Chương 305: Ai nói ta hám tiền (5)
Hàn Húc cho rằng Uông Tuấn cùng lắm lêu lổng ở bên ngoài với bạn gái mới mấy ngày liền trở về, không ngờ rằng lần này đi chính là vĩnh biệt.
Hôm sau, anh ta và hai người bạn cùng phòng vội vàng tới cục cảnh sát, đã thấy Uông Triệu Khôn đứng trước màn hình máy tính, đang dùng đôi mắt tràn đầy tia máu nhìn chằm chằm vào màn hình, biểu tình nhất thời ngưng trọng, phẫn nộ, lại bi thương không thôi. Hàn Húc nhanh chóng đi qua, chần chờ nói: “Chú Uông, A Tuấn thật sự đã xảy ra chuyện?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Uông Triệu Khôn nhìn máy theo dõi cả một đêm, đầu óc mệt mỏi, nhất thời chưa phản ứng lại. Cảnh sát thao tác trên máy tính đứng lên nói: “Các cậu chính là bạn cùng phòng của Uông Tuấn? Tới đúng lúc, mời các cậu phối hợp điều tra.”
Chu Đạt lắp bắp mở miệng: “Đồng chí cảnh sát, các người nói trong điện thoại là thật sao? Uông Tuấn và bạn gái lái xe quá tốc độ rơi xuống sông?”
Đúng vậy, chiếc xe đã được vớt lên, nhưng trong xe không có thi thể hai người, hiện giờ chúng tôi vẫn đang tìm kiếm. Các cậu là bạn thân nhất của cậu ta, tương đối hiểu cuộc sống sinh hoạt của cậu ta, mời các cậu phối hợp để chúng tôi tiến hành khẩu cung. Cảnh sát dắt ba người vào phòng thẩm vấn, mới đi gần đến, lại thấy phòng thẩm vấn bên cạnh bị người ta đá văng từ bên trong, một người đàn ông diện mạo anh tuấn bước nhanh ra, một người đàn ông trẻ tuổi diện mạo anh tuấn bước nhanh tới, vô cùng tùy tiện mà nói: “Mấy người chỉ việc tra cho rõ ràng, tôi mà phải động tay giết một con rệp sao? Sau khi bọn họ chạy thoát từ tay tôi thì liền lái xe đi mất, tôi căn bản không cho người đuổi theo, chuyện về sao bọn họ như thế nào tôi không biết, không tin các người có thể xem camera. Các người muốn bắt tôi chờ sau khi có chứng cứ thì hãng nói!”
Hàn Húc nhìn chằm chằm vào anh ta, luôn cảm thấy có chút quen mắt.
Đang đứng ở cửa, một người đàn ông dáng vẻ vô cùng cao lớn bỗng nhiên từ bên ngoài đi tới, không nói hai lời liền cho người đàn ông kia một quyền, nắm cổ áo đối phương, gằn từng chữ: “Tiểu Tuyết bị mày hại chết rồi, bây giờ mày vừa lòng chưa?”
Ánh mắt Hàn Húc chợt lóe lên, rốt cuộc hiểu được cảm giác quen mắt này từ đâu đến. Người đàn ông trẻ tuổi kia ngũ quan góc cạnh, là con lai, giống 7 tám phần người đàn ông đến sau này, hai người hẳn là anh em. Người đàn ông đến sau chính là người đã hôn Âu Dương Tuyết ở trong xe kia.
Hàn Húc vốn tưởng rằng Uông Tuấn xảy ra tai nạn xe, bây giờ xem ra, tình huống phức tạp hơn anh ta tưởng nhiều.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khí thế càn rỡ của người đàn ông trẻ tuổi kia nháy mắt dập tắt, hốc mắt đổ lên: “Anh, Âu Dương Tuyết không phải em hại chết! Anh không biết cô ta là một con kỹ nữ! Buổi tối hôm qua em đuổi tới bắt gian tại giường, cô ta cái gì cũng không mặc, lăn lộn cùng với một thằng đàn ông khác ở khách sạn, còn kêu dâm đãng như vậy! Nhưng cô ta trước mặt anh lúc nào cũng là tủi thân, giống như là chạm vào cái là sẽ chết, em tức giận muốn giết người, nhưng là em biết anh yêu cô ta bao nhiêu, vì thế đánh tên gian phu của cô ta một trận, sau đó muốn mang cô ta về cho anh xử trí. Nhưng cô ta cắn tay em bị thương, kéo theo gian phu chạy mất, em căn bản không kịp đuổi theo. Chuyện cô ta xảy ra tai nạn không liên quan đến em. Anh nhìn xem, đây là ảnh mà em chụp cho anh xem, em không lừa anh, Âu Dương Tuyết là một con kỹ nữ, sinh hoạt cá nhân rất loạn, đây không phải là lần đầu tiên cô ta đi mê hoặc đàn ông!”
