Chương 280: Mẹ của nữ phụ pháo hôi (43)
Lưu Mạn Ni mời một biên kịch vàng viết kịch bản cho mình, sau đó thảo luận và diễn tập với đạo diễn mấy ngày, rồi mới bắt đầu livestream. Chủ đề tập này của bọn bà ta là thể hiện tài năng múa ballet của Bạch Trúc và tài thiết kế thời trang của Lưu Mạn Ni. Cả hai đã chuẩn bị xây dựng hình tượng xinh đẹp, sang trọng và giàu có trong lòng người xem.
Ngoài việc livestream, Lưu Mạn Ni khá là quan tâm đến tình hình bên Lâm Đạm, bảo trợ lý trông chừng livestream của Bạch Chỉ Lan.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trợ lý lập tức nhắn tin cho bà:【Phu nhân, bên Lâm Đạm xảy ra chuyện lớn rồi, bà ta muốn cứu một thai phụ bị rong huyết, rất có khả năng giết chết hai mạng người.】
Lưu Mạn Ni xoay người liếc nhìn điện thoại đặt trên bàn trong lúc chuyên viên quay phim chuyển ống kính sang chỗ khác, khóe miệng không kìm được cong lên. Nhà thiết kế nổi tiếng hợp tác sáng lập thương hiệu thời trang cùng với bà ta - Helena không khỏi tò mò: “Anny, trông cô vui quá nhỉ? Có chuyện vui gì à?”
Lưu Mạn Ni đặt cốc cà phê xuống, nói: “Bé yêu à, được hợp tác với cậu là chuyện vui nhất đấy.”
“Ôi, Anny, cậu thật ngọt ngào.”
Hai người nói chuyện với nhau bằng tiếng Anh, thỉnh thoảng Bạch Trúc cũng xen vài câu, bọn họ trò chuyện về những tin tức thời trang thời thượng nhất, xoay quanh phong cách là đủ, đáng tiếc đúng lúc gặp bên Lâm Đạm xảy ra chuyện nên rating chẳng ra gì. Cứ cách một lúc là trợ lý sẽ báo cáo rating cho Lưu Mạn Ni, nếu thắng Lâm Đạm, bà ta vui đến cười toác miệng, nếu thua, bà ta sẽ tránh khuôn mặt âm trầm ra khỏi ống kính. Tất nhiên là bà không có cơ hội thắng Lâm Đạm, cho nên tâm trạng của bà ta rất áp lực.
Bà ta không hiểu tại sao bà ta cướp đi mọi thứ của Lâm Đạm nhưng đối phương vẫn có thể đảo ngược thất bại với tư thế huy hoàng như thế. Có điều giờ thì không sao nữa, đồ ngu ngốc mãi mãi là đồ ngu ngốc thôi, bà ta không có thời gian đi đối phó hai mẹ con họ, Lâm Đạm cứ tiếp tục đi con đường chết của mình đi, chỉ cần thai phụ nọ chết, mọi chuyện đều sẽ kết thúc.
Rong huyết, hơn nữa còn ở cái nơi hẻo lánh như thôn Tiểu Điền, sao có thể cứu sống người nổi? Lâm Đạm biết chút về y thuật nhưng bà không phải Đại La thần tiên. Nếu không phải vì xây dựng hình tượng chói mắt như thế để tranh thủ độ chú ý thì Lâm Đạm cũng không đến mức đâm lao phải theo lao đi cứu thai phụ kia. Làm người phải khiêm tốn, đến đạo lý này mà bà còn không hiểu à?
Suy nghĩ một lúc, Lưu Mạn Ni lại không kìm được bật cười.
Đúng vào lúc này, Bạch Bằng Phi gọi điện thoại đến, Lưu Mạn Ni để con gái mình tiếp chuyện với Helena còn mình thì cầm lấy điện thoại đi đến cửa sổ, thoải mái tắt micro.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bạch Bằng Phi vừa mở miệng là nói: “Lâm Đạm dính vào rắc rối rồi, anh thấy lần này cô ta làm không xong sẽ phải ngồi tù. Anh định ra một số tiền mời luật sư giúp cô ta, em thổi gió bên tai, nói bóng gió cho con nhóc chết tiệt Bạch Chỉ Lan kia chuyển đống hoa lan của Lâm Đạm đến nhà mình, nó có ích cho anh.”
