Nữ Phụ Không Thích Yêu
-Một ngày trôi qua cô quay lại biệt thự White Rose thì bị số khi cổng bị khóa và một tờ giấy được dán trước cổng:
-”Tạm thời sửa chữa...Cái mố gì đang xảy ra vậy? Mình ở suốt có hỏng hóc cái gì đâu?” Cô thét lớn nói cùng lúc đó tin nhắn được gửi tới:
-”Con tạm thời về nhà ở nhé! Đồ đạc của con mẹ cho mang về hết rồi...biệt thự đang có vài thứ cần sửa chữa sợ làm phiền con nên mẹ quyết định kêu con về nhà. Sớm về nhà nhé!” mặt cô đen lại rồi hậm hực bắt xe về nhà.
-Tại nhà bố mẹ Bách Vân...
-Cô bấm chuông ngay lập tức có người ra mở cửa và cô đi vào trong, muốn hỏi rõ mẹ cô xem có phải thật hay không cô biết mẹ cô vẫn đang suy nghĩ về chuyện giữa cô và Bách Vũ nên có thể là để hàn gắn hai anh em.
-”Chả hay ho tẹo nào...” cô nói rồi bình thản đi vào trong gạt bỏ bực tức. Gặp được mẹ cô chưa kịp hỏi thì bà đã chặn lại bằng một câu hỏi:
-”Thứ hai con có bận gì sau giờ học không?”
-”Dạ? Con bận rồi...”
-”Con định đi đâu à?”
-”Con sẽ tham gia ngoại khóa cùng với một người bạn vào thứ hai và con hứa rồi...”
-”Vậy thì đành chịu, mẹ đang định để cho hai con đi chơi đâu đó với nhau mà...À phòng con ở trên kia dọn xong xuôi hết đó.”
-”Vâng...vậy con lên trên đây.” Cô nói rồi đi lên cầu thang và vô tình chạm mặt Bách Vũ. Anh không chút ngạc nhiên dường như biết trước hỏi:
-”Về rồi à?”
-”Sẽ đi sớm thôi.” cô đáp ngắn rồi mặt lạnh đi mất.
-”Chuyện giữa cô và Kiều Linh là như thế nào?” Anh giữ tay cô hỏi.
-”Câu trả lời giống như ngày hôm đó. Tôi không muốn nhắc lại nữa đâu.” Cô nhìn tay mình hất ra và đi tiếp.
-”Lúc bào cũng trốn tránh tôi, cô định như thế suốt hả?” anh nói điệu giọng có vẻ như khiêu khích cô. Cô đứng lại quay đầu anh nhún vai đáp:
-”Nếu anh nghĩ như thế thì nó là như thế. Tùy anh!”
-”Hai đưa sao nói năng với nhau như cãi nhau thế!?” mẹ cô nhăn mặt hỏi, Bách Vũ im lặng không nói gì và bỏ đi làm mẹ cô chỉ biết đường mà thở dài. Bách Vũ ngồi ở phòng khách trầm tư suy nghĩ việc ban nãy:
-”Là sao chứ? Dạo này mình chậm hiểu quá!” Vò đầu bứt tóc rồi lại rơi vào suy nghĩ anh mới nhớ ra cuộc nói chuyện của mẹ và Bách Vân mà anh vô tình nghe được:
-”Cô ta sẽ tham gia ngoại khóa à?...Vậy có thời gian hỏi rồi!” Bách Vũ khẽ cười rồi lấy điện thoại ra làm gì đó. Lúc này Bách Vân cũng đã tới cửa phòng chợt vô thức nhìn sang phía đối diễn phòng mình là phòng Bách Vũ khẽ hồi tưởng 'quá khứ' rồi bật cười nói:
-”Hoài niệm nhỉ? Cái ngày được xem movie 81+” cô bước vào phòng thì thấy mọi thứ đã được bày biện lại liền lười biếng nằm dài trên giường nghỉ ngơi đôi phút. Lại một cuộc gọi đến, cô giọng mệt mỏi bắt máy:
-”Ai vậy?”
-”Hy Đan đây! Sao nghe giọng mệt thế?”
-”Vừa đấu khẩu với anh trai yêu quý!”