Người đàn ông kia liều mạng lắc lắc điện thoại trước mặt anh trai, trên màn hình điện thoại là một bức ảnh khó coi, mà nam nữ chính trong đó rõ ràng chính là Âu Dương Tuyết và Uông Tuấn.
Người đàn ông tuấn mỹ kia nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, biểu tình phẫn nộ thay bằng biểu tình khó tin tưởng. Đôi mắt hắn ta dần dần biến đỏ, hơi thở cũng trở nên nặng nề hơn.
Người đàn ông trẻ tuổi bị hắn siết đến hít thở không thông, liên tục cầu xin nói: “Anh, anh buông em ra, em sắp không thở nổi rồi! Anh bình tĩnh một chút!”
Người đàn ông kia bây giờ mới buông cậu ta ra, nhận điện thoại, tập trung nhìn kỹ, ánh mắt không ngừng thay đổi.
Uông Triệu Khôn mặt đầy tiều tụy bây giờ mới để ý đến bên này, ngẩng đầu lên vừa thấy không khỏi ngạc nhiên: “Tằng tiên sinh, anh và Âu Dương Tuyết có quan hệ gì?” Ông dường như đã sớm biết được con trai đã xảy ra chuyện gì, thấy một người đương sự khác tới, trong biểu tình bi thương không khỏi lộ ra một tia sợ hãi.
Người đàn ông tuấn mỹ kia chậm rãi xoay đầu, dùng ánh mắt như giết người nhìn ông.
Trong lòng Uông Triệu Khôn lập tức lộp bộp.
Người đàn ông trẻ tuổi bất bình nói: “Anh, ông ta chính là ba của tên gian phu khia! Em đã sớm nói với anh, Âu Dương Tuyết gần đây qua lại thân thiết với một tên tiểu tử họ Uông, hành động rất ái muội, anh vẫn không tin em. Mỗi lần Âu Dương Tuyết khóc, anh lại bị cô ta dỗ cho đầu óc choáng váng!”
Người đàn ông tuấn mỹ mặt không biểu tình mà nhìn Uông Triệu Khôn, đôi mắt màu lam như có băng lạnh ngưng tụ. Khi Uông Triệu Khôn không chịu nổi ánh mắt của hắn mà tránh đi, hắn lại nhìn về phía cảnh sát, trầm giọng nói: “Tôi có thể nhìn video theo dõi đêm qua không?”
Người đàn ông này địa vị rất lớn, ngay cả hai vị cục trưởng cũng đứng sau hắn cẩn thận đón tiếp, cảnh sát còn lại sao dám từ chối yêu cầu của hắn, vội vàng dẫn hắn đi xem video. Hàn Húc cũng bất động thanh sắc mà đi theo.
“Tằng tiên sinh, đây là video từ camera theo dõi tối hôm qua, chúng tôi đã xác nhận không có liên quan gì đến em trai của ngài.” Cảnh sát lấy ra mấy đoạn video.
Người đàn ông trẻ tuổi thở ra một hơi, sắc mặt người đàn ông tuấn mỹ kia vẫn u ám thâm trầm như cũ, đôi mắt màu lam không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính.
Video đầu tiên lấy từ khách sạn, người đàn ông trẻ tuổi đang nói chuyện với đám bạn ở đại sảnh, đôi nam nữ xảy ra chuyện tay trong tay đi vào, lập tức vào thang máy.
