhất. Lâm Đạm nếu như muốn đi càng xa hơn, đứng càng cao hơn, nhất định phải duy trì được thân hình hoàn mỹ, may mà điều này với cô mà nói không quá khó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...