Tầng 12 tòa nhà truyền thông Tinh Nguyệt, sườn tây, trong phòng làm việc tối tăm âm lãnh, một mạnh im lặng như tờ.
Đường Quả và Thái Vi hai người âm thầm cẩn thận đánh giá vẻ mặt oán độc của Lục Nhã, cũng như vẻ mặt bình thản của Tần Cảnh, lòng sinh hiếu kì.
Ai cũng muốn biết đạo diễn đã nổi tiếng sắp tiền mãn kinh với nữ gian vẻ mặt chán nản vừa mới tới, có phải có thâm thù sâu xa gì ít người biết.
Nhất định là khắc sâu cừu hận, bằng không, Lục Nhã sẽ không cố ý làm khó dễ như vậy.
Việt Trạch, kẻ thần bí nhất đứng sau thâu tóm giới giải trí, người này không bao giờ nhận phỏng vấn, cũng không cho phép bị chụp trộm, người ngoại giới biết về hắn ta rất ít.
Truyền thông đối với hắn cũng phá lệ khoan dung, nói nhảm thì bảo hắn có quan lớn F đứng sau, công tác giữ bí mật triệt để đến một giọt nước cũng không lọt ra ngoài.
Cho nên, phỏng vấn Việt Trạch?
Chính là nhiệm vụ bất khả thi!
Đường Quả có tức giận bất bình thay Tần Cảnh, ngay cả những chuyên mục nổi tiếng khác của Tinh Nguyệt cũng không thể phỏng vấn được người này, “Chuyện ngôi sao” chỉ là một chương trình đứng trên bờ vực bị bỏ lại muốn vượt mặt?
Lục Nhã thấy Tần Cảnh vẫn giữ nguyên bình tĩnh, có chút oán hận, cô ta chưa hề nhìn thấy trên mặt nữ nhân này hiện chút nào hoảng loạn vì thất bại. Nóng mắt, cô ta châm chọc: “Thế nào? Cô không phải rất giỏi sao? Nghĩ trước nay, Việt Trạch bị truyền thông công bố ra duy nhất một tấm hình, cũng chính là tự tay cô tìm được. Cô lợi hại như vậy cơ mà, chút việc này thì có gì khó nhỉ?”
Diệu Khả đứng một bên không thể không trợn mắt há mồm, cái người chụp được chân dung Việt Trạch lại còn dám đăng tải trên mạng, thế nhưng, chính là Tần Cảnh?
Tần Cảnh tuy rằng ngoài mặt bảo trì bình tĩnh, nhưng trong lòng đã cực kì khó chịu. Trời, lại làm gì? Một lần nữa gặp tình tiết không biết trước. Cô Tần Cảnh trước kia rốt cuộc chọc giận bao nhiêu người vậy!
Không được, vô luận ra sao, cô cũng không đi trêu chọc người tên Việt Trạch đó, đánh chết cũng không đi, đây chính là người muốn đi XXX cô mà !!!
Tần Cảnh chưa nghĩ ra được đối sách gì, từ ngoài cửa truyền đến một tiếng đập cửa cứu rỗi cô: “Lục Nhã, Tần Cảnh, hai người đều ở đây a!”
Tần Cảnh bất lực nhắm mắt, tại sao, muốn đến xem bộ dạng chật vật của cô đến thế hay sao?
Lục Nhã vừa rồi mặt mũi phừng ngay lập tức thay đổi 180 độ, trong phòng nhưng nhân viên khác cũng nhất loạt nhìn về phía người đang đi tới, mắt lóe tia sùng bái:
“Vi Lam à? Sao Vi Lam lại đến đây?”
Diệu Khả lập tức từ trên ghế nhảy dựng lên đi rót nước.
Tập Vi Lam nhanh chóng ngăn lại: “Không cần! Tôi vừa uống nước rồi!” Nói xong, nở nụ cười tươi rói với Diệu Khả, lại nhìn sang chỗ Tần Cảnh và Lục Nhã bên này đi tới.
Phòng làm việc hơi chật chội, Tần Cảnh nghiêng người, về ngồi trên bàn làm việc của mình, gật đầu với Tập Vi Lam đang bước tới, xem như chào hỏi.
Lục Nhã cảm thấy Tần Cảnh như vậy có chút lãnh đạm, nhưng cũng kệ không so đo, đi tới ôm tay Tập Vi Lam một cách thân thiết: “Đi, chúng ta vào trong nói chuyện!”
