Nữ Phụ Công Lược Truyện
Lần này Nhàn Vũ không đợi nhiều, bảo người ngoài cổng này vào báo với cấp trên trong vòng mười phút nữa đến gặp cô nếu không trong nửa tiếng căn cứ sẽ mất.
Nhưng tên đó đi vào liền đóng cổng vào. Trên cao, ở trên tường căn cứ. Một đám người lộ ra, trong tay cầm vũ khí cùng những dị năng giả. Bọn họ nhìn qua là biết nhắm vào ai.
Tên chủ tịch kia bước ra, từ trên tường nhìn xuống. Như thường mặt không đổi chào cô một câu.
- Nhàn tiểu thư.
- Chủ tịch a. Ngươi quyết định xong chưa?
- Chúng tôi lựa chọn phương án thứ ba. Do chúng tôi quyết định.
"Vậy sao? Quyết định này không đúng đắn lắm đâu đấy." Ngước mắt lên, nhìn người vừa nói chuyện với cô.
- Chuẩn bị.
Tên chỉ huy ra lệnh. Mạc Thần định tiến lên ngăn cản, che chắn cho cô, nhưng rồi bị cô cản lại.
Nhàn Vũ thì thầm bảo anh gì đó. Mạc Thần gật đầu, anh bảo một đoàn zombie nhỏ lên.
Dùng sức mạnh tâm trí sai khiến chúng.
- Ha ha. Không ngờ Nhàn tiểu thư lại dùng zombie làm vật cản như vậy nha. Nhưng cô cũng không thoát được đâu. Những con zombie yếu ớt này không đỡ được cho cô đâu.
Tên quản lí lần trước bị cô sỉ nhục giờ cũng ở trên tường thành nhìn xuống.
- Vậy sao?
Nhàn Vũ dùng tư thế thoải mái ngồi trên cái ghế cô lấy ra. Đám người ngạc nhiên nhìn cô lấy đồ từ trong không gian ra. Tuy ngạc nhiên nhưng người mình không giữ được trong tay liền không giữ lại được thì đành phải hủy. Tên chủ tịch kia nghĩ rồi ra lệnh.
- Khai hỏa.
Đám người bắn dị năng cùng đạn xuống đám người Nhàn Vũ bên dưới. Đúng lúc này, đoàn zombie đó như đám người dị năng kia tạo dị năng hệ thổ làm thành một bức tường ngăn lại đạn, dị năng.
Không ai ngờ sẽ có việc như thế này. Zombie có dị năng họ biết nhưng chúng chỉ biết sử dụng như con thú theo bản năng tấn công con người chứ chưa từng phòng ngự như bây giờ. Nhìn thế nào cũng vô lí.
Nhưng bọn họ giờ cũng không biết phải đánh thế nào.
- Đó thấy chưa. Ta nói không sai chứ.
Nhàn Vũ cho hạ tấm chắn đất xuống. Còn mình thì khiêu khích nói.
- Ta giết chết cô.
Bỗng một giọng nữ gào to lớn lên. Từ trên tường thành cao lao thẳng xuống, tay cầm con dao găm muốn đâm thẳng vào Nhàn Vũ.
Nhưng Nhàn Vũ cô làm sao lại có thể để cho cô ta nguyện ý nha. Nhẹ nhàng dùng kiếm trong tay đẩy cô ta ra.
Nhìn nhẹ nhàng vậy thôi chứ chiêu đó có sức mạnh như thế nào, Nhã Như là người rõ ràng nhất.
Cô ta hơi hụt hơi, ngồi sụp xuống. Không cam tâm nhìn Nhàn Vũ.
Đôi mắt ngập tràn oán hận, cùng không cam tâm nếu hận thù ở trong mắt có thể hóa thành dao thì không biết trên người Nhàn Vũ có bao nhiêu lỗ rồi nữa. Chắc thành cái sành mất rồi.
Không nói câu nào, cô ta tiếp tục đánh lên, sử dụng dị năng hệ thủy khắc chế dị năng của Nhàn Vũ.
Nhưng ngoài dị năng ra, Nhàn Vũ còn rất nhiều chiêu trò khác nên Nhã Như vô cùng bất lợi. Mỗi lần đánh lên đều chưa chạm được đến Nhàn Vũ liền bị cô đánh cho bay ra xa.
Những người trên thành kia cũng có ý định đánh lén cô nhưng không làm được vì có đại boss zombie kia nhìn chằm chằm họ nha. Chỉ động tay động chân cái thôi liền không xong.
Nhàn Vũ đánh một hồi liền thấy chán. Người này là nữ chính nên cũng có chút sức mạnh nhưng không được như người ở thế giới của cô. Mà giờ cô chưa chống lại được thiên đạo liền không thể giết nhân vật chính được lựa chọn.
Thật mệt. Chỉ được đánh không được giết thế này thì đến bao giờ. Quả thật là chỉ có thể trị ngọn không trị được gốc. Nhưng mà không thể giết cũng không phải là không thể đánh đến trọng thương mà.
Nhàn Vũ ra chiêu quyết định, cô dùng kiếm của mình cùng bùa chú tạo thành như trận pháp cầm chân Nhã Như.
Xong tụ lại một luồng linh khí hệ hỏa bao quanh kiếm của mình xuyên qua trận pháp đâm vào người Nhã Như.
Do thiên đạo sắp đặt, Nhàn Vũ nhất định không giết được Nhã Như nên kiếm chẳng biết tự động tránh chỗ hiểm của Nhã Như mà bị lệch sang vài cm.
Chẳng sao cả. Gây thương tích như vậy được rồi. Còn lại để cô ta tự chịu đi.
Nhàn Vũ chơi chán, để mặc Nhã Như nằm thoi thóp ở đấy. Cô biết thế nào cũng có người cứu nữ chính nên mặc kệ, dù sao cô ta cũng không chết được.
Còn mình thì đi về tường thành căn cứ, dùng kiếm chém ngang tường, rồi một tiếng " Rầm". Cả tường thành nứt ra làm đôi, chuẩn bị sụp xuống.
Đám người kia ở trên thành kia vội vã dẫm đạp lên nhau mà chạy trốn. Nhìn vô cùng hỗn loạn.
Lại nhìn vào bên trong một đám người đang sững sờ, Nhàn Vũ dẫn zombie vào trong căn cứ.
Người người hỗn loạn, không ai không sợ hãi. Nhàn Vũ chỉ nhàn nhạt đi vào, dẫm lên đống đổ nát.
Nhàn Vũ chỉ cho zombie bắt người lại chứ không cho zombie ăn.
Cả đám người đều ngạc nhiên nhưng đều không ngừng sợ sệt mà càng run rẩy, đều cố gắng thoát khỏi móng vuốt của những con zombie.
Dị năng giả đều đang sử dụng dị năng của mình. Nhưng đều đang bị zombie sử dụng dị năng tương phản đánh ngược lại.
Zombie tuy không có thần trí giống con người nhưng lại có sức mạnh đáng sợ hơn cũng như thăng tiến sức mạnh nhanh hơn.
Có vài con zombie cấp thấp có ý định ăn con người, Nhàn Vũ liền một chưởng đánh chết. Cả đống máu thịt thối rữa kia bắn tung tóe ra, bay vào cả đám người đang chạy đi kia.
Có một số người đơ luôn trước cảnh Nhàn Vũ làm, rồi bị bắt. Cũng có một số người sử dụng hết dị năng rồi mệt mỏi liền bị bắt.
- Cuối cùng cũng xong.
Nhàn Vũ nhìn mà cười mỉm đầy lạnh lùng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...