Phía sau còn một đám trẻ con tung ta tung tăng đuổi theo, thỉnh thoảng Khương Khê rải chút kẹo, bọn nhỏ nhào đến nhặt trên mặt đất, lại nhanh chóng đuổi kịp: "Cô dâu rải kẹo! Rải thêm chút nữa đi!”Khi xe dừng ở trong sân, Khương Khê đi xuống, rải toàn bộ kẹo còn lại trong túi ra ngoài.
Người xem náo nhiệt lập tức vây quanh, trẻ con càng hưng phấn hơn nhiều: "Oa! Nhiều kẹo quá nha!”“Mình cướp được mười viên!”"Mình có một túi, bạn xem! "Khương Khê nhìn cười, em trai họ vừa đậu xe bên cạnh đi tới, ân cần nói: "Chị dâu họ, có thể cho em mượn xe chơi một ngày không?”Khương Khê cười gật đầu: "Có thể, em cẩn thận chút là được.
”“Nhất định nhất định!” Em trai họ ngoan ngoãn gật đầu, nhảy chân sáo đi mất.
Phần kế tiếp vốn là náo động phòng, nhưng bởi vì chú rể “ngủ say”, nên bước này bị bỏ qua, người già trong thôn tới hỗ trợ ghi nhớ giấy tờ tùy lễ, Khương Khê đi theo cha mẹ Bùi tiếp đãi khách khứa, nhân tiện làm quen họ hàng.
Không ít khách đến tham dự, bên này có nhà họ Bùi, bên kia có nhà họ Khương, nhân lúc nghỉ ngơi giữa trưa đến đây ăn tiệc.
Ít nhất ngoài mặt mọi người, ai nấy cũng cười ha ha chúc mừng cô kết hôn.
Tuy rằng người bên nhà họ Khương không đồng ý gả Khương Khê, nhưng ông bà nội Khương Khê mất sớm, cha Khương cũng không còn, bà Khương thì không đáng tin cậy, loại thân thích như chú thím cũng cách một hai tầng quan hệ, không tiện nói nhiều.
Điều kỳ quái duy nhất chính là Trương Tú Vân và người nhà họ Trương vẫn chưa tới?Mãi cho đến trưa, thím đến giúp bưng thức ăn lên, đám người anh trai họ Bùi Hạ Quân đi mời khách, hai anh em Bùi Đức Minh mang cả đại gia đình đến ăn cơm, cũng chưa thấy người.
Trong lòng Khương Khê cảm thấy cổ quái, thẳng đến khi sắp khai tiệc, rốt cuộc cũng nghe một câu: "Mẹ ruột cô dâu tới rồi!”"Sao bây giờ mới tới?""Sợ là không vui với hôn sự này.
""Có đứa con rể như vậy, ai mà vui nổi?"Có người nhỏ giọng nói thầm, Khương Khê đi ra nhìn, chỉ thấy Trương Tú Vân mang đôi mắt đỏ bừng đi cùng rất nhiều người đến, gần ngay cạnh bà ta là ông cậu của nguyên chủ, sống ở cái thời đại gian nan này, bụng Trương Hổ còn có chút thịt thừa.
Chỉ là sắc mặt đoàn người này không tốt lắm, thoạt nhìn không giống đi ăn tiệc, ngược lại giống đến gây chuyện hơn.
Nhìn thấy người, ngược lại Khương Khê cảm thấy an tâm hơn, đứng ở cuối cùng kiên nhẫn chờ đoàn người này tới.
*Bầu không khí vốn náo nhiệt không biết an tĩnh tự khi nào, mọi người nhìn Khương Khê, lại nhìn người Trương Tú Vân mang đến, thần sắc cổ quái.
Khi đến gần Trương Hổ đau lòng nhìn Khương Khê, phẫn nộ nói: "Mọi người tới mà xem, nhà họ Bùi này rốt cuộc có phúc hậu hay không? Đại Muội nhà tôi đơn thuần, thằng ba nhà ông ta đã thành như vậy, còn dỗ Đại Muội nhà tôi gả qua, ngay cả sính lễ cũng không cho, trực tiếp đón người đi, xuất giá cũng không xuất giá từ nhà mẹ đẻ!”Mọi người xôn xao: "Lại không cho sính lễ?”Mẹ Bùi đã sớm nghe thấy động tĩnh, nghe Trương Hổ hỏi, tức giận muốn mắng người.
Khương Khê ngăn cản mẹ Bùi, thoải mái nói: "Nương, cậu, có cho sính lễ chứ, đang ở trên tay con, con cũng không bị người ta lừa gạt, bởi vì mấy năm nay con có thể đi học đều nhờ vào nhà họ Bùi, hôm nay đương nhiên không thể vong ơn phụ nghĩa, nếu không phải con muốn đi học, ba năm trước khi nhà họ Bùi đưa sính lễ, con đã sớm gả tới đây, cũng không có chuyện ngày hôm nay, mẹ với cậu nói xem có đúng không?”Sắc mặt mẹ Bùi chuyển biến tốt đẹp, nhìn con dâu, không lên tiếng.
Quên đi, dù sao cũng là nhà mẹ đẻ của con dâu, không thể mắng quá tàn nhẫn.
Trương Hổ không ngờ Khương Khê lại không nể mặt như vậy, lập tức tối sầm mặt, kéo kéo Trương Tú Vân chất phác.
Trương Tú Vân đỏ mặt khóc ròng nói: "Đại Muội, con đừng nói mấy lời ngốc nghếch đó! Nếu nhà họ Bùi thật sự coi trọng con thì sẽ không để con tới nhà ở trước, con về nhà với nương, nương tìm cho con một người tốt được không?”"Con sẽ không về.
" Khương Khê lắc đầu, thản nhiên nói: "Nương, nếu đã tới, thì ở lại ăn bữa tiệc hẵng đi.
”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...