Tập Vi Lam ngừng một bước, đứng trước bàn làm việc của Tần Cảnh, cô ta giữ chặt tay Lục Nhã, thân mật nói: “Lục Nhã, Tần Cảnh là bằng hữu thân thiết của tôi, lần này cô ấy chuyển đến tổ chuyên mục của các chị, chị giúp tôi chú ý chiếu cố cô ấy một chút nhé!”
Tần Cảnh phong đạm vân khinh cầm cốc thủy tinh uống nước, nhắm mắt làm ngơ.
Lục Nhã vừa mới bị Tần Cảnh làm cho bực mình không có cách giải tỏa, bây giờ lại thấy Tập Vi Lam tha thiết dặn dò, có điểm không được dễ chịu.
Cô ta dẫn Tập Vi Lam vào phòng làm việc cả mình, đóng cửa lại, bất mãn nói: “Vi Lam, cô làm gì mà phải đối tốt với cô ta? Cô không thấy sao, cô ta còn bơ cô đó, mà cô rõ ràng mới là ngôi sao cơ mà! Cô ta nghĩ mình là ai chứ!”
“Đấy là tính cách của cô ấy!” Tập Vi Lam đùa nghịch với cây xương rồng để trên bàn, rất ôn nhu cười, “Ai bảo tôi và cô ấy là bạn cơ chứ?”
Lục Nhã không biết quan hệ thực sự giữa Tập Vi Lam Tần Cảnh, bởi vậy rất hiếu kỳ, cũng rất khó hiểu. Tần Cảnh phát đoạn video bôi xấu Vi Lam, cô ấy hoàn toàn một chút cùng không tức giận; mấy năm qua Tần Cảnh trong giới truyền thông hỗn loạn này luôn được phong sinh thủy khởi, cô ấy có lần nào một chút hâm mộ ghen tị chưa?
Hiện tại Tần Cảnh mắc nạn là xứng đáng, Tập Vi Lam vậy mà còn tốt bụng đến xem xét.
Quả thật là thánh mẫu Maria tái thế a!
Lục Nhã ám thầm cắm răng, cô ta muốn nổi điên vì ghen tị, nhưng mà vẫn là đạo hạnh không đủ. Nếu không có Tập Vi Lam trở thành đại minh tinh, cô ta cũng chỉ là vô danh tiểu tốt trong cái nơi này thôi!
Tập Vi Lam đùa bỡn cây xương rồng, đột nhiên nói một câu: “Lục Nhã, chị hay chuyển chức vụ và công việc của phụ trách dựng phim sang cho Tần Cảnh đi!”
Lục Nhã không thể tin được mở to hai mắt: “Cái gì cơ?”
Tập Vi Lam ôn nhu cười : “Tôi là nghĩ cho chị thôi, Tần Cảnh đã đi, vị trí phụ trách dựng phim kiêm đạo diễn của “Tụ quang” bỏ trống. Lần này cấp trên quyết định không cho một người kiêm nhiệm hai chức, phải chuyển vài người đi. “Chuyện ngôi sao” đã trở thành cái dạng như bây giờ, sớm muộn cũng bị đào thải, chị nên sớm rời chỗ này, sang “Tụ quang” cạnh tranh lấy một vị trí đi!”
Lục Nhã nghe xong, thở ra rồi lại hít vào một ngụm oán khí, nhưng nghiêm túc nghĩ ngợi lại sợ hãi: “Vi Lam, nhưng cái “Tụ quang” này, tổ công tác đã có mấy trăm người rồi! Lấy năng lực của tôi, chỉ có thể miễn cưỡng đảm nhiệm nhóm ba bốn người như bây giờ thôi. Lớn mạnh như “Tụ quang”, tôi không dám.”
Tập Vi Lam nhìn người trước mắt thật không có tiền đồ, không khỏi có chút cáu, nhưng nghĩ, đối nàng trung thành như vậy cũng chỉ có Lục Nhã này.
Vi Lam tiếng trầm trầm, lại cổ vũ nói: “Không sao đâu, Tần Cảnh trước đay lãnh đạo “Tụ quang”, đã sớm đào tạo được một bộ máy làm việc rất chuyên nghiệp rất độc lập hoàn thiện. Cốt cán do cô ấy bồi dưỡng cũng đủ khả năng để tự lo phần việc của mình. Chị xem, mấy số gần đây Tần Cảnh đâu có tham gia, nhưng không phải chương trình vẫn chất lượng như vậy sao.”