“Tự cô ta đi tìm chết, anh lo làm gì?”
“Em không hiểu, anh muốn bàn chuyện làm ăn với Nhiếp Vinh, không có chỗ hoa lan đó, đến bậc cửa của Nhiếp gia anh còn không sờ tới nữa là. Anh sẽ nghĩ cách để Lâm Đạm ở tù thêm mấy năm, em thì kích con nhóc Bạch Chỉ Lan chết tiệt để nó ngoan ngoãn nghe lời. Anh biết em luôn có cách mà.”
“Được rồi.” Lưu Mạn Ni vui vẻ đồng ý, sau khi vào nhà vệ sinh giặm phấn lại, bà ta mới không nhanh không chậm đi vào phòng khách. Bà mở một chai rượu vang đỏ, mời Helena uống cùng, hai người vô cùng hào hứng nói về tương lai của công việc. Đúng lúc này, trợ lý lại gửi thêm một tin nhắn đến:【Thai phụ được cứu sống, Lâm Đạm nổi tiếng!】
Lưu Mạn Ni thoáng trượt tay hắt rượu vang đỏ lên váy, tại chỗ đó xuất hiện một vết dơ xấu xí. Đôi mắt nhìn vào dòng chữ trên màn hình trợn đến sắp rơi ra ngoài, biểu cảm dữ tợn dọa người xem giật mình. Nghe thấy Bạch Trúc lo lắng hỏi, khó khăn lắm bà ta mới hoàn hồn, sau đó miễn cưỡng giữ vẻ tao nhã rời đi.
Sau khi vào phòng thay đồ, bà ra lệnh: “Đưa điện thoại cho tôi để tôi xem livestream bên kia.” Số điện thoại của bà ta đã liên kết với nền tảng livestream, chỉ cần bà ta vào phòng livestream của Bạch Chỉ Lan, tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy.
Trợ lý vội đưa điện thoại cho bà, vì thế bà ta tận mắt chứng kiến quá trình Lâm Đạm cứu người, cũng nhìn thấy cư dân mạng khen ngợi và sùng bái Lâm Đạm ra sao. Bọn họ tôn thờ y thuật của bà, ngưỡng mộ con người bà, còn thành lập fanclub riêng cho Lâm Đạm. Do không tìm thấy tài khoản mạng xã hội của bà nên cư dân mạng theo dõi Weibo của Bạch Chỉ Lan, hai mươi phút ngắn ngủi, lượt theo dõi của Bạch Chỉ Lan tăng vọt lên 40 triệu, độ nổi tiếng và lượt theo dõi còn hơn cả mấy tiểu thịt tươi, ngược lại lượt theo dõi Weibo của Bạch Trúc chẳng những không tăng nhiều mà còn cách vài phút lại giảm mấy trăm lượt theo dõi.
Bởi vì tất cả mọi người biết, Bạch Chỉ Lan và Bạch Trúc đã sớm cạch mặt nhau, thậm chí Bạch Chỉ Lan công khai đánh tiếng rằng —— trong giới giải trí này, có Bạch Trúc thì không có cô, có cô thì không có Bạch Trúc, hai người bọn cô vĩnh viễn không đội trời chung.
Cư dân mạng phát cuồng vì Lâm Đạm, tất nhiên sẽ ủng hộ con gái bà là Bạch Chỉ Lan, ủng hộ Bạch Chỉ Lan, hiển nhiên là không hâm mộ Bạch Trúc. Lâm Đạm nổi tiếng, vả lại còn cực kỳ nổi tiếng, tin này đối với Lưu Mạn Ni mà nói chẳng phải tin tốt lành gì, đối với Bạch Bằng Phi càng không phải.
Lưu Mạn Ni giận đến phát run, cười lạnh nói: “Vốn tôi định qua một thời gian nữa mới cho người bôi xấu bọn họ, giờ không thể đợi được nữa. Cô đi liên hệ với blogger tung tin và thuỷ quân, chuẩn bị tấn công.”
Trợ lý đáp vâng, sau đó vội vàng rời khỏi đi phòng làm việc.