Người đàn ông trẻ tuổi phát hiện ra, lập tức theo sau. Hai nhóm một trước một sau lên phòng tổng thống ở trên tầng cao nhất. Người đàn ông trẻ tuổi ghé vào cửa nghe lén một lát, biểu tình nghiến răng nghiến lợi, bạn tốt hắn làm động tác đá đá, ý bảo cậu ta vào bắt gian. Người đàn ông trẻ tuổi xua tay, dùng thẻ khách vip của khách sạn gọi phục vụ đến, bảo cô ta lặng lẽ mở cửa, sau đó một đám vọt vào, qua vài phút, một nam một nữ trần trụi chạy ra ngoài, lên tầng thượng.
Người đàn ông trẻ tuổi cho rằng bọn họ chạy xuống lầu, không chút nghĩ ngợi liền chạy theo kết quả mười phút sau, đôi nam nữ kia mới từ sân thượng trở lại phòng tổng thống, thay quần áo sau đó ung dung mà rời đi.
Video sau là hình ảnh hai người đi trên các đoạn đường, bọn họ hình như không xác định nơi đến, tới một công viên liền dừng lại, ngồi ở dưới đèn đường nói chuyện. Người con gái khóc rất đau lòng, con trai ôm cô ta vào lòng, sau đó hai người bắt đầu ôm hôn.
Triền miên gần khoảng một giờ, người con trai kia kiên định mà nói mấy câu, cô gái do dự thật lâu mới gật đầu. Sau đó bọn họ lái xe đến một đoạn đường quốc lộ, camera theo dõi ở đó vì nhiều năm chưa sửa, hai người lao vào vách đá ven đường rơi xuống sông cuồn cuộn như thế nào, ai cũng không nói rõ, trước mắt chỉ có thể chờ kết quả giám định.
Tuy tự mình trải qua chuyện này, nhưng người đàn ông trẻ tuổi nhìn thấy đoạn video vẫn tức giận đến cả người phát run như cũ. Người đàn ông tuấn mỹ kia cũng đã thoát khỏi tức giận ban đầu, trở nên vô cùng bình tĩnh. Hắn đứng lên, bắt tay cùng mấy vị cảnh sát, thái độ vô cùng khiêm tốn có lễ, sau đó mang em trai rời đi.
Trước khi ra khỏi cửa lớn, hắn nhìn Uông Triệu Khôn một cái, ánh mắt sắc bén như dao.
Uông Triệu Khôn lui về phía sau hai bước, lòng tràn đầy hoảng sợ. Ông có dự cảm chuyện này chưa kết thúc, cho dù là ai, chọc phải Tằng Trấn Uyên đều sẽ không có kết quả tốt, huống chi con trai của ông còn cùng vị hôn thê của người ta bỏ trốn. Ở Mỹ, ai không biết lão đại Tằng Trấn Uyên ngành sòng bạc vô cùng cưng chiều vị hôn thê của mình, hai người đính hôn khi Âu Dương Tuyết mới tròn mười sáu, nhiều năm sống chung, tình cảm tự nhiên vô cùng sâu sắc.
Uông Triệu Khôn tê liệt mà ngã trên ghế, mồ hôi lạnh cuồn cuộn mà tích thành giọt trên người.
Hàn Húc không có thời gian an ủi chú Uông, nhanh chóng bị cảnh sát dắt đi lấy lời khai.
Hỏi qua mấy vấn đề râu ria, loại trừ khả năng anh ta là nghi phạm, ba người liền được thả, một cảnh sát đến bên ba Uông nói: “Uông tiên sinh, xe của quý công tử không có dấu vết bị va chạm, điện thoại vớt lên cũng không có tin nhắn khả nghi, trước khi sự cố xảy ra, hai người vẫn luôn quanh quẩn trên đường, không tiếp xúc với người thứ ba, cho nên chúng tôi bước đầu kết luận, cậu ta và Âu Dương Tuyết hẳn là tuẫn tình tự sát. Nhưng mà thi thể còn chưa tìm được, vẫn còn hy vọng còn sống, chúng tôi sẽ cho thêm người đi tìm kiếm, mời ngài về trước, nếu có tin tức chúng tôi sẽ thông báo cho ngài đầu tiên.”
Ngoại trừ chờ đợi, Uông Triệu Khôn cũng không có cách nào tốt hơn, chỉ có thể nhờ trợ lý đỡ mà thất tha thất thểu rời đi.