-”Anh trai yêu quý...nghe chẳng hợp gì...Có buổi tập đó tới được không?” Hy Đan hỏi.
-”Được...tới đón đi.” “Ok” Xong xuôi cô vực người dậy thay đồ lát sau xuống nhà và lên xe Hy Đan tới khu học võ.
-Vừa tới cô đã gặp điều không tưởng khi vào lớp học chưa được lâu thì phát hiện sự hiện diện đầy kì lạ của Kiều Linh.
-”Lớp ta lại đón thêm một học ưu tú mới hãy giúp bạn ấy. Vì là học sinh mới nên em phải học nhanh để theo kịp cả lớp do vậy Thanh Phong sẽ giúp Kiều Linh nhé!” Thầy nói rồi đi ra ngoài. Kiều Linh nghe vậy liền nở một nụ cười xã giao như để hạ gục đối phương một trong những chiêu để hút hồn người khác của cô ta. Cô nhìn Kiều Linh rồi nhìn xung quanh xem phản ứng.
-”Chà mọi người bị cô ta thu hút hết rồi kìa! Cái này nên có một môn phái riêng nhỉ?” cô cười nói. Hy Đan mặt nghiêm nhìn rồi nói:
-”Có vẻ còn một người sắp trụ được.”
-”Đâu?” cô hỏi.
-”Đó!” Hy Đan chỉ về phía Thanh Phong ngay lập tức cô gậy gù rồi cười thành tiếng những vẫn nén lại và nói:
-”Không quá nổi mỹ nhân đâu!“. Không ngờ là câu nói ấy lại tới tai Thanh Phong khiến anh như thức tỉnh luôn và nhìn về phía cô. Thu gọn vào mắt anh là hình ảnh một cô gái đang nén cười và tỏ ra bình tĩnh nhưng anh vẫn nhận thấy được nụ cười vô cùng tú nhiên ấy cảm giác rất thoải mái và vui vẻ khiến anh như vui lây. Quên mất mình đang làm cái gì, Thanh Phong nhìn cô tới lúc Kiều Linh nhận ra và liền vỗ vai anh vẻ mặt kiềm chế tức giận nói:
-”Thanh Phong anh ổn chứ?”
-”À...Được rồi bắt đầu tập luyện thôi.” Anh hơi ngập ngừng nói rồi nhìn Kiều Linh và bắt đầu vào buổi tập.
-”Được!” Kiều Linh hưng phấn nói kèm theo suy nghĩ:
-”Bách Vân, mệnh cô cũng đàp hoa đấy nhưng nhiều thì không tốt! Sau này tôi sẽ từ từ cắt xén cho vậy...” rồi Kiều Linh mỉm cười nhìn về hướng cô.
-Tiếng điện thoại cô reo lên, là một tin nhắn từ Liên Chi cô nhắn lại rồi tắt máy thì Hy Đan hỏi:
-”Có chuyện gì thế?”
-”Liên Chi nhắn tin cho tớ về buổi ngoại khóa sắp tới.”
-”Đó là bạn cậu à?”
-”Ừ...Đi cùng không?” Cô hỏi.
-”Không cần đâu...tớ cũng không thích thú mấy cái đó cho lắm.” Hy Đan đáp.
-”Tiếc nhỉ? Thôi hai chúng ta luyện tập đi.” Cô nói, Hy Đan liền gật đầu và cả hai bắt đầu ngay sau đó.
-”Bách Vân cũng tham gia à...chắc hôm đó sẽ đi cùng đoàn nhỉ?...” Thanh Phong lơ đãng vài giây rồi lại là Kiều Linh kêu anh ta rồi luyện tập tiếp.
(Yo~ Đăng một chap nè và tớ chưa thi đâu tuần sau cơ nên ráng đăng thêm một chap nữa rồi mới ôn thi tiếp keke:v *ham hố mode* năm nay thi áp lực lắm đây...Nhưng cố lên nhé! Sau khi thi mình sẽ up bù vài chap và có thể liền tù tì luôn:v mong từng đó việc tớ làm sẽ giúp các cậu có động lực thi tốt:v Nói thế chứ có hay không tớ cũng chịu. Lảm nhảm vậy thôi => thi tố nhé:v)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...