Khi Lâm Đạm về đến nhà đã là hai ba giờ sáng, livestream đã bị gián đoạn từ lâu, An Tử Thạch đang ngồi đợi trong phòng khách.
“Chỉ Lan đâu?” Lâm Đạm lo lắng hỏi.
An Tử Thạch chỉ vào phòng ngủ phía Đông, nhỏ giọng nói: “Lúc về nhà cô ấy không nói gì đã nhốt mình trong phòng, cháu có gọi mà cô ấy không đáp, không biết bây giờ đã ngủ chưa.”
Lâm Đạm nhìn chằm chằm cánh cửa đóng chặt, thở dài nói: “Mọi người đi ngủ trước đi, mệt mỏi cả ngày hôm nay rồi, có chuyện gì ngày mai nói sau.”
An Lãng không yên tâm hỏi: “Chỉ Lan không sao chứ?”
“Tôi sẽ không để nó xảy ra chuyện đâu.” Lâm Đạm đỡ trán nói.
An Lãng thấy Lâm Đạm không muốn nói chuyện, đành đưa An Tử Thạch và An Trọng Anh rời đi, để lại góc yên tĩnh cho cô.
Lâm Đạm biết, hành vi của Mai Tử động chạm đến thần kinh yếu ớt của Bạch Chỉ Lan, khiến cô lại trầm cảm. Bản thân Chỉ Lan chính là một đứa trẻ bị cha mẹ vứt bỏ, cho nên càng dễ chán ghét thế giới này hơn. Tinh thần Lâm Đạm quá mạnh mẽ nên căn bản cô không biết cảm giác bị vứt bỏ không được thương yêu là gì, nhưng vì cứu Bạch Chỉ Lan, bà tốn hai tháng để tìm tài liệu và đọc sách, ý muốn tìm ra cách giải quyết vấn đề.
Rõ ràng việc trốn tránh, kìm nén, giả vờ đều không phải cách điều trị liệu bệnh trầm cảm đúng, đối mặt mới là cách đúng nhất. Đối mặt với cuộc sống gian khổ và đối mặt với cuộc sống tươi đẹp, sau đó hết lần này đến lần khác tự nhủ rằng, sẽ có hi vọng thôi… Hi vọng chính là thứ người bị bệnh trầm cảm thiếu nhất.
Nghĩ đến đây, Lâm Đạm vuốt khuôn mặt xúc động rồi thở dài. Hiện tại bà cảm thấy đây là lúc nói chuyện trực tiếp với Bạch Chỉ Lan, có lẽ cách duy nhất để tháo gỡ khúc mắc của Bạch Chỉ Lan là bà phải nói ra hết tất cả mọi chuyện được chôn sâu dưới đáy lòng nguyên chủ.
Hôm sau, Lâm Đạm tỉnh dậy vào lúc năm giờ rưỡi như thường lệ, An Lãng cũng đã dậy, lặng lẽ giúp bà làm mì, băm nhâm sủi cảo, đun nước sôi. Hai người im lặng làm việc đến sáu giờ, vốn tưởng rằng Bạch Chỉ Lan sẽ không xuất hiện nhưng không ngờ thế mà cô vẫn ngồi vào bàn ăn đúng giờ.
An Tử Thạch nhìn Bạch Chỉ Lan, lo lắng không thôi hỏi: “Tối qua cô ngủ có ngon không?”
“Tôi ngủ rất ngon.” Bạch Chỉ Lan giả vờ thoải mái mỉm cười.
An Tử Thạch chỉ vào quầng thâm dưới mắt cô nói: “Cô nói dối.”
Bạch Chỉ Lan cầm lấy đũa giục: “Ăn sủi cảo đi, tôi đói lắm rồi.” Cô cười ha ha như chưa có chuyện gì xảy ra.
An Lãng không hề động đũa, chỉ quay đầu lại nhìn Lâm Đạm, Lâm Đạm tháo tạp dề xuống nói: “Mọi người ăn trước đi, tôi đi lấy ít đồ.” Bà lấy cái thang từ nhà kho đến, mở cửa ngầm trên trần phòng khách ra, từ từ leo lên. Đến lúc này mọi người mới phát hiện, căn nhà gỗ nhỏ này còn căn gác xép này.