Hàn Húc đưa chú Uông lên xe, lúc này mới theo hai bạn cùng phòng về trường. Khi lái xe, anh ta không khống chế được mà thầm nghĩ: Nếu mình không nói chuyện Âu Dương Tuyết gian díu với người khác cho A Tuấn thì tốt rồi? Như vậy cậu ta cũng sẽ không có nửa đêm chạy ra ngoài, càng sẽ không xảy ra chuyện như vậy.
Áy náy và tự trách làm cho nỗi lòng của Hàn Húc không thể bình tĩnh, dẫm chân ga lại nhầm thành phanh lại, thiếu chút nữa đụng vào cột đèn ven đường. May mà anh ta phản ứng nhanh, lập tức vặn tay lái, lúc này mới không xảy ra một hồi bi kịch. Chu Đạt và Tiền Lực thiếu chút nữa bị anh ta hù chết, vội vàng túm anh ta ra khỏi ghế lái, nhét vào ghế sau.
Tiền Lực lòng còn sợ hãi mà khởi động máy, an ủi nói: “Anh Hàn, cậu đừng nghĩ nhiều, này cũng không liên quan đến cậu, thật sự! Trước đó Âu Dương Tuyết gọi điện đến muốn chia tay với A Tuấn, A Tuấn thích cô ta như vậy, sao có thể đồng ý? Đêm nay cho dù ba chúng ta cầm dao kề cổ cậu ta cũng không thể giữ cậu ta lại, cậu ta sẽ nghĩ mọi cách đến tìm Âu Dương Tuyết. Chỉ cần cậu ta và Âu Dương Tuyết kia ở bên nhau, sẽ có ngày bị vị hôn phu của cô ta bắt gặp, như vậy bi kịch không thể tránh. Là A Tuấn trong lòng nghĩ quẩn, không liên quan gì đến cậu? Cậu đừng đau lòng, thi thể còn không tìm được, nói không chừng người còn chưa chết.”
Chu Đạt thở dài nói: “Cô Âu Dương Tuyết kia nhìn qua sạch sẽ đơn thuần, không nghĩ đến lại bắt cá hai tay! Nếu chúng ta sớm biết bộ mặt thật của cô ta, nhất định sẽ không trơ mắt nhìn A Tuấn nhảy xuống hố lửa.”
Tiền Lực hít hít mũi, bỗng nhiên nghẹn ngào: “Nếu chúng ta không ép A Tuấn và Lâm Đạm chia tay là tốt rồi, kỳ thật chúng ta cũng sai, nếu không phải chúng ta cả ngày nhắc mãi Lâm Đạm và cậu ta không thích hợp, A Tuấn cũng sẽ không thay lòng. Nếu như cậu ta không thay lòng, liền sẽ không ở bên cái người tai họa là Âu Dương Tuyết.”
Chu Đạt không cách nào thừa nhận cảm giác chịu tội này, lập tức phản bác nói: “Lâm Đạm cũng không phải thứ gì tốt! A Tuấn sớm muộn gì cũng bị đàn bà hại chết, cậu ta quá đa tình!”
“Đủ rồi, các cậu đừng nói nữa!” Hàn Húc tính tình trước nay vẫn ôn hòa bỗng nhiên cưỡng chế nói: “Dừng xe!”
Tiền Lực không thể không dừng xe lại, Hàn Húc mở cửa nhanh chóng rời đi, nhanh chóng biến mất khỏi tầm nhìn của hai người. Anh ta cứ lang thang không mục tiêu mà đi, bất tri bất giác thế nhưng lại đi đến cổng chung cư của Lâm Đạm, sau đó ngẩng đầu, nhìn cửa sổ ánh đèn nhạt.
Anh ta không biết cửa sổ nào mới là nhà của Lâm Đạm, cũng không biết tại sao mình lại đến nơi này. Muốn nói tin tức của Uông Tuấn cho Lâm Đạm sao? Bọn họ còn chưa chính thức chia tay, theo lý mà nói Lâm Đạm có quyền được biết chuyện này. Chính là, anh ta nên nói như thế nào? Nói cho cô ấy biết, bạn trai cô ấy và một người con gái khác bị bắt gian tại trận? Nói cho cô ấy biết, bạn trai cô ấy cùng một người con gái khác tuẫn tình tự sát?
Chuyện này cũng quá tàn nhẫn cũng quá nực cười rồi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...