Nữ Phụ Em Thoát Khỏi Tôi Sao
Sau khi tỉnh dậy , cô chợt nhớ ra một sự thật đắng lòng là : có thể thằng em trai của cô cũng xuyên .
Binh . Rầm . Bốp . Bịch
Sau khi ngã , cô vội chạy vào hỏi:
Thím trương , có phải là ca của con cũng sẽ bị xuyên vào không ? Hắn đâu rồi ?
Tiểu thư , thiếu gia đã đi công tác rồi !Mà người cũng đừng gọi là ca nữa ,gọi "chồng" đi là vừa , thím trương còn cố ý nhấn mạnh chữ chồng làm ai đó ở trang thái đơ hoàn toàn .
Thím à , sao thím có thể đùa như vậy chứ , đó là anh trai cháu nha !
- Thật ra thì tử kì không phải anh cháu . Thím trương nghiêm túc nói .
Sao có thể thế được , cả thế giới này chỉ có gia tộc mẹ cô là có mắt tím thôi . Vương nguyệt thầm nghĩ .
Có vẻ như thím trương hiểu tâm trạng của cô liền nói :
- Đúng là chỉ gia tộc mẹ con mới có mắt tím . Nhưng năm đó , gia tộc Wing chính là gia tộc đời đời kiếp kiếp bảo vệ
gia tộc Sun , cũng vì vậy mà thuộc hạ của mẹ con trong 1 lần làm việc vì bảo vệ cho bà mà chết , để lai tử kì bơ vơ trên đời nên để trả ơn cô ấy , mẹ con đã cho con và tử kì làm hôn thê . Và thằng bé cũng biết truyện đó .
Sau khi suy nghĩ xong thì có một cô nàng đang ngồi tự kỉ . Chẳng lẽ việc mình xuyên qua đã làm tráo đổi vào việc sao , trong tiểu thuyết thì truyện có nói là về sau nữ phụ chết rất thảm ( ầy , cụ thể cũng giống mấy truyện khác ấy mà ) anh trai nữ phụ rất yêu qý em mình nhưng lại cũng chết vì bị nam , nữ chủ hại chết . Vậy mà bây giờ hắn lại là anh trai mình . Thôi vậy cùng lắm thì sống với nhau thôi , có lẽ hắn vẫn còn hận mình nhưng biết làm sao được
Sau khi nghĩ ngợi xong , cô quyết định từ hôm nay sẽ bắt đầu một cuộc sống mới . Nói là làm , đi về phòng đựng quần áo cô nhận thấy ở đây cũng có rất nhiều bộ quần áo có nét kín đáo chứ đâu giống trong truyện , chắc trước đây cô đóng giả khổ lắm nhỉ . Sau khi chọn đồ xong , cô bắt đầu rèn luyện lại thân thể mình , mặc dù cô trước đây rất thông minh nhưng thân thể yếu quá phải cải tạo lại . Nghĩ đến đó , cô bắt đầu bằng tập chạy quanh công viên . Sau khi chạy được ba bốn vong gì đó thì cô bỗng đâm phải một bờ thành cao to vững chắc .Xoa xoa cái mũi nhỏ của mình , cô uỷ khuất kêu lên :
- ai đấy không có mắt à !
Sau đó cô chỉ nghe thấy một giọng nói nam tính dễ nghe , nhưng trong đó mang một sự chán ghét cùng khinh bỉ :
- Vương vũ nguyệt , cô ở đây làm gì ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...