An Lãng lập tức đi tới giữ thang giúp bà, đợi Lâm Đạm ôm một cái thùng carton xuống vội nói: “Tôi lên cho, cô giữ thang đi. Cô muốn lấy cái gì?”
Lâm Đạm cũng không từ chối sự giúp đỡ của y, nói thẳng: “Lấy hết tất cả thùng carton trên đó xuống đây đi.”
“Ừ.” An Lãng nhanh chóng đưa một cái thùng carton xuống, An Tử Thạch ở dưới đón lấy. Hai người tay dài chân dài, làm việc khá nhanh nhẹn, chỉ một lát mà đã chuyển hết hai mươi mấy cái thùng xuống, chất đống ngay ngắn trên đất trống ở phòng khách.
An Trọng Anh và Bạch Chỉ Lan cũng đi đến, nghi ngờ nhìn Lâm Đạm.
Chuyên viên quay phim quay cận cảnh mấy cái thùng, tiếc là bọn chúng đều bị dán nó bị kín, không nhìn thấy được gì. Chuyện này cực kỳ kích thích lòng tò mò của người xem.
Cùng lúc đó, có hai Weibo đăng tin hot. Chủ một Weibo đăng mấy bức ảnh chụp một phụ nữ nông thôn xấu xí, bảo mọi người đoán thử đây là ai, khi tất cả mọi người đều đoán sai, hắn công bố người phụ nữ tiều tụy, xanh xao vàng vọt, gầy gò, tóc thưa thớt trên hình chính là Lâm Đạm xinh đẹp, phóng khoáng, hai tháng trước bà vẫn còn dáng vẻ này, hai tháng sau đã lột xác, không phải phẫu thuật thẩm mỹ thì là gì?
【Đừng vội khen Bạch Chỉ Lan và mẹ cô ta là người đẹp tự nhiên nữa! Thấy mấy người tâng bốc quá làm tôi tởm muốn chết! Đây là ảnh chụp hợp đồng mẹ Bạch Chỉ Lan ký với tổ chương trình, mọi người nhìn kỹ chữ trên bìa hợp đồng đi, là thật hay giả chắc chắn cao thủ có thể thủ giám được. Con mẹ nó, tôi quá tởm với mấy yêu quỷ phẫu thuật thẩm mỹ này rồi!】
Weibo đăng tin khác là của bạn học cùng cấp ba với Bạch Chỉ Lan. Cô ta là bạn cùng bàn với Bạch Chỉ Lan, có ảnh chụp chung làm chứng, cô ta nói rằng học lực năm cấp ba của Bạch Chỉ Lan rất tệ, đời sống riêng tư phóng túng, đã từng bỏ nhà ra đi một thời gian, vì để sống, chỉ có thể đi làm gái, còn nói cô xém tí đánh chết người, vẫn còn hồ sơ ở sở cảnh sát, thối nát từ trong xương.
【Lúc ấy cô ta không chỗ để đi, cho nên tôi cưu mang cô ta. Ngày nào cũng đến 12 giờ tối cô ta mới về, mỗi lần quay về trong túi đều có hai trăm tệ, không phải bán thân thì là làm gì? Mọi người tin hay không thì tùy.】Bạn học cấp ba này đăng rất nhiều hình, trong hình Bạch Chỉ Lan trang điểm quái dị, ăn mặc hở hang, vừa nhìn là biết đây là nữ du côn*. Còn có một bức ảnh sở cảnh sát chụp cô lúc ở nhà giam, cô đứng cạnh thước đo giơ bảng tên, đôi mắt nhìn ống kính đầy kiêu ngạo, khóe miệng vương một vệt máu đỏ tươi.
*Nữ du côn: thường có chút ngoại hình, hay chơi với những anh lớn, bọn côn đồ, học kém, thường xuyên đến quán karaoke, ỷ vào các băng đảng côn đồ nam.
Sự tai tiếng và nổi tiếng của Lâm Đạm va chạm nhau, phản ứng hóa học sinh ra khó có thể tưởng tượng được. Trên mạng loạn cào cào lên mà những người trong livestream lại chẳng hay biết gì cả.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...