“Hiện tại cái vị trí đó của cô ấy, cho dù là ai tiếp quản, đều được chiếm tiện nghi rất lớn!” Tập Vi Lam nói tới đây, nghĩ đến năng lực công tác lợi hại của Tần Cảnh, lòng có chút không thoải mái không tránh được.
Lục Nhã có chút nóng lòng muốn thử, nhưng vẫn là không có sức làm: “Tần Cảnh để lại vị trí đó, còn nhiều đạo diễn kiêm dựng phim của các tổ chuyên mục khác cũng muốn xông vào đây! Tôi làm sao mà đấu lại họ được?”
Tập Vi Lam rũ mắt xuống, như có như không lại nhìn ngắm câu xương rồng, nhẹ nhàng cười: “Đúng vậy, chính là phần lớn mọi người đều nghĩ như vậy, cho nên, cấp trên đã có tìm một phương pháp cạnh tranh công bằng nhất.”
Cô ta quay đầu, nhìn thoáng qua cửa kính trong. Tần Cảnh đang ở bên ngoài, nghiêm túc xem mấy số “Chuyện ngôi sao” gần đây .
Cô âm u híp híp mắt, “Lấy kỳ cuối cùng của tháng này làm chuẩn, nếu lợi nhuận của chuyên mục này tăng đạt cao nhất trong các chương trình, phụ trách dựng phim của chuyên mục có thể được điều đến “Tụ quang”!”
Lục Nhã nhíu mày không hiểu, “Chuyện ngôi sao” dưới tay cô ta lâu nay chỉ có đi xuống chứ làm gì có đi lên! Nhưng, lập tức, linh quang chợt lóe, kinh hỉ, cô ta nhìn về phía Tần Cảnh đang ngồi ngoài, không khỏi kích động:
“Ý cô là, đem “Chuyện ngôi sao” toàn quyền giao cho Tần Cảnh phụ trách, lợi dụng năng lực của cô ta cải tạo nó, phải không?”
Tập Vi Lam âm trầm nhếch môi, quay đầu lại cười ấm áp nói: “Này chỉ là một cái ý kiến của tôi thôi! Chị và Tần Cảnh đều là bạn của tôi, nhưng hình như, có vẻ hai người đang đối đầu nhau sao? Tôi hi vọng cô ấy làm việc được vui vẻ, cũng mong chị luôn vui vẻ. Cho nên, làm vậy không phải là tốt nhất sao?”
“Vi Lam cô thật thông minh!” Lục Nhã tự đáy lòng tán thưởng, Vi Lam nói một câu vậy, cũng đủ cho cô ta thấy một tương lai tươi sáng chờ đợi mình rồi “Đúng a, nếu như giao toàn quyền cho Tần Cảnh như vậy, dựa vào thực lực cô ta, nhất định làm cho tương lai “Chuyện ngôi sao” tươi sáng hơn hẳn, mà co ta khong thể được trở lại “Tụ quang”, đến lúc đó, mọi công lao đều là của tôi không phải sao!”
Cô ta càng nói càng thấy kích động, rõ ràng không che giấu khen ngợi Tần Cảnh, “Cô ta vốn rất có năng lực, lại cộng thêm “Tụ quang” nhiều người xem như thế nên danh tiếng cũng không phải bình thường. Tôi thật muốn gọi điện cho bộ phận thông tin, bảo mấy người đó tuyên truyền, Tần Cảnh đã chuyển đến “Chuyện ngôi sao” rồi!”
Tập Vi Lam lần nữa không thể hiện gì cả, có chút lơ đãng, lại bị gai xương rồng đâm vào tay, đôi mắt càng tối tăm.
Bất quá, cô ta nhắm mắt, nỗ lực điều chỉnh tốt tâm trạng của chính mình: có cái gì để tức giận, Tần Cảnh có chạy đến đâu, chung quy cũng đều nằm trong tay ta.
Tập Vi Lam liếc qua cửa kính nhìn Tần Cảnh, lành lạnh cười một tiếng: Tần Cảnh, cô hãy xem, “Tụ quang” cô dồn bao công sức sẽ trở thành kênh riêng cho Tập Vi Lam này như thế nào nhé!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...